Chương 1331: Ngụy trang thành đầu tư từ nước ngoài


Nhở lại có một lần trong thôn tổ chức đại thọ cho một ông già, trẻ con trong thôn chỉ cần đi lên dập đầu là được cho hai câ8n thịt lợn. Lương Hiên thấy mấy đứa trẻ nhà bên cầm thịt lợn trở về, thế là hắn cũng muốn dập đầu để TV đổi miếng thịt. Vậ3y mà mẹ của Lương Hiên kéo lại hắn rồi nói:
Không được đi, con cùng bọn nó không giống, bọn nó chỉ có thể dập đầu cho con9 chứ không thể con dập đầu cho nó, biết không?
Lương Hiên lúc đó nhìn thấy khuôn mặt của mẹ lúc nói chuyện biểu lộ rất đá6ng sợ, chỉ đành sợ hãi gật đầu coi như mình đã hiểu, mặc dù trong lòng không biết những lời mẹ nói có ý gì.

Trong 5suy nghĩ của Lương Hiên, hắn sẽ luôn sống ở bên cạnh mẽ trong thôn nhỏ này, thế giới bên ngoài mặc dù rất lớn, nhưng hắn lại có một cảm giác sợ hãi trời sinh, cảm thấy một khi mình rời khỏi chỗ này, sẽ có chuyện vô cùng đáng sợ xảy ra. Nhưng vào năm hắn mười tuổi, mẹ hắn đột nhiên bị bệnh, bác sĩ tại phòng y tế của thôn nói mẹ hắn phải đi đến bệnh viện trong thành phố, nếu không sẽ không sống nổi vài ngày. Nhưng mẹ hắn nhất định không chịu đi, bà ta nói mình phải nghe theo lời kêu gọi của chúa mà rời đi thế gian này, mẹ Lương Hiên còn nói cho hắn biết Lương Bản Phát không phải cha ruột hắn, hắn là con của chúa, Lương Bản Phát không xứng làm cha của hắn...

Lúc đó Lương Hiền vẫn luôn nghĩ là mẹ bị bệnh nên đầu óc không bình thường, toàn nói lung tung, cho nên không để trong lòng, đến tận nhiều năm sau hắn ở nước ngoài gặp được một người tự xưng là cha đẻ của hắn, hắn mới nhớ đến những lời nói của mẹ mình trước khi chết.
Mấy năm sau đó Lương Hiên dựa vào nỗ lực của mình thi đỗ vào trường đại học Washington, khi hắn nói cho Lương Bản Phát tin tức này, ông ta chỉ nói một câu không vui cũng chẳng buồn:
Vậy cứ vào học đi...

