Chương 1058: KHÔNG NHIỄM MỘT HẠT BỤI


Nhưng sau đó, những người canh gác của tòa cao ốc cũng nhanh chóng xin nghỉ, bọn họ đều nói cứ đến mười lăm hàng tháng sẽ nhìn8 thấy Martha đi đi lại lại trong tòa cao ốc, thỉnh thoảng còn phát ra những tiếng thở dài... Sau đó, do bảo vệ Lâm đánh nhau 3với người ta bị hỏng một chân, đang lúc ông ta không có chỗ mưu sinh nên nghe người ta nói, tòa cao ốc lại tìm người gác cổng9, chỉ cần dũng cảm là được, tiền lương còn không thấp.

Vì vậy, bảo vệ Lâm tới đây làm người canh gác cổng, cứ như vậy6 đã làm hai mươi mấy năm. Thực ra cũng không phải do ông ta mệnh cứng rắn, không sợ ma quỷ... mà ông ta biết hồn ma Martha ch5ỉ xuất hiện vào đêm trăng tròn, cho nên mỗi tháng, đến ngày đó nếu tránh được ông ta đều tránh, nhưng quả thực không tránh được, ông ta liền đốt cho Martha chút tiền vàng, khấn mấy câu, vì vậy cũng coi như là sống yên ổn vô sự cùng nhau.
Nghe người gác cổng kể xong câu chuyện, tôi nghi ngờ nói:
Sau khi cậu hai chết, trong tòa cao ốc có chuyện gì lạ không?

Lão Lâm gật đầu nói:
Đương nhiên là có, chuyện dọa người nhất thường xảy ra mỗi đêm trăng tròn, Martha sẽ xuất hiện ở trong tòa cao ốc Nga này. Năm đó không ít người canh gác đã gặp hồn ma của cô ấy... Vì chuyện này, lúc đó ông chủ đã tìm không ít cao nhận về bắt ma, đồng thời cũng muốn siêu độ cho cậu hai. Đáng tiếc phần lớn đều là những kẻ lừa đảo, chỉ có một người, sau khi đi vào nhìn quanh bốn phía một chút liền đi ra ngoài, sau lại không biết ông ta đã nói với ông chủ những gì, sau đó nơi này vẫn để không như vậy.
Nhưng mấy năm này luôn có không ít người tò mò, muốn vào xem tòa cao ốc thần bí này có dạng gì, nhưng cuối cùng đều bị ông ta đuổi ra ngoài, ông ta cũng sợ có người ở đây xảy ra chuyện, cho nên bất kể ai tới cũng đều đuổi đi.
Tầm năm 2000, chính phủ đã từng phải người tới tìm ông chủ nơi này, nói là muốn thu mua nơi này, tận dụng hết mức. Nhưng cuối cùng bị ông chủ nơi này cự tuyệt, có lẽ do con trai ông ta chết ở chỗ này, cho nên ông ta không muốn đem bán.
Lúc này chú Lê liền lên tiếng xin người gác cổng cùng chúng tôi vào tòa cao ốc tìm hai người mất tích, may ra tìm được bọn họ trước khi sự việc xấu nhất có thể xảy ra.
Bảo vệ Lâm do dự một lúc, liền xoay người lại sau tường lấy ra một chuỗi chìa khóa phòng:
Hai thằng nhóc này, chẳng thể làm người bớt lo, đi đâu mà không chơi được? Sao phải tới cái nơi quỷ quái này...
Chúng tôi thấy bảo vệ Lâm đồng ý, liền vội vàng đi theo ông ta, bắt đầu tìm từng gian từng gian phòng. Kết quả, tôi rất nhanh nhận ra tốc độ mở khóa phòng bằng chìa khóa của lão Lâm còn không nhanh bằng tốc độ mở khóa của Đinh Nhất.
Dĩ nhiên điều này không thể trách ông ta, mặc dù ông ta đã ở đây hơn hai mươi năm, nhưng trừ việc thỉnh thoảng quét dọn hành lang ra, còn lại những căn phòng này đều không dùng gì đến, nên không mở ra bao giờ. Mở một gian phòng đã phủ bụi hơn hai mươi năm cũng không phải chuyện hay ho gì, không khí mù mịt, đầy bụi đến dọa người, ở đây đã lâu không có người vào. Huống chi chúng tôi muốn mở đến mấy chục phòng, nhớ lại thật không có gì hay họ cả.
Để tiết kiệm chút thời gian, lão Lâm giao chìa khóa cho chúng tôi, sau đó tôi với Đinh Nhất chia nhau mở các căn phòng ở tầng một, sau đó chú Lê và bảo vệ Lâm sẽ vào mỗi căn phòng để xem có chuyện gì bất thường không? Loại chuyện ăn bụi này, để hai ông lão này làm đi.
Ai ngờ mấy năm trước, ông chủ nơi này đột nhiên mắc bệnh ung thư qua đời, quyền sở hữu tòa cao ốc này rơi vào tay anh trai ông ta. Nhưng người ta cũng là ông chủ lớn, làm ăn ở nước ngoài, con cháu không có thời gian đến tòa để xử lý vấn đề của tòa cao ốc, vì vậy liền bỏ trống tòa cao ốc này từ đó đến bây giờ...
Lúc ấy những chuyện về tòa cao ốc này vốn không nhiều người biết, sau đó lại càng ít người biết! Mặc dù không ít kẻ hiếu kì, nhưng do bảo vệ Lâm trông nom chặt chẽ, cho nên thỉnh thoảng có người xông vào bị ông ta đuổi ra ngoài, vì vậy tòa cao ốc này càng bị người dân địa phương đồn đại càng nhiều chuyện thần bí.
Nhưng lần này lão Lâm khổ sở nói:
Tôi cũng thật không biết nhiều, mặc dù lúc đó tôi hằng ngày đều tới đây chơi, nhưng lúc ấy tôi cũng không có mặt tại hiện trường, ước chừng chỉ biết là ở căn phòng nào đó ở tầng hai thôi...
Vậy cũng hết cách, chúng tôi chỉ có thể dùng biện pháp vừa rồi để tìm ra thôi, nhưng lúc tôi dùng chìa khóa mở phòng 2025, rõ ràng có cảm giác gian phòng này khác thường.
Đây là một gian phòng bao giống như những gian phòng trước chúng tôi đã mở ra. Điểm bất đồng duy nhất là căn phòng này vô cùng sạch sẽ, đừng nói là bụi bặm, ngay cả mạng nhện cũng không có, không có chút nào giống với căn phòng đã bị bỏ không hai mươi mấy năm. Lúc chúng tôi vào căn phòng, la bàn trong tay chủ Lê nhanh chóng có phản ứng, hiển nhiên nơi này có khí tức khác biệt với các gian phòng khác. Vì vậy tôi theo vào xem một chút cách bài trí trong phòng, thấy nơi này đều là đồ cao cấp.
Chờ chúng tôi vất vả đem mấy chục cái chìa khóa lần mở các phòng, đến khi các căn phòng đều được mở ra thì cũng đã mất hai tiếng. Nhưng đáng tiếc, tầng một, trừ căn phòng mà lúc trước chúng tôi đã vào kia, còn lại đều phủ bụi từ lâu, từ lúc đầu được khóa lại đã không còn ai bước vào nữa.
Lúc này tôi đột nhiên nhớ tới lúc đó lão Lâm kể Martha chết ở một căn phòng trên tầng hai, có lẽ vấn đề là ở tầng hai này chứ? Vì vậy chúng tôi liền đi lên tầng hai, sau đó hỏi lão Lâm căn phòng mà cô gái Nga kia đã chết là phòng nào?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.