Chương 1364: Chiếc váy cưới có một không hai


Nghiên Thời Thất ngơ ngác đứng ngay cửa, ánh sáng vụn vỡ trong mắt.

Chiếc áo cưới màu champagne xinh đẹp hơn hàng m8ẫu gấp vạn lần.

Ít nhất, sau nhiều năm cô vào nghề, quen với vô số lễ phục xa xỉ thượng hạng, lại chưa từng có bộ 3đồ nào có thể làm cho cô nhìn đến mê mẩn như vậy.
Những độ cong tự nhiên kia có bóng dáng vết tích quen thuộc khắc trong trí nhớ.
Cô giơ tay lên vuốt ve sợi dây chuyền, thấy lạ mà hỏi:
Chị Ba, chị tìm nhà thiết kế này ở đâu vậy?
Tần Bách Noãn đứng phía sau cô, thấy vẻ mặt mông lung của cô thì nói bừa:
Nhà thiết kế mới từ nước ngoài.
Đẹp lắm đúng không?
Nghiên Thời Thất không chút do dự gật đầu, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt phẳng cổ áo,
Thiết kế này vô cùng giống sợi dây chuyền mà anh Tư tặng cho em.
Lúc này, Tần Bách Noãn trả lời:
Đều là kim cương vụn 30 phân khai quật ở Nam Phi.
Em đừng thấy kim cương nhỏ mà lầm.
170 viên này đều là kim cương có độ tinh khiết cấp F được lựa chọn kĩ càng đấy.
Nghiên Thời Thất tặc lưỡi,
Vậy chi phí may chiếc áo cưới này...
Tần Bách Noãn vươn một ngón tay,
13 triệu tệ!
Nghe vậy, Nghiên Thời Thất thu đầu ngón tay đang chạm vào áo cưới lại.
Không ngờ chiếc áo cưới này lại có hoa văn tương tự như sợi dây chuyền ấy.
Nghe vậy, chị Ba chậm rãi bước đến đứng bên cạnh cô, cười khẽ đáp lại:
Chị nghe nói có rất nhiều nhà thiết kế thích loại hoa văn này, có thể là trùng hợp mà thôi.
Nghiên Thời Thất tạm nén xuống loại cảm xúc kì lạ không rõ kia.
Tầm mắt cô dần dần trượt xuống, thấy trên làn váy áo cưới phủ kín kim cương vụn.

Mấy thứ này là kim cương hết ạ? Hay là pha lê?
Nghiên Thời Thất cẩn thận chạm nhẹ vào, xem từ màu sắc và độ sáng thì có vẻ khả năng lớn là kim cương rồi.
Có lẽ vì chiếc váy cưới là giấc mộng cuối cùng của một người phụ9 nữ, nên Nghiên Thời Thất cũng không tránh được ảo mộng bình thường như bao người khác.
Cô đi lên từng bước, ánh m6ắt dán chặt vào chiếc áo cưới.
Hoa văn mây gợn sóng viền cổ áo không còn là kiểu dáng bình thường, nữa, mỗi một gợ5n sóng đều được thêu bằng chỉ bạc.
Đắt quá đi! Tần Bách Noãn thấy động tác của cô bèn ôm vai cô đi lên trước,
Lại đây, chị giúp em thay.
Nói thật là ngay cả bà chủ tiệm áo cưới này cũng chưa từng thấy chiếc áo cưới nào xinh đẹp như vậy đâu.
Bởi vì áo cưới đắt tiền, cho nên lúc mặc thử, Nghiên Thời Thất mặc vô cùng cẩn thận.
Trên váy đính 170 viên kim cương thật.
Dù trước kia cô đã từng mặc loại lễ phục này, nhưng chưa bộ nào có thể so được với bộ áo cưới này.

Mười phút sau, Tấn Bách Noãn kéo cô đến trước chiếc gương toàn thân, eo thon lả lướt, đường cong thướt tha, không hề có dáng vẻ đang mang bầu chút nào.

Mà đường viền dây chuyền cong cong nơi xương quai xanh phối với thiết kế cổ áo lễ phục lại càng tôn thêm vẻ xinh đẹp của cô.


Quá xuất sắc...
Tần Bách Noãn đứng phía sau cô, khó kiềm chế được mà thốt lên, viền mắt cũng hoen ướt.


Chị Ba, dường như chiều dài áo cưới không phối được với giày cao gót.
Nghiên Thời Thất bình tĩnh lại sau cơn choáng ngợp, đứng trước gương quan sát kĩ một lượt, mới phát hiện ra một vấn de.

Lúc này cô còn đang mang giày đế bằng, mà chiều dài gấu váy đã chấm đất rồi.

Nếu cô mang giày cao gót thì e là gấu váy sẽ bị hếch lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.