Việc làm ăn của nhà họ Lương lúc đó đã phát triển rất mạnh, nhưng mỗi tháng Lương Bản Phát vẫn chỉ gửi cho Lương Hiên một số tiền ít đến đáng thương. Lương Hiên không muốn sống quá cực khổ thì chỉ có thể ra ngoài làm thêm.
Khoảng thời gian đó hắn cảm thấy vô cùng mông lung, không chú tâm được vào việc học, thậm chí còn tham gia vào vài giáo phái tâm linh, thế nhưng không có một tín ngưỡng nào có thể cứu rỗi hắn... Đến một ngày kia, có một người đàn ông tên là William đột nhiên tìm đến Lương Hiên, tự xưng là cha ruột của hắn, còn nói đã từng đi qua thôn làng cũ để tìm Lương Hiên, nhưng lúc đó Lương Hiên đã đi theo Lương Bản Phát.
Vào ngày lên máy bay, trong nhà không ai đi tiễn Lương Hiên, Lương Bản Phát sai tài xế chở Lương Hiển ra sân bay. Cũng từ ngày đó Lương Hiên được biết, tất cả những gì cha mình có là dựa vào thể lực bên nhà mẹ kế, cho nên mọi chuyện trong nhà vẫn luôn phải theo lời bà ta. Cũng bởi vì mẹ kế không thích mình, cho nên hắn mới phải sang nước ngoài đi học.
Từ đó trở đi, tim của Lương Hiện dần trở nên lạnh, hắn biết trên đời này không có người thích mình, cho dù là mẹ ruột lúc nhìn mình, ánh mắt cũng lộ ra một tia sợ hãi...
Lúc mới đến nước ngoài, Lương Hiển vô cùng khó hòa nhập, hắn được sắp xếp ở trong nhà một người Hoa, mỗi tháng Lương Bản Phát chỉ cấp cho Lương Hiên vừa đủ tiền duy trì sinh hoạt, không thừa dù chỉ một đồng. Nếu như không cẩn thận bị bệnh, hắn còn phải vay tiền bà chủ nhà đi khám... Sau đó hắn từ từ học được dựa vào chính mình, tuổi còn nhỏ đã biết đi quán cơm làm việc vặt, kiếm thêm ít tiền tiêu.
Sau khi mẹ của Lương Hiên chết, hắn được Lương Bản Phát đón về thành phố, thế nhưng mẹ kế không thích hắn, người em trai trắng trẻo luôn bắt nạt anh mình, thế nhưng dù là vậy hắn vẫn luôn khao khát được gia nhập gia đình này.
Nhưng điều làm Lương Hiên khó chịu nhất trong lòng là cha hắn cũng không thích hắn, có lúc còn không muốn nói nhiều một câu, cho nên cũng chẳng quan tâm mẹ kể và em trai có đối xử tốt với mình hay không.
Lương Hiên lúc đầu muốn từ từ hòa đồng với mọi người, lòng người đều làm từ thịt mềm, một ngày nào đó bọn họ sẽ thật tình tiếp nhận hắn, thế nhưng cuối cùng hắn mới phát hiện mình quá ngây thơ, bởi vì rất nhanh hắn liền bị cha mình đưa sang nước ngoài học.
Mới đầu Lương Hiên cảm thấy William là một người điên, mình là một người Trung Quốc, làm sao có thể là con của một người nước ngoài? William thấy hắn không tin, liền đề nghị dẫn hắn đi xét nghiệm ADN. Lương Hiên lúc đó cự tuyệt William ngay lập tức, bởi vì hắn không tin người đàn ông tóc vàng mắt xanh này lại là cha ruột của mình. Đến khi William nói ra tên cùng ngày sinh của mẹ Lương Hiên, thậm chí còn biết mỗi lần Lương Hiến phát sốt, trên thân thể sẽ hiện lên một chút bệnh sởi kỳ quái. Lương Hiên lúc đó có chút trợn tròn mắt, bởi vì có một số việc ngay cả Lương Bản Phát cũng không biết, mà người đàn ông xa lạ trước mặt này lại có thể nói rõ ràng. Đến cuối cùng Lương Hiên vẫn nửa tin nửa ngờ đi theo William đi làm kiểm tra gen di truyền, kết quả lại làm hắn giật nảy mình, không thể ngờ được người ngoại quốc này lại thực sự là cha ruột của hắn. Sau đó William nói với Lương Hiên, thật ra gia tộc của bọn họ tại một trăm năm trước là một dòng họ quý tộc khổng lồ, nhưng sau đó cả dòng họ giống như bị trúng một nguyền rủa đáng sợ, tất cả đời sau đều biến thành quái vật dị dạng, mà tình hình càng lúc càng tồi tệ.

Tiếp theo có người dân phát hiện, mặc dù những đứa trẻ dị dạng rất nhiều, nhưng chỉ cần kiên trì sinh đẻ, liền chắc chắn sẽ có một đứa trẻ bình thường được sinh ra, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn một mà thôi. Cho nên gia tộc lớn này dần xuống dốc, nhân khẩu rơi rụng dần chỉ còn lại mỗi William. Nhưng hắn không cam lòng, không muốn gia tộc mình từ đây biến mất, thế là bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để sinh được một đứa trẻ khỏe mạnh, sau đó tiếp tục kế thừa gia tộc.

Đến khi William gặp được một người phụ nữ, người này yêu hắn rất sâu đậm. Bởi vì người phụ nữ này còn là một nữ phù thủy rất lợi hại, cho nên sau khi biết tình huống của William bèn cho hắn một ý kiến, đó là dùng chiến thuật biển người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.