Chương 1767: Lăng tử hoan trà trộn vào nhà họ tôi


Chưa đến mười phút, Lăng Tử Hoan đã xuất hiện bên ngoài nhà họ Tô.

Cô nhóc tìm được một góc tường, lén lút quan sát độ8ng tĩnh ở gần cổng chính.

Đã qua hai mươi phút mà vẫn không thấy có người đi ra Lăng Tử Hoan hơi nản lòng, đôi mắt lú3ng liếng, ngước lên nhìn vách tường cao vút, có khi nào có cổng sau không? Nghĩ vậy, cô đứng tại chỗ chống eo giậm chân, chỉn9h lại chiếc nón rồi men theo bức tường đi về phía trong.
Cô dùng thùng giấy che đi nửa khuôn mặt, đi theo người giúp việc phía trước, đôi mắt đen láy cũng lén quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Đột nhiên người giúp việc quay lại gọi cô,
Này, cô bé, cô là ai thế?
Lăng Tử Hoan dừng bước, ôm thùng giấy ngước mắt lên, thầm than hỏng rồi.
Cô không mặc đồng phục của người giúp việc, mà là áo phông màu trắng và quần lửng, đi giữa nhóm người giúp việc rất bắt mắt.
Chắc do trời cao có mắt, Lăng Tử Hoan đi một vòng lớn, từ cổ6ng phía Bắc đến cổng phía Nam, đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe van đang dừng gần cổng phụ ngay tường rào.
Người giúp5 việc và tài xế đang chuyển thùng giấy vào bên trong.
Nhìn thấy cảnh này,mắt Lãng Tử Hoan sáng rỡ, cô chạy nhanh qua đó, trốn ở đuôi xe, thò đầu nhìn vào bên trong cánh cổng.
Không biết xe chuyên chở gì mà chốc chốc trong xe lại tỏa ra mùi nước giặt quần áo.
Người giúp việc đi qua từng lượt một, tài xế cũng không ngừng chuyển thùng giấy xuống khỏi xe.
Cô nhóc nảy ra ý định, đi vòng ra đầu xe, nhân lúc tài xế không chú ý, ôm một thùng giấy nhỏ rồi đi vào cửa sau.
Nhưng cô lâm nguy cũng không hoảng loạn, nở nụ cười ngọt ngào vô hại, bịa đặt:
Chị ơi, tài xế ngoài kia là anh của em, nhiều đồ quá, anh ấy bảo em phụ các chị mang vào, như vậy sẽ nhanh hơn.


Người giúp việc nghe vậy tuy thấy kinh ngạc, nhưng không nghi ngờ gì nữa.

Cô ấy nhìn khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu của Lăng Tử Hoan, dịu dàng cười nói:
Ấy chà, thể thì vất vả cho em rồi.

Thùng trong tay em chắc là bộ gối, em giúp chị đem vào kho là được.

Vâng ạ!
Lăng Tử Hoan ngoan ngoãn trả lời, sau đó ôm thùng giấy nhanh chân rảo bước về phía nhà kho.

Nhìn đi, nhờ người chỉ bằng nhờ mình! Chuyện mà người ba xấu xa và chủ Hai đều không làm được, cô đích thân ra tay đã giải quyết được rồi! Cô đã trà trộn vào nhà họ Tô thành công, tiếp theo đây phải nhanh chóng tìm ra mẹ mới được! Không lâu sau, Lãng Tử Hoan đứng trên bãi cỏ lát gạch xanh, nhìn căn nhà mái bằng nhỏ phía trước, đặt thùng giấy trong tay xuống trước cửa, nhân lúc xung quanh không có người, chạy vào trong sân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.