Chương 2246: Tất cả những gì cô muốn là hàn vân đình!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 676 chữ
- 2022-02-20 03:20:13
Chị nhìn dáng vẻ hoạt bát nhanh nhẹn của Lăng Tử Hoan, trong mắt tràn đầy yêu thương:
Hoan Hoan sau khi kết hôn vẫn có thể giữa được tính cách8 ngây thơ hoạt bát như vậy, xem ra chú Hai đã bảo vệ con bé rất tốt, cũng rất chiều chuộng con bé!
Lăng Vạn Hình cầm tay vợ, lên tiếng phụ họ3a:
Ừm, chú Hai thật sự rất yêu con bé.
Nghe tiếng, Tô Uyển Đông khẽ liếc mắt, trêu chọc:
Điều này đủ để chứng minh sự thỏa hiệp ban đầu của9 anh là đúng!
Lăng Vạn Hình nhìn Tô Uyển Đông, một thoáng sau thì siết chặt ngón tay vợ:
Bà xã, em đang cười nhạo anh đấy à?
Em nào dám!
6Tô Uyển Đông cười dịu dàng:
Em chỉ muốn nói cho anh biết, có lúc thỏa hiệp cũng chưa chắc đã là chuyện xấu!
Lời vợ nói đều đúng hết!
Lăng V5ạn Hình nhìn Tô Uyển Đông không chớp mắt, một cái cúi đầu, một nụ cười duyên còn gấp vạn lần chải chuốt trang điểm.
Lúc này, hạnh phúc lớn nhất của Lăng Vạn Hình là sau khi đánh mất vẫn có cơ hội nhận được sự tha thứ, mất rồi lại tìm về được.
Trên đời này có bao nhiêu người phải ôm tiếc nuối vì cả đời cũng không thể cầu xin được hai chữ tha thứ.
Trên tay Lãnh Thư Đồng cầm một đĩa hoa quả đã cắt sẵn, thỉnh thoảng lại ăn một miếng.
Hàn Vân Đình ngồi bên cạnh cô, tháo kính ra, đôi mắt sắc bén đã trở nên dịu dàng như biển.
Anh nhìn cảnh đẹp xung quanh khi màn đêm buông xuống, núi cao biển rộng khiến người ta vui vẻ thư mái.
Anh mới hơn bốn mươi tuổi, nhưng đã trải qua rất nhiều sóng gió.
Cũng may năm tháng phí hoài, nhưng tình cảm chân thành chưa bao giờ mất đi.
Lúc đó, Hàn Vân Đình và Lãnh Thư Đồng đang ngồi ở nơi xa nhất của đám đông.
Ngửi thấy mùi dưa Hami thoang thoảng, Hàn Vân Đình rủ mắt xuống thì thấy Lãnh Thư Đồng đang mỉm cười đưa miếng dưa lên môi anh:
Bình thường anh ăn rất ít trái cây, món này rất ngọt, anh nếm thử đi!
Có lẽ cả hai đều không có tính cách hoạt bát, năng động nên cuộc sống sau khi kết hôn vẫn êm đềm như nước.
Nhưng vì sự bình yên và hòa hợp này rất quý giá nên Lãnh Thư Đồng mới ngày càng chìm đắm vào trong đó.
Tình yêu mà cô muốn chưa bao giờ là kiểu rầm rộ lộ liễu, cũng không cần phải hoạn nạn có nhau mới là chân tình.
Tất cả những gì cô muốn là Hàn Vân Đình! Chỉ cần được ở bên anh đã là giấc mơ tình yêu của cô rồi.
Lúc này, Hàn Vân Đình mở miệng ngậm lấy miếng dưa, nhưng một giây sau đã nghiêng người tới gần Lãnh Thư Đồng, đưa miếng dưa từ miệng anh vào trong miệng cố.
Một miếng dưa Hami nhỏ bị chia làm đôi, Hàn Vân Đình hôn lên môi cô:
Đúng là rất ngọt!
Má Lãnh Thư Đồng dần nng hồng vì hành vi phóng túng này của anh.
Dù gì thì xung quanh cũng có người khác, cô thấy xấu hổ khi thể hiện tình cảm của mình ở nơi công cộng.
Lãnh Thư Đồng cúi đầu lau khóe miệng, dùng mũi chân đá anh:
Anh đừng có mà không đứng đắn nữa!
Anh có làm gì đâu nào?
Tròng mắt sâu của Hàn Vân Đình rơi vào vành tai đỏ bừng của cô, anh mỉm cười sáp đến hôn cô:
Em xấu hổ sao?
Đâu có, anh mau ngồi xuống đi!
Lãnh Thư Đồng cảm thấy hai tai mình sắp sửa bốc cháy, thiếu tự tin phủ nhận một câu, dùng hai tay đẩy ngực anh ra vì sợ bị người khác nhìn thấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.