Chương 406: Thật sự không biết điều!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 601 chữ
- 2022-02-10 11:10:06
Đúng lúc này, Kiều Phỉ Bạch trong nhà vệ sinh đột nhiên xông đến, tiếng giày cao gót gấp gáp nện xuống nền đất vô cùng chói tai.
Nghiên Thời Thất quay lại theo bản năng, cảnh giác quan sát hành động của cô ta, đang đề phòng cao độ thì Kiều Phỉ Bạch ngã sấp xuống trước mặt cô.
Ít nhất trong mắt Nghiên Thời Thất, đây không phải là ngã giả vờ.
Động tác của cô ta vô cùng tự nhiên, cả người ngã nhào xuống, ngay cả búi tóc gọn gàng cũng vì vậy mà rối tung lên.
Sau đó, một tiếng thét chói tai như muốn đâm thủng màng nhĩ vang lên, khiến tất cả mọi người đều giật mình.
A...
Hành lang này thông với sảnh tiệc.
Khi tiếng thét chát chúa của Kiều Phỉ Bạch vang lên, Nghiên Thời Thất nhận thấy rõ ràng sảnh tiệc ồn ào lập tức lặng ngắt như tờ.
Lát sau, tiếng động lớn vang lên, tiếp theo đó là những bước chân vội vã.
Hóa ra là như vậy! Nghiên Thời Thất cúi xuống nhìn dáng vẻ ngã ngồi nhếch nhác của Kiều Phỉ Bạch dưới chân mình, một tay của cô ta vẫn đỡ cổ chân, tay còn lại ôm mặt, ngẩng đầu giả vờ đáng thương nhìn cô, cảm xúc biển hóa vô cùng tự nhiên, như thể đã chuẩn bị kĩ càng từ trước.
Sảnh tiệc rất gần chỗ này, nhân viên và người nhà họ Tân đã có mặt chỉ trong chớp mắt.
Cách bọn họ vài bước chân còn có đám khách khứa ung dung xem kịch.
Tiếng kêu thảm thiết vừa rồi làm người ta khiếp sợ, ai nấy đều muốn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mọi người vòng qua khúc quanh từ sảnh tiệc, ngước mắt lên thì bất ngờ bắt gặp cảnh tượng trên hành lang.
Nghiên Thời Thất mặc đồ trắng đứng ở chính giữa, một người phụ nữ ngồi bất động trước mặt cô.
Qua dáng vẻ của hai người, có vẻ như người dưới đất bị đánh.
Tần Bách Ngạn đi tới đầu tiên, bắt gặp bóng dáng của Nghiên Thời Thất, sắc mặt lập tức thoáng khó chịu.
Anh sải bước tiến vào.
Phụ nữ tranh chấp cãi vã nhau không phải là chuyện hiếm, nhưng nếu không biết chọn người chọn dịp thì quả là không biết điều.
Lúc Tần Bách Ngạn đến gần, viền mắt Kiều Phỉ Bạch đỏ ửng lên.
Cô ta ngẩng lên nhìn Nghiên Thời Thất, đáng thương từ tốn nói:
Nghiên Thời Thất, Bùi Đường ở bên tôi là do anh ấy lựa chọn, vì sao cô lại đối xử với tôi như vậy? Dù cô có đánh tôi thì anh ấy cũng không quay về bên cô đâu, cô vẫn không hiểu sao?
Bước chân tiến về phía trước của Tần Bách Ngạn bỗng khựng lại.
Bùi Đường là ai? Sao lại có quan hệ với vợ của chú Tư? Đúng lúc này, Nghiên Thời Thất đột nhiên bật cười.
Ồ, muốn lợi dụng quá khứ từng yêu đương với Bùi Đường để làm cô khó xử trong tiệc cảm ơn của nhà họ Tần à? Thậm chí cô ta chẳng ngại đau đớn để đóng vai kẻ yếu bất lực.
Chuyện gì thế này?
Giọng của Dung Khanh vang lên.
Chị nhanh chóng đi theo bước chân của đám đông, người bên cạnh kéo chị đi chính là Lăng Mật.
Khách khứa đến hành lang xem kịch ồn ào rẽ sang hai bên.
Dung Khanh và Lăng Mật xuyên qua lối đi nhỏ hẹp bước tới.
Sau lưng bọn họ là Tần Bách Duật mang gương mặt nặng nề, bước chân mạnh mẽ.