Chương 1111: Ông hùng không vui


Nhưng tuyệt không ngờ, nhà họ Hùng để tâm đến đứa con thứ hai như thế mà lại tái diễn cảnh năm xưa, đứa trẻ biến mất một cách thần bí trong căn8 biệt thự to đùng...

Sau khi nghe bảo mẫu kể xong, chúng tôi đi một vòng hết căn biệt thự, cũng không phát hiện có chỗ nào đặc biệt. C3húng tôi cũng xem lại cẩn thận video giám sát ngày hôm đó, cũng không nhìn ra chỗ nào mà cảnh sát không phát hiện được.
Trên đường đi, Hùng Huy cho chúng tôi biết, căn nhà này là mảnh đất cha anh ta mua khi vừa mới phát tài, thời ấy còn chưa có khái niệm khu biệt thự gì cả. Họ chỉ muốn xây một căn nhà tổ ở một nơi có hoàn cảnh yên tĩnh cho nhà họ Hùng. Sau đó khu vực kia được chính quyền thành phố quy hoạch thành khu danh lam thắng cảnh, cho nên xung quanh cũng không có nhà riêng nào khác. Mà vì căn nhà của nhà họ Hùng được xây dựng khá sớm, hơn nữa thủ tục gì cũng đều đầy đủ hết, cho nên ngôi nhà của họ trở thành nhà dân duy nhất trong khu danh lam thắng cảnh. Đang nói, xe cũng đã chạy đến khu danh lam thắng cảnh ngày càng nổi tiếng trong những năm gần đây... Điều buồn cười nhất là Hùng Huy về nhà của mình, ấy vậy mà còn phải mua vé ở lối vào của khu danh lam thắng cảnh!
Tôi cực kỳ kinh ngạc:
Về nhà của mình mà còn phải mua vé à?
Hùng Huy nhún vai nói:
Người ta nói quyền sở hữu nhà và đất là của chúng tôi, nhưng mà đường là thuộc về khu danh lam thắng cảnh, cho nên phải mua vé mới có thể về nhà...
Tôi lắc đầu một cách bất đắc dĩ nói:
Đây rõ ràng là cố ý gây khó dễ mà?!

Nghe thế, tôi tiếp tục truy hỏi:
Căn biệt thự trước kia đã bán hay là...


Không bán, vẫn luôn để không đấy, lâu lâu cha tôi ở bên này thấy chán, sẽ tự trở về đó ở vài ngày...
Hùng Huy đáp. Sau khi nghe xong, tôi lập tức đề nghị có thể đưa chúng tôi đến căn nhà kia xem thử hay không... Hùng Huy cũng không do dự, lấy áo khoác rồi đưa chúng tôi đến căn biệt thự ở vùng ngoại thành kia của nhà mình.
Cảnh sát đã từng đã làm thí nghiệm, để một cảnh sát mang theo một vật có kích cỡ không khác Nguyên Bảo đi qua tất cả các góc chết của camera trong biệt thự... Sau khi thử vài lần đã đưa ra kết luận là, kẻ tình nghi hoàn toàn có thể mang theo bé Nguyên Bảo rời khỏi biệt thự từ ba con đường khác nhau mà thân không biết quỷ không hay.
Nhưng vấn đề lớn nhất là, ai có thể biết tất cả các góc chết của camera trong biệt thự được chứ? Chị bảo mẫu và dì Lý đều xuất hiện liên tục trong camera vào khoảng thời gian Nguyên Bảo mất tích, hai người vẫn luôn ở lầu trên và lầu dưới tìm kiếm đứa trẻ.
Tuy nhiên có m9ột điểm chắc chắn, đó là khi bảo mẫu của Nguyễn Bảo xuống lầu rót nước đã từng đi ngang qua phòng trẻ con, hơn nữa đi thẳng đến một góc chết c6ủa camera.
Căn nhà lớn như của nhà họ Hùng thì có mấy góc chết của camera là chuyện rất bình thường, nhưng điều không bình thường là, 5kẻ ôm Nguyên Bảo đi lại có thể tránh né tất cả camera, không phải hơi quá khác thường sao?
Hiện tại cách lúc Nguyên Bảo mất tích đã sắp hơn một tháng, đứa bé nhỏ như vậy rời nhà trong thời gian dài như thế, nếu là bắt cóc hoặc là bị bọn buôn người lừa bán thì bây giờ bé vẫn sẽ không gặp nguy hiểm gì, nhưng nếu không phải... Vậy đúng là dữ nhiều lành ít.
Lúc này tôi đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, vì thế quay sang hỏi Hùng Huy:
Anh Hùng, xin hỏi con gái lớn của anh cũng biến mất trong căn biệt thự này ư?
Hùng Huy lắc đầu nói:
Không phải, đó là một căn nhà khác của chúng tôi ở vùng ngoại thành. Lúc ấy sau khi mất con, tôi không muốn Đường Tĩnh cả ngày nhìn đồ trong phòng mà nhớ Tiểu Mỹ, vì thế mới mua nơi này, sau đó đưa cả nhà dọn đến đây.

Ông nội của đứa bé là Hùng Hùng trước đó đã ra ngoài, kể cả ông ta không ra khỏi nhà thì ông nội của bé cũng không thể nào bắt cóc cháu trai mình được! Hơn nữa, cả chính Hùng Huy cũng nói, đến anh ta cũng không biết trong nhà tổng cộng có bao nhiêu góc chết camera, càng đừng nói là người ngoài.
Nếu như Nguyễn Bảo là đứa trẻ đầu tiên nhà họ Hùng đánh mất, như vậy chúng tôi có thể coi chuyện này đơn thuần như là một việc xảy ra ngẫu nhiên. Nhưng Nguyên Bảo đã là đứa trẻ thứ hai mà nhà họ làm mất rồi, vậy khó tránh khỏi sẽ làm người ta cảm thấy chuyện này cũng không đơn giản. Thậm chí rất có khả năng là chẳng liên quan đến bắt cóc hay lừa bán trẻ em gì cả... Nhưng về việc tại sao đứa trẻ lại mất tích thì tạm thời bây giờ chúng tôi còn chưa nghĩ ra.
Hùng Huy gật đầu:
Họ không có cách nào làm chúng tôi rời khỏi đây nên đành phải cố ý bới lông tìm vết ở những việc nhỏ nhặt đó, khiến chúng tôi cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên, cũng may là bây giờ chúng tôi không hay ở đây, cha tôi ngẫu nhiên trở về một lần, thu thì thu thôi... Cũng không đến mức vì mười, hai mươi đồng tiền kia mà tức giận với họ.


Sau khi nghe những lời của Hùng Huy, tôi cảm thấy con người của anh ta vẫn rất phóng khoáng, cho nên bất kể là giữa bạn bè hay trên thương trường, chắc hẳn là đều không tạo ra kẻ thù nào... Cho nên có lẽ Tiểu Mỹ và Nguyên Bảo không đến mức bị kẻ thù của anh ta trộm đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.