Chương 1373: Cô muốn đến nam hải!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 1374 chữ
- 2022-02-18 04:09:50
Ôn Tranh gọi tên Nghiên Thời Thất, cổ họng hơi thô ráp,
Em không cần lo cho chị, an tâm ở nhà dưỡng thai đi, có việc thì phải gọi cho chị.8
Nghiên Thời Thất chưa kịp lên tiếng khuyên giải đã bị Ôn Tranh chặn ngang.
Nghiên Thời Thất bất đắc dĩ nói:
Được rồi, h3ôm qua bận quá, chưa kịp tâm sự với chị gì cả.
Tình huống như vậy nhìn mãi thành quen, thật ra ngay cả Đế Kinh cũng không thiếu những nút thắt lợi ích như vậy.
Ôn Tranh biết rõ khí hậu Nam Hải, vừa xuống bậc thang vừa tiện tay cởi áo khoác ra.
Bên trong áo khoác của cô là một chiếc sơ mi rộng thùng thình, phối với quần bò và một đôi giày đế bằng đơn giản.
Vì đứa bé này, cô cai thuốc, cai rượu, mua căn hộ cũ cạnh sông này, mỗi ngày chăm cây trồng hoa, chờ ngày con ra đời.
Có lẽ như thế cũng tốt.
Ôn Tranh kiên quyết dằn lại những xao động trong lòng, vốc nước rửa mặt.
Coi như gặp mặt lần cuối cùng!
Sau lần này thì coi như không còn liên quan gì tới nhau nữa.
Tiếng nói trong lòng Ôn Tranh không ngừng vang lên, dụ dỗ.
Ôn Tranh lên xe bus của sân bay, dựa vào một góc mở di động lên, trên màn hình nhảy ra một tin nhắn.
Ôn Tranh nhìn tên người gửi tin nhắn thì nét mặt khẽ biến sắc.
Tin nhắn là một đoạn ghi âm, giọng nói bị xử lý biến thanh nghe có vẻ hơi buồn cười.
Vài năm này, cô xuất hiện ở bất cứ hang cùng ngõ hẻm nào hắn ta cũng biết.
Ôn Tranh thở dài, xóa tin nhắn đi, không để ý tới nữa.
Đúng là người này đã cứu mạng cô, nhưng những chuyện cô làm vì hắn ta suốt nhiều năm như vậy cũng đủ rồi.
Đại Trần gãi đầu,
Chị Đại, chị hỏi khó em rồi, em có thể vào tới Nam Hải, nhưng không trà trộn nối vào nhà họ Lôi đâu.
Em chỉ nghe người ta nói thôi.
Lúc trước chị bảo em không cần tìm hiểu thêm nữa, nên em không hỏi chi tiết nữa.
Rõ ràng khi trước đã dứt khoát từ chối lời khuyên của Tiểu Thất, nhưng vừa nghe nói đám cưới của anh bị hủy, hơn nữa còn có rất nhiều bác sĩ ra vào nhà họ Lôi thì Ôn Tranh lại bắt đầu thấy dao động.
Cô mở tập tin ra, nhìn chằm chằm vào bức ảnh cưới.
Anh vẫn là Lôi Duệ Tu đẹp trai trước kia, gương mặt góc cạnh cương trực, mặt không biếu cảm nhìn thẳng máy ảnh.
Hôm nay sao lại tìm anh ta thế?!
Chẳng lẽ tái xuất giang hồ rồi?
Ôn Tranh vuốt ve bông hoa cưới, do dự một lúc rồi mới trầm giọng nặng nề hỏi:
Tình hình bên Nam Hải thế nào rồi?
Ôn Tranh nghiến chặt răng, cấm di động chần chừ một lúc lâu mới mở một tệp tin ra.
Trong tin nhắn này còn lưu bức ảnh cưới của Lôi Duệ Tu và hôn thê của anh.
Không biết bao nhiêu đêm cô nhìn bức ảnh này mà trái tim thấy lạc lõng cô đơn.
Cô sợ nếu còn nói chuyện với Tiểu Thất thì sẽ để lộ tâm 6sự trong lòng, càng sợ bản thân không thể đối mặt với sự cố chấp của chính mình.
Ôn Tranh chống hai tay lên bồn rửa mặt, ngẩng đầu5 nhìn chính mình trong gương.
Rồi ánh mắt cô dời xuống, nhìn chăm chú vào bụng mình.
Đại Trần giật mình
A
một tiếng,
Nhà họ Lôi không tổ chức hôn lễ.
Em nghe nói hình như cậu cả Lôi gặp chuyện bất trắc gì đó nên phải hoãn lại?
Chuyện bất trắc gì?!
Giọng Ôn Tranh lộ vẻ vội vàng sốt sắng.
Chị Đại?
Đại Trần nhận được điện thoại của Ôn Tranh thì rất ngạc nhiên.
Thời gian trước chị Đại nói muốn rửa tay gác kiếm, yêu cầu anh em không làm phiền mình cơ mà.
