Chương 2213: Nhà họ tô thỏa hiệp!


Không lâu sau, Tô Trường Khánh thở dài, dựa vào lưng ghế xô pha, đảo mắt nhìn về phía Tô Uyển Đông đang im lặng:
Tiểu Đông, con thì sao?8 Đã nghĩ kỹ chưa?
Nghe tiếng, Tô Uyển Đông nhìn thẳng vào ba, trịnh trọng gật đầu.

Quyết tâm ở bên Lăng Vạn Hình của chị chưa b3ao giờ bị dao động.


Nếu đã như vậy thì không còn gì để nói nữa! Con gái lớn thì phải lấy chồng, không thể giữ mãi trong nhà đượ9c, mọi việc tùy các con!
Ông Tô lẩm bẩm một câu với giọng điệu buồn bã, dù có cố chấp đến đâu thì cuối cùng cũng phải thỏa hiệp.
Vốn dĩ ông phản đối Lăng Vạn Hình và Tiểu Đông ở bên nhau cũng chỉ vì thương con gái mình, sợ con mình sẽ lại bị tổn thương.
Đến lúc đó, cho dù mẹ có phải liều cái mạng già này, mẹ cũng nhất định phải cho cậu ta biết thế nào là lễ độ!
Tô Du Cảnh cũng nói ngay:
Tiểu Đông, đường là do bản thân em lựa chọn, tốt xấu cũng đừng hối hận!
Tô Uyển Đông cảm kích nhìn họ, chóp mũi cay cay gật đầu:
Cảm ơn ba mẹ và anh Cả.

Mẹ, anh Cả, mọi người yên tâm, đời này con sẽ không để Uyển Đông phải hối hận vì lựa chọn của mình đâu.
Lăng Vạn Hình kịp thời lên tiếng bày tỏ lòng thiện chí bằng giọng nói đầy kiên định.
Lúc này, Tô Dụ Cảnh nở một nụ cười hiếm có, đứng dậy đi tới trước mặt Lăng Vạn Hình, khi đối phương đứng lên, lòng bàn tay đặt lên trên vai anh:
Em rể, hi vọng cậu nói được làm được!
Một tiếng gọi em rể này, coi như Tô Dụ Cảnh đại diện cho việc người nhà họ Tô hoàn toàn công nhận thân phận của Lăng Vạn Hình.
Dù trước đó có bao nhiêu khó dễ và sự chống đối, song giờ phút này mọi thứ đều biến thành nụ cười quên oán thù.
N5hưng tình cảm như người khát uống nước, nếu con gái ông đã kiên quyết chọn đi tiếp, người làm cha mẹ ngoài việc chúc phúc cho con thì cũng không còn cách nào khác.
Khi Tô Trường Khánh dứt lời, bà Tổ cũng nở nụ cười nhẹ nhõm.
Bà nắm lấy tay Tô Uyển Đông, nhỏ giọng dặn dò:
Con gái, nếu sau này cậu ta lại bắt nạt con, con cứ nói cho ba mẹ biết.
Nửa tiếng sau, ông bà Tô rời khỏi phòng trà trước, định bàn bạc về đám cưới của Tô Uyển Đông.

Cho dù bọn họ chưa ly hôn, cô chủ nhà họ Tô nhất định phải có một đám cưới đàng hoàng.

Lúc đó, trong phòng trà chỉ còn lại ba người.

Tô Dụ Cảnh ngồi đối diện với bàn trà nhìn Tô Uyển Đông đang đau lòng bôi thuốc cho Lăng Vạn Hình bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

Năm nay anh ta đã bốn mươi ba tuổi nhưng vẫn lẻ bóng một mình.

Là một người đàn ông, anh ta rất ngưỡng mộ Lăng Vạn Hình vì có được một người phụ nữ tinh tế, ân cần, dịu dàng và yêu mình sâu sắc như Uyển Đông.

Một lúc sau, Lăng Vạn Hình bắt gặp ánh mắt của Tô Du Cảnh, quay đầu nhìn anh ta:
Ngại với anh cả quá.
Tô Dụ Cảnh xoa tách trà chậm rãi lắc đầu:
Tôi vẫn luôn biết tâm tư của em gái tôi dành cho cậu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.