Chương 1337: Hoảng hồn khi say rượu


Nhiếp Tiêu Vũ nghe vậy thì cười đáp:
Lần trước tôi thấy hình như các anh không thích anh ấy lắm, cho nên lần này tự mình đến đ8ây... Dọc đường đi suýt bị người khác nhận ra rất nhiều lần.


Đừng thấy tính cách của Nhiếp Tiêu Vũ sống nội tâm, nhưn3g rất biết nhìn mặt đoán ý, đến bây giờ vẫn nhớ rõ chúng tôi đều chẳng ưa tay quản lý có thói con buôn kia của mình... Vào cửa9 thấy chú Lê đang tưới hoa, chú liếc mắt đã nhận ra Nhiếp Tiểu Vũ bên cạnh chúng tôi, nên mỉm cười nói:
Tôi bảo sao sáng sớm 6ngày ra đã có chim khách hót trên mái hiên nhà mình nhỉ? Hóa ra là có khách quý đến đây ma!


Nhiếp Tiêu Vũ liên tục xu5a tay:
Lê đại sư khách sáo quá, cháu chỉ là một diễn viên bình thường, đâu có gì mà nói quý với không quý.
Ai ngờ chú Lê vẫn không có ý buông tha cậu ta, nghiêm mặt nói:
Ngày hôm qua tôi còn xem phim cậu đóng đó. Diễn rất hay, hay hơn cả vai của nam chính!
Kết quả Nhiếp Tiểu Vũ vừa nghe thế, mặt thoắt đỏ! Đây là lần đầu tiên tôi thấy một diễn viên thẹn thùng hướng nội như vậy, hiếm có, đúng là hiếm có... Vì vậy tôi vội mời cậu ta ngồi xuống, sau đó rót cho cậu ta ly trà và nói:
Có phải cậu gặp chuyện gì không?
Nhiếp Tiểu Vũ nghe tôi hỏi như vậy, sắc mặt hơi thay đổi, rồi chà xát tay không biết nên nói như thế nào, nhưng sau đó lại vẻ mặt bất lực, xem ra cậu ta thật sự gặp phải chuyện khó rồi. Tôi bèn cổ vũ cậu ta:
Cậu xem, chúng ta gặp mặt lần thứ hai là coi như bạn bè rồi. Cậu có chuyện gì khó xử cứ nói thẳng ra, có thể giúp thì chúng tôi nhất định sẽ giúp!

