Chương 1347: Ma hồ đồ


Mấy người chúng tôi cũng không ngờ, thứ kia lại ngang tàng như vậy, nhìn thấy chúng tôi mà nó không hề tránh né, còn trực tiếp đóng cửa tủ quần8 áo lại chứ?


Cũng lâu rồi chú Lê chưa gặp âm hồn nào có tính khiêu chiến như vậy, trên mặt chú lộ ra vẻ hưng phấn, chú quay lại nói v3ới Đinh Nhất:
Bật đèn! Thầy muốn xem thứ gì đang tác oai tác quái trong này...
Đinh Nhất nghe vậy bèn xoay người, mở hết đèn trong phòng ngủ9, một tiếng tách vang lên là nháy mắt bốn phía đã sáng trưng... Bản năng của con người luôn có nỗi sợ đối với bóng tối, nên khi phòng sáng lên6, trong lòng mọi người lập tức cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
Chú Lễ hừ một tiếng:
Muốn cho mi thể diện mà mi không cần, ta thấy mi cũng mới làm ma, chưa có kinh nghiệm nên mới khách sáo với mi, nếu không ta cũng không dây dưa làm gì?

Ý của chú Lê là, con ma này là ma mới? Nhưng nếu là ma mới sao lại chui vào trong bộ vest Tưởng Chí Quân vừa mua?
Lúc này tôi quay đầu nhìn về phía Tướng Chí Quân, phát hiện ông ta đã lui r5a ngoài cửa, mặt đầy kinh hãi nhìn cánh cửa tủ quần áo đang đóng chặt kia, giống như chỗ đó bất kỳ lúc nào cũng sẽ có thứ gì kinh khủng lao ra. Thật ra có chú Lê ở đây, ông ta không cần phải sợ hãi đến vậy, bởi vì trong lòng tôi, những hồn ma bình thường không thể tác động nhiều đến người sống được. Nghĩ vậy, tôi từ từ đi đến trước tủ quần áo, nhẹ nhàng kéo cánh cửa tủ, cánh cửa rất dễ dàng bị tối mở ra... Nương theo ánh sáng đèn phòng, tôi có thể thấy bên trong toàn là quần áo của các nhãn hiệu nam nổi tiếng.
Sau khi chú Lê thấy cửa tủ quần áo bị tôi mở ra, liền cầm la bàn lại gần, chú ấy càng đến gần thì cây kim la bàn trên tay chú ấy chuyển động càng nhanh.
Lấy quần áo trong tủ ra từng cái một...
Chú Lê chậm rãi nói. Đinh Nhất nghe lời đưa tay vào tủ quần áo, lấy ra từng cái một đưa đến trước la bàn chú Lê đang cầm, mấy cái đầu đều không vấn đề gì, khi cầm đến bộ vest màu xám đậm, la bàn lập tức có phản ứng, xem ra vấn đề nằm ở bộ đồ này. Đây là một bộ vest thu đông của Versace, không ngờ Tướng Chí Quân đã gần sáu mươi rồi mà vẫn có gu thời trang tốt như vậy, đúng là có tiền làm gì cũng được! Chú Lễ nhìn bộ vest chằm chằm, sau đó quay đầu hỏi Tướng Chí Quân:
Bộ quần áo này anh mua lúc nào?

Tưởng Chí Quân nghe chú Lê hỏi vội vàng đi lại trước giường, nhìn qua rồi nói:
Hôm qua tôi mới mua ở cửa hàng, chẳng lẽ bộ đồ này có vấn đề? Nhưng... Những bộ vest này là đồ mới mà! Sau khi tôi mua về mới cắt tem mác.
Chú Lê nhìn kĩ lại, sau đó lại dùng la bàn thử lần nữa, nhưng âm khí đúng là xuất phát từ bộ trang phục này, trăm phần trăm bộ đồ này có vấn đề! Sau đó tôi kiểm tra cẩn thận trong ngoài bộ vest một lượt, nhưng không tìm được thứ gì khả nghi.
Chú Lê trầm tư suy nghĩ một lúc mới trầm giọng nói với Tưởng Chí Quân:
Có lẽ do bộ đồ này có vấn đề, bây giờ anh xuống nhà chờ đi, tôi làm phép chiêu hồn xem thế nào...
.
Nét mặt Tướng Chí Quân giống như nhận được đại xá, nhanh chóng quay lưng rời đi, có lẽ ông ta chỉ chờ câu này của chú Lê. Chú Lê thấy Tưởng Chí Quân đi xuống rồi, chú mới nhìn bộ vest trên giường rồi lạnh giọng quát:
Dương thọ do trời định, nếu đã tận số, vì sao không đến Âm Ti báo danh? Nếu bây giờ mi rời đi, ta có thể coi như chưa từng nhìn thấy mi.

Không ngờ, chú Lê vừa dứt lời, đèn trong phòng đột nhiên lóe lên vài lần, chập chờn muốn tắt...
Nhưng con ma vest này mặc kệ chủ Lê có dụ dỗ dọa nạt thế nào cũng không để ý đến chủ ấy... Chú Lễ tức sắp bốc khói trên đỉnh đầu! Thật ra, tôi biết chú Lê sẽ không tùy tiện đánh tan âm hồn, trừ phi bị ép đến đường cùng. Vì chú ấy luôn nói đó là nghiệp chướng, tích góp nhiều sẽ phải trả.

Đinh Nhất thấy chú Lê nói nhẹ không được, liền lấy một cái bật lửa ra nói:
Không cần nhiều lời với hắn, đốt bộ đồ này đi!


Kết quả, anh ta vừa dứt lời thì có tiếng một người đàn ông trẻ tuổi vang lên:
Đừng đốt!
Tôi nghe xong lập tức giơ ngón cái với Đinh Nhất, thầm nghĩ quả nhiên phương pháp thô bạo nhưng đơn giản này có hiệu quả! Biết trước đã không phải tốn lời như vậy! Lúc này, từ trong bộ đồ vest có một làn khói xanh chậm rãi bay ra, tiếp đó xuất hiện một khuôn mặt nhợt nhạt. Một người thanh niên trẻ tuổi cao gầy xuất hiện trước mặt chúng tôi. Chú Lê lạnh giọng nói:
Cậu tên gì? Vì sao lại ám vào bộ đồ này?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.