Chương 702: Có lẽ cô đã dọa mọi người sợi
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 654 chữ
- 2022-02-11 04:46:36
Bây giờ là hơn mười rưỡi.
Trước đó cô đã ăn vài lát sandwich dưới tầng.
Sau khi bị Tần Bách Duật bế lên tầng, cô vẫn nằm trên giường, lỗ mũi vẫn nhét hai miếng bông, trông khá buồn cười.
Trên tủ đầu giường đã đặt máy phun sương do người giúp việc vội vã đưa tới.
Ngay cả cửa sổ sát đất của phòng ngủ cũng mở hé, nhiệt độ trong phòng vừa phải, thoải mái hơn ban đầu rất nhiều.
Nghiên Thời Thất nằm thẳng, Tần Bách Duật nghiêng người tựa lên đầu giường, gương mặt lạnh lùng vẫn cứng ngắc.
Bầu không khí trầm lắng, yên tĩnh khiến cô bổi rồi.
Cô đặt hai tay lên bụng dưới, lắc lư mũi chân, vừa nghiêng đầu liền rơi vào đôi mắt sâu thẳm của Tần Bách Duật.
Cô ôm sống mũi,
Sao anh không nói chuyện?
Đôi môi mỏng của Tần Bách Duật mím lại, khẽ đưa tay ra, xoa nhẹ vầng trán của cô,
Em muốn nghe gì?
Ừm.
Nghiên Thời Thất giả vờ nghiêm túc suy nghĩ một giây, sau đó nhẹ nhàng trở mình, trườn về phía anh,
Anh nói lời trong lòng đi, anh đang nghĩ gì thế?
Tần Bách Duật trông thấy cô xoay người, đáy mắt lập tức lóe lên tia hồi hộp không dễ phát hiện.
Anh khẽ thở dài, kéo gần khoảng cách giữa hai người, vuốt ve gương mặt của cô, khàn giọng nói:
Ngày mai kiểm tra, có lẽ quá muộn.
Nếu chiều nay rảnh, có thể đi một chuyến.
Nghiên Thời Thất:
...
Cô cọ vào khuỷu tay của anh, không nhịn được mà trở mình chống cằm nhìn anh,
Liệu có phải làm quá hay không, thật ra chỉ chảy máu cam mà thôi, đâu phải trước kia em chưa từng bị.
Dù cô cũng cảm thấy khó hiểu, nhưng đây chẳng phải chuyện to tát gì.
Nói chung, nghìn nghìn vạn vạn cô gái trên đời, có ai chưa từng chảy máu cam.
Tần Bách Duật nặng nề thở dài, ánh mắt thâm trầm, ngay sau đó khàn khàn lên tiếng:
Dù là chuyện bé xé to anh vẫn muốn được yên tâm.
Môi của Nghiên Thời Thất mấp máy, cuối cùng lại không nói gì, vùi mặt vào lòng anh.
Có lẽ cô dọa mọi người sợ rồi.
Đổi vị trí mà suy nghĩ, nếu cô trông thấy anh Tư hoặc Ôn Tranh chảy máu, nhất định tâm trạng ấy cũng không dễ chịu.
Nghiên Thời Thất nằm trong lòng anh thấp thỏm suy nghĩ, chưa đến mười phút đã bất ngờ thiếp đi.
Suốt một buổi sáng, mọi người đến đi vội vàng, cô lại lại bị người trong đội cứu thương giày vò tiến hành kiểm tra đơn giản, nên sau khi toàn thân thả lỏng, cô mệt mỏi chìm vào giấc mộng.
Tiếng hít thở chậm rãi truyền đến, Tần Bách Duật lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt say ngủ của cô.
Có lẽ chính bản thân cô không hề nhận ra, sau khi chảu máu cam, gò má hồng hào của cô hiện lên vẻ tái nhợt rõ ràng.
Anh tin lời nói của Lâm Dục.
Nhưng phần lớn thiết bị trong đoàn xe cứu thương là dụng cụ cơ bản, kiểm tra không đủ toàn diện và tỉ mỉ.
Vậy nên, đưa cô đến bệnh viện kiểm tra toàn thân là điều vô cùng cần thiết.
Một giờ rưỡi chiều, Nghiên Thời Thất thức giấc vì di động rung lên.
Cô mơ màng mở mắt, ngái ngủ nhìn xung quanh, vài giây sau mới hoàn toàn tỉnh táo.
Tìm kiếm dưới gối một lúc lâu, cuối cùng cô nghiêng đầu mới nhận ra di động của mình được đặt trên tủ đầu giường.
Máy phun sương vẫn còn đang hoạt động, Nghiên Thời Thất chống người ngồi dậy, cầm di động qua xem.
Chỉ trong chốc lát, mười hai tin nhắn WeChat hiện trên màn hình này lại liên tục chồng chất thêm một lượng tin tức khác.