Nhiếp Tiểu Vũ gật đầu, rồi kể lại cho chúng tôi nghe một sự việc lạ mà cậu ta gặp được vào khoảng thời gian trước... Hóa ra sau khi bộ phim tu tiên cậu ta quay trước kia đóng máy, cậu ta mãi vẫn chưa nhận phim mới. Suy cho cùng, trước đó đã bị dọa sợ, hơn nữa tiếp theo lại đúng vào dịp Trung thu, cho nên cậu ta muốn tạm thời nghỉ ngơi một thời gian. Nhưng không đi đóng phim không có nghĩa là không cần phải chạy show, có những công việc lẻ tẻ vẫn phải nhận, đặc biệt là một vài dạ tiệc tụ tập của ngôi sao, sự kiện tiệc tùng, vân vân, đều phải trang điểm đẹp để đi tham gia. Ai ngờ vào một ngày cuối tháng 8, cậu ta tham gia một sự kiện thời trang long trọng nào đó do một trang web tổ chức vào buổi tối. Sau khi kết thúc trở lại khách sạn, chuyện lạ đã xảy ra...... Đêm đó cậu ta có uống chút rượu trong sự kiện, kết quả về khách sạn rồi cảm thấy hơi chếnh choáng say. Bởi vì bình thường khi quay phim luôn thức đêm, cho nên khi chưa phải đi đóng phim, cậu ta đều cố gắng để đi ngủ sớm, hơn nữa buổi tối hôm đó lại hơi say, cho nên đầu tiên là cậu ta đi tắm sau đó lên giường ngủ sớm. Nhưng khi Nhiếp Tiêu Vũ ngủ đến nửa đêm, đột nhiên cảm thấy giống như có người đang sờ mình... Từ nhỏ cậu ta đã ngủ rất nông, cho nên lập tức giật mình tỉnh lại!
Có điều đôi khi lúc người ta đang nằm mơ, rất khó phân biệt rõ cái gì là thật cái gì là giả, cho nên kể cả sau khi Nhiếp Tiểu Vũ bị bừng tỉnh, cậu ta cũng không chắc vừa rồi thật sự có người đang sờ mình, hay là chỉ nằm mơ?
Lúc này cậu ta bèn lấy lá bùa vàng chú Lê cho cậu ta trước kia ra, sau đó bỏ bên dưới gối đầu. Cũng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, tóm lại là sau nửa đêm, cậu ta không còn có cảm giác có người sờ mình nữa. Vì vậy, ngày hôm sau thức dậy cậu ta đã quên luôn việc này. Do sáng đó còn có một buổi họp báo, cho nên cậu ta dậy sớm đi làm tóc với trợ lý. Kết quả vì đi vội vàng nên cậu ta đã để quên lá bùa vàng chú Lê cho ở dưới gối đầu của khách sạn.
Chờ buổi tối nhớ ra, muốn quay lại tìm cũng không thể tìm lại được nữa. Lúc ấy trợ lý của cậu ta còn khuyên, nếu thật sự tìm không được thì lại đi xin thêm một lá. Nhiếp Tiểu Vũ nghĩ cũng phải, vì thế việc này cũng cho nhà cho qua.
Nhưng chờ cậu ta hoàn thành xong tất cả công việc, chuẩn bị về nhà ăn Tết Trung thu thì lại xảy ra chuyện. Quê của Nhiếp Tiêu Vũ ở cố đô Tây An, lúc trở về ăn Tết Trung thu, có rất nhiều họ hàng trong nhà tới, rất náo nhiệt. Mặc dù tửu lượng của cậu ta bình thường, nhưng vì hôm đó vui vẻ cho nên cũng uống một chút. Hơn nữa về nhà chắc chắn sẽ thả lỏng hơn bên ngoài rất nhiều, vì thế đến cuối cùng đã uống khá say.
Mẹ của Nhiếp Tiêu Vũ thấy con trai uống say, nhờ hai người họ hàng đỡ cậu ta trở về phòng nghỉ ngơi, còn bà vẫn ở bên ngoài tiếp đãi bạn bè người thân. Nhiếp Tiêu Vũ mơ mơ màng màng được đưa về phòng mình, ngã đầu xuống ngủ ngay, dù sao cũng là ở trong nhà mình, cũng không băn khoăn nhiều như vậy. Lúc ấy cậu ta cũng không biết mình ngủ bao lâu, đến khi cậu ta mơ hồ cảm thấy hình như có người hôn mình! Ngay từ đầu cậu ta còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, rốt cuộc lúc đóng phim, cậu ta cũng từng quay cảnh hôn với nữ diễn viên rồi, cho nên mơ thấy những thứ đó cũng không có gì không bình thường. Nhưng sau đó giấc mơ này càng ngày càng chân thật, chân thật đến mức cậu ta đã bắt đầu có phản ứng sinh lý! Đến lúc này Nhiếp Tiểu Vũ mới đột nhiên cảm thấy có chuyện khác thường, vì thế cậu ta lập tức muốn ngồi dậy bật đèn... Kết quả lại phát hiện mình không động đậy được!
Lúc ấy trong phòng cậu ta chỉ bật một chiếc đèn ngủ, cho nên ánh sáng trong toàn bộ căn phòng đều rất mờ, khi cậu ta phát hiện bản thân không thể cử động, bèn cố gắng mở mắt ra, nhưng thử cả buổi lại phát hiện cũng không làm được luôn.

Tuy rằng bây giờ cậu ta không thể cử động, nhưng cảm giác trên người lại càng rõ ràng hơn, cậu ta đã có thể cảm giác được một cách rõ rệt, một người phụ nữ nằm bò trên người mình... Hơn nữa còn là một người phụ nữ không mặc quần áo.

Nếu việc này xảy ra ở khách sạn, tình huống của cậu ta hiện giờ có thể là do bị người nào đó bỏ thuốc. Nhưng đây là nhà của cậu ta, những người ngoài phòng khách không phải chú thì chính là bác của cậu ta, không phải anh họ thì chính là em họ của cậu ta, còn lại là cha mẹ ruột thịt của mình!

Ở đây tuyệt đối không thể lòi ra một người phụ nữ nào khác! Nói thêm nữa, nhà mình còn ở tầng mười bảy, cho dù là fan nữ điên cuồng cỡ nào cũng không thể leo vào từ cửa sổ tầng mười bảy được!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.