Chương 1695: Em muốn bù đắp cho hoan hoan!


Cả em và anh đều không còn là chàng trai cô gái trẻ trung như năm đó nữa, chi bằng cứ nói thẳng ra đi, rốt cuộc mục đích của em khi muốn nhận lạ8i Hoan Hoan là gì?


Dường như Hoắc Trúc Nhạn không thể tin nổi, bà ta há miệng, lắp bắp hỏi:
A Hình, trong mắt anh em, chính là loại n3gười như vậy sao?



Nếu em không phải loại người như vậy thì hôm nay đã không quay về!
.
Người mà Lăng Vạn Hình chôn sâu trong đáy lòng xuất hiện đường đột như vậy, gần như đã lập tức phá vỡ cuộc sống hiện tại của chính Lăng Vạn Hình và nhà họ Lăng.
Nếu nói bà ấy không có mục đích, Lăng Vạn Hình tuyệt đối không tin.
Nếu Hoắc Trúc Nhạn có một chút cái gọi là trách nhiệm của người mẹ, thì năm đó đã không bỏ rơi Lăng Tử Hoan một cách nhẫn tâm như vậy!
A Hình, em sẽ không dễ dàng rời khỏi đây đâu.
Hoan Hoan là con gái em, con bé xứng đáng nhận được những thứ tốt hơn, hơn hết là em muốn bù đắp cho con bé!

Lăng Vạn Hình không những không giận mà trái lại còn mỉm cười,
Em muốn bù đắp thế nào?

Sao Lăng Vạn Hình có thể để Hoắc Trúc Nhạn tùy tiện đưa con gái cưng của mình đi được?
Hoắc Trúc Nhạn khẽ nheo mắt đầy cương quyết:
Nếu em cứ nhất định phải đưa con bé đi thì sao? Em là mẹ đẻ của con bé, cứ xem như nghĩ đến tình cảm trước đây, chẳng lẽ anh không đồng ý cho em một cơ hội được sao?

Lăng Tử Hoan chợt đứng dậy, cau mày với Hoắc Trúc Nhạn,
Dù ba tôi có cho bà cơ hội thì tôi cũng không đi cùng bà đâu.
Đôi mắt sâu thẳm của Lăng Vạn Hình khó9a chặt lấy gương mặt hơi biến sắc của Hoắc Trúc Nhạn.
Trong những năm tháng thanh xuân nổi loạn, người phụ nữ này từng là mối tình đầu 6trong lòng Lăng Vạn Hình, cũng là nốt ruồi son mà Lăng Vạn Hình yêu sâu đậm.
Nhưng theo dòng thời gian, khi gặp lại, thì sự ngây thơ ch5ất phác nên có của ngày xưa đã không còn nữa.

Con bé là con gái em, trước đây đưa con bé vào trại trẻ mồ côi, quả thật là em có nỗi khổ khó nói.
Hôm nay, em lấy hết can đảm mới có thể quay trở lại tìm con bé, anh cho em một cơ hội được không? Cho phép em đưa con bé trở về nhà họ Hoắc?

Lăng Vạn Hình nheo mắt, sắc bén nói:
Trở về nhà họ Hoắc chính là cái mà em gọi là bù đắp ư? Không thể nào!

Hoắc Trúc Nhạn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lăng Vạn Hạnh, ánh mắt không ngừng thay đổi, dường như bà ta đang cân nhắc do dự.
Một lát sau, bà ta cụp mắt nói,
Em không có mục đích gì cả, anh có thể nghi ngờ em, nhưng không thể phủ nhận quyết tâm nhận lại Hoàn Hoan của em.
Hôm nay em tới đây chỉ vì muốn nhìn con bé một lần, có lẽ đã làm phiền đến mọi người, em rất xin lỗi.
Bà sinh ra tôi thì thế nào? Bà đã nuôi tôi một ngày nào chưa? Chăm sóc tôi bao giờ chưa? Vô duyên vô cớ chạy đến nhà tôi, khăng khăng đòi dẫn tôi đi theo ý mình, dựa vào cái gì vậy? Hơn nữa, tôi cũng không cần bà bù đắp, bà mau tỉnh lại đi, cuộc sống hiện giờ của tôi rất tốt.


Điều mà Hoắc Trúc Nhạn hoàn toàn không ngờ tới là, người đầu tiên chống đối mình lại chính là Lăng Tử Hoan.

Theo hiểu biết của bà ta, con nhóc này là người đầu óc ngốc nghếch đơn giản cơ mà.

Trước đây, khi biết Vân Vân chơi thân với con bé, Hoắc Trúc Nhạn cũng hỏi han được từ Hoắc Vân không ít thông tin.

Thế nhưng bây giờ xem ra, Lăng Tử Hoan mới là chướng ngại khó nhằn nhất.

Đối mặt với sự phản kháng của Lăng Tử Hoan, rõ ràng bây giờ Hoắc Trúc Nhạn cũng phải nổi cáu.

Lăng Vạn Hình ngồi đối diện bà ta, đương nhiên cũng nhìn rõ trong mắt bà ta không hề có lấy dù chỉ một chút cái gọi là dịu dàng và tình thương mà một người mẹ nên có.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.