Chương 1375: Khối u trên đầu


Người đàn ông kia vẫn mặc bộ đồ đó, lúc đi đầu vẫn cúi xuống, chỉ có điều toàn thân anh ta có một loại khí tức rất ngột ngạt, nặn8g nề, khiến tôi có cảm giác người đàn ông này nhất định có chuyện gì đó! Thế nên tôi giả bộ IV quay lại xe lấy đồ, rồi lẳng lặng3 đi theo hắn ...

Tôi đi theo hắn đến khu điều trị nội trú, thấy hắn không ngừng đi đi lại lại trên hành lang của khoa gi9ải phẫu thần kinh... giống như đang tìm ai đó, mà người hắn tìm chắc chắn không phải bệnh nhân ở đây, vì hắn chỉ nhìn qua trong 6phòng sau đó lại đi tiếp. Trong lúc tôi đang buồn bực không hiểu hắn cuối cùng là muốn làm cái gì, thì thấy có một bác sĩ béo đi5 từ trong một phòng bệnh ra. Lúc này cơ thể tên kia rõ ràng rùng mình một cái, xem ra vị bác sĩ này chính là người hắn muốn
Đinh Nhất bắt được, nắm cái khăn lại rồi định nhét vào mồm Tào Lỗi, nhưng hàm răng của hắn cắn chặt không mở ra được, dù là Đinh Nhất có sức mạnh hơn người cũng không sao tách ra được. Nhìn thấy Tào Lỗi đã sắp cắn đứt lưỡi của mình rồi, máu và nước bọt không ngừng chảy xuống... Thời điểm quan trọng vẫn là Đinh Nhật nhanh trí, tháo khớp cằm của hắn, cuối cùng mới khiến hắn nhủ đầu lưỡi ra.
Lúc này có mấy người y tá và bác sĩ chạy đến, đầu tiên họ đặt bác sĩ mập lên giường rồi đẩy đi, sau đó lại đem Tào Lỗi đang không ngừng co giật lên một chiếc giường khác cùng đi cấp cứu.
Tôi lập tức phi thân, đá mạnh vào người Tào Lỗi khiến hắn quỳ một chân trên đất. Tiếp đà, tôi đá thêm một cước vào tay cầm dao của Tào Lỗi, lập tức một tiếng rắc giòn tan vang lên, nghe âm thanh thì chắc tôi đã đá gãy tay hắn. Nhưng lúc này tôi không để ý được nhiều, cứu người quan trọng, thể là tối nhanh chóng cười lên lưng Tào Lỗi, dùng hết sức giữ chặt đầu hắn! Lúc này bệnh nhân trong các phòng bệnh ùa ra rất đông, tôi nhìn thấy bọn họ thì hét lớn:
Báo cảnh sát đi!

Không biết tên Tào Lỗi này lấy đâu ra sức mạnh lớn như thế, bị tối đè xuống đất vẫn ra sức giãy giụa, tôi sắp không khống chế hắn được nữa rồi.
Nghe thấy tối hô lên, hắn giật mình một cái, thân thể đột nhiên run lên. Còn bác sĩ mập lúc này nghe thấy tiếng tối hô cũng quay đầu lại, anh ta nhìn tôi nghi hoặc sau đó mới nhìn đến hắn.
Tào Lỗi?
Lúc bác sĩ mập nhìn thấy người kia, vẻ mặt lộ rõ sự ngạc nhiên. Không ngờ tên Tào Lỗi kia đột nhiên rút từ trong túi ra một con dao gọt hoa quả, lao nhanh đến phía bác sĩ mập! Bác sĩ mập nhất thời chưa kịp phản ứng, bụng dưới đã bị con dao của Tào Lỗi đâm vào... Tôi nhìn thấy máu chảy ra, lập tức hô lớn:
Anh muốn làm gì? Dừng tay!
Nhưng lúc này áo blouse trắng của bác sĩ mập đã bị nhuộm đỏ... Vì tôi đột nhiên hét lên, tiếng lại lớn, hai người y tá gần đó vội chạy lại xem tình hình, lúc nhìn thấy người bác sĩ mập đầy máu lập tức hét lên thất thanh.
Tiếng hét kích thích Tào Lỗi, hắn rút dao ra định đâm lần nữa, nhưng tôi sao có thể để cho hắn cơ hội ra tay? Nếu chịu thêm nhát dâm nữa, tính mạng của bác sĩ mập kia khó giữ được.
Tôi và Đinh Nhất đều giật mình, nhanh chóng lật Tào Lỗi lên, thấy hắn quả nhiên hai mắt nhắm nghiền, miệng sùi bọt mép, đầu lưỡi vẫn còn đang bị hàm răng cắn chặt... Với sức cắn như vậy, nếu không mở được miệng hắn ra có lẽ đầu lưỡi sẽ bị đứt mất.

Tìm thứ gì đó... nhanh tìm thứ gì đó cho anh ta cắn...
Bác sĩ mập vừa dùng một tay ấn lên vết thương trên bụng mình vừa nói với chúng tôi. Tôi nhìn xung quanh tìm kiếm, nhưng chưa tìm được thứ gì tiện tay, đúng lúc này tôi thấy một chiếc giẻ lau bị vứt ở góc tường, tôi vội nhặt lên, sau đó ném cho Đinh Nhất:
Nắm chặt lại rồi nhét vào miệng hắn ta!

tim.
Lúc này hắn vẫn đứng sau lưng bác sĩ mập, hắn từ từ đến gần bác sĩ mập kia... tôi nhìn thái độ của hắn chỉ sợ hắn định làm chuyện xấu, thế là tôi hét lớn:
Này, anh làm gì thế?

May mà Đinh Nhất kịp thời vọt tới, một cước đạp lên chỗ tay hắn bị tôi làm gãy! Theo lý thuyết với thân thủ của Đinh Nhất, đối phó với một kẻ như vậy phải dễ như chơi ấy chứ, nhưng dù cổ thể nào anh ta cũng không khống chế được Tào Lỗi?
Lúc này bác sĩ mập bị thương đang nằm trên đất, giọng yếu ớt nói:
Đừng... đừng ép anh ta. Anh ta... anh ta bị động kinh!

Lúc đó tôi không ngờ rằng, vị bác sĩ mập kia đã nhận một dao của Tào Lỗi, vào thời điểm mấu chốt vẫn còn nhắc chúng tôi hẳn bị tái phát chứng động kinh! Một người bác sĩ như vậy nếu nói không phải bác sĩ tốt thì tôi không tin. Nhưng nếu bác sĩ mập là bác sĩ tốt, thì sao Tào Lồi lại muốn đâm anh ta?
Có điều từ vẻ mặt của hai người đó thì có cảm giác họ vô cùng quen thuộc, có khả năng Tào Lỗi từng là bệnh nhân của bác sĩ mập, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, mà từ quan hệ bác sĩ bệnh nhân lại phát triển thành tình huống đâm chém như thế này...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.