Chương 1323: Kiểm tra thi thể lần hai


Năm đó, phần tự thuật này của Chu Tiểu Mai được cảnh sát vô cùng coi trọng, bọn họ vẫn luôn chú ý tình huống của những người bị hại, nhưng tiếc 8là những nữ công nhân này và cả Chu Tiểu Mai đều bất ngờ qua đời khi sinh IV nở.

Mà những đứa trẻ được sinh ra cũng không giống cái gì 3mà Thánh Anh xuất thể như Chu Tiểu Mai nói, ngược lại chúng đều chết sớm vì một số tật bệnh từ lúc sinh. Chuyện này kết thúc ở đây, cảnh sát đó9ng lại hồ sơ, niêm phong vào kho.

Nếu như không phải Lương Kha sau khi giết người vẽ ra ký hiệu của giáo phái Thánh Anh năm đó, tôi tin6 rằng sự kiện này sẽ vĩnh viễn bị niêm phong, ngay cả chú Lê cũng không muốn nói với người ngoài.
Nhưng giờ đây Bạch Kiện đã lật lại hồ5 sơ, chúng tôi tất nhiên cũng đồng ý giúp anh ta, còn về nỗi lo lắng trong lòng chú Lê chắc không phải vấn đề gì quá lớn... Ngược lại về phần Lương Kha thì tương đối khó giải quyết.
Tên Lương Kha này từ sau khi bị bắt thì không nói câu nào, giống một người bằng gỗ vậy, ngoại trừ ăn uống vệ sinh ra... hắn không có phản ứng với bất kỳ chuyện gì khác. Trước đó Cục phó Hứa cùng Tưởng Chí Quân tìm đến chủ Lê nhưng bị từ chối nhã nhặn, sau khi trở về, bọn họ xin giám định tư pháp, muốn xem thử có phải tinh thần Lương Kha xảy ra vấn đề hay không.
Dù sao tất cả hành vi của hắn đều quá khác thường, không giống như một người bình thường có thể làm ra. Nhưng đơn xin kiểm tra còn chưa được phê duyệt, Bạch Kiện đã tiếp nhận vụ án, tiện thể dẫn Lương Kha đi. Sau khi trao đổi xong với chủ Lê về những gì phải làm, trong ngày hôm đó chúng tôi gặp Lương Kha tại phòng tạm giam. Mặc dù tôi không có ấn tượng gì đối với chuyện ở
Đêm bất tận
hôm đó, nhưng Lương Kha ở trước mắt khác một trời một vực so với miêu tả của Đinh Nhất.
Chú Lê cũng bất đắc dĩ trả lời:
Dù sao chú cũng không có bản lĩnh rút được chiếc kim châm này ra, trước mắt cứ để hắn tiếp tục ngây ngốc thế này đi, không thì khó mà giữ được tính mạng.

Lúc này Bạch Kiện cũng đi tới sờ lên da đầu của Lương Kha, anh ta thốt lên:
Móa! Phải thù hận đến mức nào mới ra tay độc ác như thế này?


Vậy bây giờ nên làm gì?
Tôi hỏi.
Bạch Kiện lạnh lùng hỏi:
Tên gì?

Nhưng Lương Kha ngồi đối diện cứ như không nghe thấy gì, ngay cả mí mắt cũng không lật lên. Bạch Kiện ném cây bút trong tay rồi nói:
Nhìn đi, hắn vẫn luôn như người chết rồi ấy, chẳng có tí phản ứng nào cả, giống như ngăn cách hoàn toàn với thế giới xung quanh.

Bạch Kiện vừa nói những lời này, người chú Lê bỗng cứng đờ, rồi đột nhiên chú đứng lên và nói:
Tôi muốn qua đó kiểm tra xem trên người hắn có chỗ nào khác lạ hay không...
Bạch Kiện gật đầu:
Không có vấn đề gì, hai tay của hắn đều bị còng, không có nguy hiểm gì đâu.
Chủ Lê nghe xong thì từ từ đi đến bên cạnh Lương Kha, cẩn thận quan sát toàn thân hắn... Cuối cùng còn thò tay sờ khắp người, đến tận khi sờ lên tóc Lương Kha, đột nhiên chủ dừng lại, sau đó biến sắc nói:
Tìm được rồi!

