Chương 1462: Lôi duệ tu thú nhận sự thật!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 647 chữ
- 2022-02-19 03:54:28
Lôi Duệ Tu im lặng ăn mấy miếng cơm rang rồi thôi, sau đó nhìn dán mắt vào Ôn Tranh.
Khoảng hơn mười phút sau, Ôn Tranh lãnh đạm lên tiếng:
A8nh nói đi.
Lôi Duệ Tu nhướng mày,rút một điếu thuốc lá trong bao thuốc ra, kẹp ở đầu ngón tay ngắm nghía.
Đầu lưỡi chống quai hàm, anh cất g3iọng nói trầm khàn:
Tại sao em lại đến Nam Hải?
Ôn Tranh đáp ngay:
Nghe nói tình hình của anh không ổn nên muốn đến xem thế nào?
Vậy sao?
Lôi D9uệ Tu thoáng im lặng:
Tại sao không đến từ mấy tháng trước?
Nghe vậy, Ôn Tranh lơ đãng híp mắt:
Anh đang trách em đến muộn đấy à?
Lôi Duệ Tu vấn 6về điếu thuốc, khẽ lắc đầu, nói ra sự thật chấn động:
Những gì Đại Trần nói với em là anh do anh sắp xếp từ trước.
Dứt lời, nhìn thấy vẻ mặt sửng s5ốt của Ôn Tranh, anh cười gượng:
Để lừa em đến Nam Hải, anh chỉ có thể dùng đến hạ sách này thôi.
Ôn Tranh không thốt nên lời, nhớ lại cả quá trình trước khi cô đến Nam Hải.
Chẳng trách cô có thể trà trộn vào nhà họ Lôi ở Nam Hải một cách thuận lợi như vậy, ngay cả chuyên dùng thân phận giả để tìm người cũng không bị phát hiện.
Nghĩ đến đây, gương mặt lạnh lùng của Ôn Tranh nở nụ cười như có như không:
Vì sao anh không giấu mãi? Nếu anh không nói thì có lẽ cả đời này em cũng sẽ không phát hiện ra nổi.
Anh và Đại Trần thông đồng với nhau làm chuyện này, nếu anh không tự mình thừa nhận thì chắc chắn là sau này Ôn Tranh cũng không thể suy đoán đến khả năng này được.
Lúc này đây, Lôi Duệ Tu nhìn chằm chằm gò má Ôn Tranh, đôi môi mấp máy, giọng điệu khó hiểu:
Anh muốn em hiểu được động cơ của anh.
Tuy rằng anh lừa em, nhưng mục đích cuối cùng của anh luôn là em!
Ôn Tranh vờ vịt gật đầu:
Anh nói tiếp đi.
Em không giận sao?
Lôi Duệ Tu nhìn nét mặt bình thản của Ôn Tranh, cảm thấy khó lòng tin nổi.
Với tính cách của cô, nếu biết anh ngấm ngầm giở thủ đoạn với cô như vậy, phỏng chừng cô đã cho anh ăn đấm từ lâu rồi.
Trước khi nói cho cô biết sự thật, Lôi Duệ Tu đã chuẩn bị sẵn sàng chịu đòn rồi.
Thấy anh ngạc nhiên như vậy, Ôn Tranh cúi xuống mân mê sờ móng tay:
Anh nói tiếp đi.
Sau khi nghe xong tất cả mọi chuyện, em sẽ cho anh biết em có giận không!
Lôi Duệ Tu lại thấp thỏm.
Anh ngập ngừng giây lát rồi khẽ hắng giọng:
Từ khi em vào nhà họ Lôi, anh đã biết là em rồi.
Sau đó anh nghĩ cách sắp xếp để em đến bên cạnh chăm sóc anh cũng là vì muốn giữ em lại.
Vết thương trên người anh không nặng lắm, nhưng vì để em tin rằng anh bị thương nặng không bình phục được, nên anh...
cố tình ăn kiêng để giảm bảy cân rưỡi.
Nghe đến đây, Ôn Tranh tức đến bật cười, quan sát bờ vai của Lôi Duệ Tu.
Anh vốn không thừa cân, dáng người cân đối vừa phải, vậy mà anh lại ăn kiêng giảm cân chỉ để lừa cô đến Nam Hải.
Để khổ nhục kế đạt được hiệu quả chấn động lòng người, anh phải hao tâm tổn trí kha khá rồi! Lôi Duệ Tu ngước mắt lên, chạm phải ánh nhìn của Ôn Tranh, chỉ biết lắc đầu thở dài:
Anh biết cách này rất ấu trĩ, nhưng...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.