Chương 92: Bà cố tổ họ lăng, cô thật biết nói đùa!


Làm việc cả ngày, công việc cường độ cao khiến Nghiên Thời Thất hơi choáng.

Cô cau mày lại, thỉnh thoảng day huyệt Thái Dương.


Chị Thập Thất, chị không sao chứ?
Đôi mắt to tròn của Lăng Tử Hoan tràn đầy lo lắng, bước đến cạnh cô, muốn chia sẻ với cô, nhưng không biết mình có thể làm được gì.


Không sao, chị chỉ hơi đau đầu thôi.
Giọng Nghiên Thời Thất hơi khàn, bước lên xe chuyên dụng, vừa mới ngồi vững thì thấy Lăng Tử Hoan ôm mặt ngạc nhiên thốt lên.

Cô nhìn theo tiếng thốt, thấy cô bé hốt hoảng nhường eo, chỉ vào chỗ tài xế, ấp úng nói không nên lời.


Sao thế?


Nghiên Thời Thất nhìn theo hướng cô nàng chỉ, khi thấy được mặt tài xế cũng ngạc nhiên,
Sao lại là anh?
Lúc này, người ngồi ở ghế tài xế chính là đội trưởng đội vệ sĩ của Tần Bách Duật.

Mặt Lăng Tử Hoan trắng bệch, hiện rõ vẻ khẩn trương dưới ánh đèn lờ mờ trong xe.

Cô nàng mở cửa xe bước xuống, vội vàng chạy ra sau xe nhìn biển số.

CMN, lên nhầm xe rồi, đây không phải xe chuyên dụng của bọn họ! Lăng Tử Hoạn nấp ở đuôi xe, rầu rĩ dậm chân.

Làm sao đây...

Đầu Gỗ biết cô...

Đầu Gỗ là ai? Là biệt danh cô đặt cho đội trưởng đội vệ sĩ! Chần chừ nửa phút, cô mới rề rà trở lại xe.

Lúc vào xe, cô nhìn qua đội trưởng đội vệ sĩ, ánh mắt tràn ngập mưu mô, hỏi:
Anh trai ơi, có phải anh đón nhầm người không?
Đội trưởng đội vệ sĩ:
...
Bà cố tổ họ Lăng, cô thật biết nói đùa! Đội trưởng đội vệ sĩ nghiêm mặt nhìn lại cô, hiểu được ý cảnh cáo trong mắt cô thì khóe miệng giật giật, trả lời:
Không, là cậu Tư bảo tôi tới đón các cô.

Cô Nghiên, tôi đã bảo xe chuyên dụng của các cô về trước rồi.


Nghiên Thời Thất gật đầu, không có ý kiến với sự sắp xếp này.

Cô mệt mỏi nhắm mắt lại, dựa vào thành ghế chợp mắt.

Ánh đèn vàng lờ mờ chiếu lên mặt cô, thấy rõ bóng râm dưới mắt cô.

Lăng Tử Hoan chu môi ngồi bên cạnh, liên tục lườm đội trưởng đội vệ sĩ bằng ánh mắt sắc lẹm.

Xe khởi động, trong xe chìm vào bóng tối.

Không lâu sau, Nghiên Thời Thất đã ngủ, Lăng Tử Hoan rón rén rướn người đến phía sau ghế tài xế, chọc vào vai đội trưởng đội vệ sĩ, ngập ngừng hạ giọng:
Này, tối nay anh chưa từng gặp tôi, nghe không?
Đội trưởng đội vệ sĩ nhìn cô qua kính chiếu hậu, cũng hạ giọng đáp lại,
Không phải cô Lăng đang học ở nước ngoài sao?

Ai cần anh lo!
Giọng Lăng Tử Hoan dữ dằn, sau đó mới nhớ ra mình đang nhờ vả người ta, lại nhẹ giọng,
Đầu Gỗ, nể mặt trước đây chúng ta từng chơi bùn với nhau, anh nhớ phải bao che cho tôi đấy.
Đội trưởng đội vệ sĩ:
...
Tiểu tổ tông họ Lăng, ai dám chơi bùn với cô chứ, rõ ràng là cô đã ném hòn đá bọc bùn vào người tôi.

Anh ta thấy rất kì lạ, nghe nói cô thiên kim họ Lăng này đã được đưa ra nước ngoài học vào nửa năm trước, sao giờ lại làm trợ lý cho cô Nghiên chứ, chẳng lẽ cậu Tư chưa từng gặp cô ấy? Đội trưởng đội vệ sĩ rất nghi ngờ, nhưng không dám nói ra, cũng không dám hỏi.

Nhân lúc Nghiên Thời Thất ngủ, anh ta đưa Lăng Tử Hoan về nhà trọ của cô nàng trước, sau đó mới lái xe về biệt thự Duplex của cậu Tư.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.