Cô đã đè nén tâm tư tình cảm của mình quá lâu.
Sau khi dự đám cưới của Nghiên Thời Thất, niềm thôi thúc muốn gặp Lôi Duệ Tu như dòng nham thạch nóng chảy phun trào, cô không thể nào ngăn lại được nữa.
Chương CHƯƠNG 1375: ĐẾN NAM HẢI!
Tuy có khi cô thường nghĩ một đằng làm một nẻo nhưng vẫn luôn là người thuộc phát hành động.
Nửa tiếng sau, Ôn Tranh vào bệnh viện số ba Giang Nam, đến chỗ bác sĩ Hồ ở khoa phụ sản hỏi xin thuốc chống nôn nghén, sau đó ra sân bay bắt chuyến bay sớm nhất đến Nam Hải.
Cách ăn mặc của cô chỉ cần lẫn vào đám người là khó mà nhận ra được.
Cô từng điều tra chuyện nhà họ Lôi ở Nam Hải, nhưng không thu được thông tin gì có ích.
Nghe nói nhà họ Lôi đã lâu rồi không tham gia vào vòng xoáy quyền lực nhưng vẫn giữ được địa vị rất quan trọng ở Nam Hải.
Lôi Duệ Tu...
Cô vô thức thốt lên cái tên vẫn luôn trong tim, ánh mắt cũng dần mờ mịt ảm đạm.
Mười phút sau, Ôn Tranh cuối cùng cũng không vượt qua được sự cố chấp trong tim mình, cầm di động gọi cho Đại Trần.
Nam Hải là một thành phố biển ở cuối phía Nam đất nước, xung quanh có rất nhiều hải đảo.
Ngay khu vực tam giác, nhiệt độ quanh năm đều rất cao, không khí vừa nóng vừa ẩm ướt.
Bốn giờ chiều hôm đó, Ôn Tranh đến Nam Hải.
Cô vẫn quyết định giữ lại đứa bé này.
Chẳng sợ con đường sau này chỉ có một mình nữa.
Ít nhất...
Cô ra khỏi nhà vệ sinh, liếc mắt nhìn bó hoa cưới đã hơi héo trên bàn trà cạnh cửa sổ.
Dòng sông bên ngoài cửa sổ được mặt trời chiếu rọi sáng chói lấp lánh, đâm vào mắt cô đau nhói.
Chiếc cằm tinh tế của Ôn Tranh còn đang nhỏ nước, cô bước tới trước bàn trà, đưa ngón tay khẽ chạm lên đóa hoa xanh biếc.
Người đó nói:
Cô đi Nam Hải cơ à?
Ôn Tranh nghe câu này xong thì đờ đẫn mất một lúc.
Cô không hề nghi ngờ khả năng điều tra của người này.
Mà người phụ nữ xinh đẹp đứng cạnh đang khoác tay anh, khẽ mỉm cười đầy trong sáng e lệ.
Ôn Tranh nhìn bức ảnh này rất lâu rồi mới thoát ra ngoài, đưa tay xoa thái dương đau nhức.
Đến xem thử một lần!
Đồ Đại Trần mềm quạ này!
Nghe anh ta nói như vậy, Ôn Tranh nheo mắt lại, môi mím tới trắng bệch, nói một câu
Biết rồi!
rồi cúp máy.
Cô phải đến Nam Hải!
Cô chưa bao giờ tới đây, vừa ra khỏi khoang máy bay đã bị không khí khô nóng phả thẳng vào mặt làm cho khó thở.
Nghe nói ở Nam Hải có rất nhiều thế lực mạnh mẽ.
Vì cách xa trung tâm chính trị trong nước, cho nên các nhóm lợi ích câu kết với nhau trên mọi phương diện.
Bàn tay cầm di động của Ôn Tranh hơi siết lại, ánh mắt bối rối, răng nghiến chặt.
Đại Trần thấy cô không nói gì thì bổ sung:
Em cũng không biết cậu cả Lôi làm sao, nhưng lúc ấy nghe nói có nhiều bác sĩ đi ra đi vào nhà họ Lôi lắm.
Chị Đại, chị nói xem, có phải anh ta mắc bệnh nan y gì không?
Chị ở ngoài một mình nhớ phải chăm sóc bản thân cho tốt.
Ừ, chị biết rồi.9
Ôn Tranh vội vàng cúp máy, không dám nghe thêm một câu nào nữa.
còn có đứa con bên cạnh, thật ra cũng rất tốt.
Ôn Tranh đặt tay lên bụng, trong mắt lướt qua một thoáng dịu dàng.
Lúc trước cô tưởng mình mang thai ngoài tử cung, cuối cùng chỉ là lo hão.
Cho dù báo đáp cũng nên có mức độ thôi.
Đối phương từng dùng sự an toàn của Lôi Duệ Tu để khống chế cô, nhưng bây giờ cô cũng không có sức đâu mà quan tâm nhiều như vậy.
Ôn Tranh lạnh lùng lấy một cái ghim trong ba lô ra, đổi sang sim mới.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.