Tôi lúc đó cực tò mò đi qua hỏi:
Chú tìm được gì thế?
Lúc này chú Lê cầm ngón tay tôi sờ trên đỉnh đầu của Lương Kha, trong nháy mắt tôi thấy tê dại, ông trời ơi! Ở vị trí này vậy mà lại cắm một cây kim châm cực nhỏ!
Đây là kim?
Tôi hỏi với vẻ không dám tin. Chú Lê gật đầu:
Đây chính là huyệt quan khiếu, tên nhóc này đã bị người ta điều khiển, cho nên mới mất tâm trí

Tôi hỏi chú:
Nếu rút chiếc kim châm này ra, hắn sẽ khôi phục bình thường đúng không ạ?
Nhưng chú Lê lại nói với sắc mặt sầm lại:
Mũi kim châm này độc ác ở chỗ, sau khi cắm vào sẽ điều khiển người ta, nếu rút ra thì chắc chắn phải chết.

Tôi giật mình hỏi:
Bá đạo thế cơ à? Vậy Lương Kha làm sao bây giờ?

Nhưng chú Lê lại không trả lời mà quay ra bảo Bạch Kiện:
Nhất định phải giam tên này một mình, càng không thể đưa đến trong bệnh viện tâm thần. Chỉ cần mũi kim còn trong cơ thể ngày nào, hắn còn cực kì nguy hiểm ngày đó, một khi người điều khiển hạ mệnh lệnh, hắn sẽ tùy thời mà giết người ngay.


Hiện giờ xem ra khả năng tìm được manh mối từ Lương Kha là không cao, nhưng rốt cuộc là ai có thể tiếp cận hắn, sau đó dễ dàng đâm xuống cây trâm ngay giữa đỉnh đầu? Nhưng với tính tình của Lương Kha, cũng không phải rất khó tiếp cận hắn, chắc chỉ cần vài cô gái có chút nhan sắc là có thể nhẹ nhàng đến gần.

Nhưng vấn đề là khi nhìn lại camera giám sát của nhà họ Lương, tối hôm đó Lương Kha vẫn còn bình thường, nói cách khác là sau lúc này mũi kim mới đâm vào đầu hắn... Nhưng tất cả mọi người xuất hiện tại nhà họ Lương trong thời gian này đều đã chết. Chẳng lẽ trong đám người chết có ai khống chế Lương Kha, sau đó giết chính mình? Giả thuyết này cũng đâu thuyết phục? Nghĩ đến đây tôi bèn hỏi Bạch Kiện:
Báo cáo khám nghiệm thi thể những người chết đó thế nào ạ? Thi thể của bọn họ có chỗ nào khả nghi không?


Bạch Kiện nghe tôi hỏi thì lật hồ sơ đang để trên bàn ra và nói:
Chuyện kiểm tra sơ bộ mấy thi thể đó đều do bên phòng pháp y làm, nguyên nhân cái chết không có chỗ nào đáng ngờ, tất cả đều phù hợp với quá trình gây án của Lương Kha. Chỉ có duy nhất một chỗ đáng ngờ, chính là người nữ thư ký kia có chút vấn đề...


Tôi nghi ngờ hỏi:
Nữ thư ký? Cô ta có vấn đề gì?
. Bạch Kiện nhún vai:
Trước khi cô ta chết nghi ngờ là đã có thai bốn tháng...



Có thai? Với ai vậy?
Tôi hỏi.

Bạch Kiện trả lời:
Anh đã điều tra một chút tư liệu về nữ thư ký này, phát hiện hiện giờ cô ta vẫn độc thân, mà hơn nửa năm trước cũng không hẹn hò ai công khai cả.
Tôi gật đầu:
Nói cách khác thì người qua lại với cô ta không thể công khai? Có phải Lương Bản Phát không?
Bạch Kiện suy nghĩ rồi nói:
Bọn anh cũng hoài nghi điều này, cho nên đã tiến hành so sánh ADN với thai nhi, kết quả lại không phải là Lương Bản Phát, cũng không phải Lương Kha, thậm chí thai nhi này chẳng có tý quan hệ nào với hai cha con nhà họ Lương cả.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.