Chương 1758: Tiểu đông, vừa sáng ra đã tới từ đường làm gì?


Tin tức lan truyền rất nhanh như thể Tô Dụ Cảnh cố ý sắp xếp để tuyên bố với thế giới vậy.


Kiều Mục vừa chăm chú lắng nghe Mục Nghệ thuật lại8 vừa dùng đầu ngón tay gầy tàn thuốc:
Nhà tổ của nhà họ Tô ở đâu?

Khu phố cổ gần sông Nam Hoài.

Chị cắn môi nhìn cánh cửa lớn của từ đường nơi thờ cúng tổ tiên, ngập ngừng do dự.

Tiểu Đông!
Nhưng chỉ chốc lát sau, tiếng gọi trầm khàn vang lên phía sau.
Dòng suối trước cổng chảy róc rách, hai bên bờ là hàng hoa cỏ xanh ngát.
Ẩn sau tường xám ngó9i trắng là ngôi nhà tổ của nhà họ Tô.

Bảy giờ sáng ngày hôm sau, tr3ước cổng nhà họ Tô ở ven sông Nam Hoài.
Cho dù chị có quỳ ở ngoài từ đường một ngày một đêm vẫn không được ba mẹ tha thứ.
Tuổi trẻ nông nổi, dứt áo ra đi là đi liền hai mươi năm.
Chị quay lại nhìn, thì ra người con gái mang vẻ mặt dịu dàng ấy chính là Tô Uyển Đông.
Chị nhoẻn miệng cười nhìn người đàn ông đang bước đến rồi gọi:
Anh.
Người vừa đến chính là người đang nắm giữ quyền làm chủ của nhà họ Tô - Tô Du Cảnh, ba mươi chín tuổi.
Tô Dụ Cảnh đi qua cổng vòm, nhìn Tô Uyển Đông nói:
Sớm như vậy em đã đến từ đường làm gì thế?

Tô Uyển Đông cúi gằm, tay phải siết cánh tay trái, ôn tồn giải thích:
Em muốn đến thăm ba mẹ...
Tô Dụ Cảnh lặng lẽ thở dài rồi bước tới trước mặt em gái an ủi:
Chắc là ba mẹ vẫn đang giận, đợi họ bớt giận rồi sẽ gặp em thôi.
Anh ta mặc áo thun xám phối với quần thể thao thoải mái, dáng cao chân dài, cả người toát lên khí chất nho nhã.
Đó là sự chững chạc và trưởng thành được tích góp sau những thăng trầm của cuộc sống.
Tòa nhà này đã đứng sừng sững bên bờ sông Nam Hoài từ rất lâu về trước, phong cảnh vừa cổ kính vừa than6h nhã rất thích hợp để hưởng thụ cuộc sống an nhàn.
Lúc này, có một người con gái dáng người thướt tha mặc váy trắng thanh lịch đang dừng châ5n trước từ đường ở sân sau của nhà họ Tô.
Vẫn còn sớm, hay là em cùng anh ra nhà trước đi, anh có chuyện muốn nói với em.
Tô Uyển Đông ngoảnh lại nhìn cánh cửa gỗ từ đường khép kín thêm lần nữa rồi mới khẽ gật đầu, sau đó rời đi cùng Tô Du Cảnh.
Chị đã quay về được một tuần rồi nhưng ba mẹ vẫn không chịu gặp mặt.
Đến khi trở về mới biết năm đó mình đã sai nhường nào.



Chẳng mấy chốc Tô Uyển Đông và Tô Dụ Cảnh đã đến phòng trà ở nhà trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.