Chương 1408: Chấp niệm khi còn sống


Người thanh niên kia cười với tôi:
Với tốc độ vừa rồi của tôi nếu bị bà ấy lao vào thì chắc chắn ngã thảm, thương thể khẳng định không hề nhẹ, ph8ải nằm trên giường mười ngày nửa tháng mới khỏi!


Tôi cũng nghĩ thẩm trong lòng, đừng nói chứ, tên nhóc này may mà gặp chúng tôi, chứ tốc3 độ vừa nãy của cậu ta còn nhanh hơn người trước đó, nếu thực sự đâm phải người phụ nữ này, không nói đến chuyện cậu ta bị ngã đau đến thế nào, n9hưng người phụ nữ kia không chết do chiếc xe trước đâm, thì cũng nhất định chết trong tay cậu ta

Mặc dù đây không phải lỗi do cậu ta, như6ng vô duyên vô cớ đâm chết người cũng không phải chuyện tốt đẹp gì! Người bình thường nếu gặp phải chuyện như thế một lần, trong lòng ít nhiều cũ5ng sẽ có bóng ma tâm lý
Tôi nghi ngờ nói:
Chuyện này là thế nào? Nơi này sạch sẽ như thế sao lại xảy ra hai chuyện như vậy chứ?
Chú Lê cũng khó chịu:
Đúng vậy! Sao lại thế nhỉ!

Tôi thấy nơi này cũng không có manh mối gì, nên đề nghị:
Hay chúng ta đến bệnh viện thăm người phụ nữ kia đi? Có khi từ bà ta lại tìm được đầu mối nào đó có ích thì sao?
Không ngờ lúc này, người thanh niên kia lại đuổi kịp đến chỗ chúng tôi, cậu ta nói:
Nửa tháng trước ở đây có xảy ra một vụ tai nạn.
Chúng tôi đều quay lại nhìn cậu ta, chờ cậu ta nói tiếp:
Lúc đó khoảng sáu giờ sáng, một người nông dân đi xe máy ngang qua đây, không biết vì nguyên nhân gì xe đâm vào cái cây bên đường, đến khi có người phát hiện ra thì người đó đã qua đời.

Tôi nghe thấy người đó cũng đi xe máy, có lẽ là vụ đầu tiên này xử lý không tốt, mới trở thành nguyên nhân cho những vụ tiếp theo, sau đó tôi gọi điện cho Triệu Tinh Vũ, nhờ anh ta điều tra giúp tôi một số thông tin về vụ đó, địa chỉ của gia đình người chết và một số thông tin cơ bản
Cũng không biết những người trong hai vụ tai nạn kia thế nào? Mặc dù không đến mức nguy hiểm đến tính mạng như người trong cuộc, thế nhưng khó tránh khỏi bị thương
Điều chúng tôi không ngờ đến chính là, trong đêm chúng tôi quay lại nơi xảy ra tai nạn lại gặp lại người thanh niên ở vụ đầu tiên
Cậu ta nhìn thấy chúng tôi thì ngượng ngùng gãi đầu:
Tôi đến đây xem, hi vọng không có chuyện gì xảy ra nữa!
Tôi nhìn thấy tên nhóc này hình như khả quan tâm đến chuyện này, không giống người bình thường không nhìn thấy mấy thứ kia nhỉ? Nên tôi hỏi dò:
Đêm hôm đó cậu cũng nhìn thấy thứ gì sao?
Đầu tiên cậu thanh niên hơi sững sờ, sau đó mới từ từ nói:
Tôi nhìn thấy trên người bà ấy có gì đó giống một cái bóng.
Tôi nghe xong bèn nhếch mày và nói:
Ồ, thâm tàng bất lộ nha! Nói chi tiết một chút, ngoại trừ cái bóng, cậu còn nhìn thấy gì nữa không?

Nhưng không ngờ, vài ngày sau, trên đúng đoạn đường đó lại phát sinh tai nạn giao thông giống y như vậy, chỉ có khác là người lao vào xe máy lần này từ bà già biến thành ông lão, còn phương thức thì giống nhau, điểm khác biệt duy nhất là không có chúng tôi ở hiện trường, cho nên hiện trường thảm khốc hơn lần trước
Nghe nói ông lão kia đã đâm vào ba chiếc xe máy, người ngã xuống đất không đứng dậy nổi, đến khi xe cứu thương 120 đến nơi, thì người đã tắt thở
Chuyện như vậy xảy ra liên tục hai lần trên cùng một khu vực, không thể chỉ dùng từ trùng hợp mà giải thích được
Cao thâm không lộ ra
Lần này cậu thanh niên kia lại lắc đầu:
Không có gì nữa, ngoại trừ một cái bóng, tôi không nhìn thấy gì cả.
Chú Lê đứng cạnh tôi gật đầu, sau đó cẩn thận nhìn cậu thanh niên kia:
Ừm, trời sinh mắt Âm Dương, có điều tôi nhìn thấy ấn đường cậu hơi xanh, người như cậu nên hạn chế ra ngoài vào ban đêm, hiểu không? Đặc biệt là ít liên quan đến những thứ u ám, nếu không sẽ có hại với thân thể cậu.

Sau đó chủ Lê dặn dò cậu ta thêm vài câu, rồi đưa tôi và Đinh Nhất đến đoạn đường xảy ra vụ tai nạn kia, chú ấy lấy la bàn ra xem, phát hiện kim la bàn không hề có phản ứng.
Sau đó chúng tôi thấy chuyện được xử lý tương đối rồi, nên cũng đi về nhà, mất công mất sức một chút, Đinh Nhất và chú Lê cũng tỉnh rượu dần, không ngờ đi bộ có một đoạn cũng gặp phải chuyện này
Lúc đầu, chúng tôi cũng không để tâm đến chuyện này nữa, dù sao bà ta đã lớn tuổi, thể chất yếu đi, bị tà ma bám thân cũng là chuyện bình thường
Hơn nữa, chú Lê cũng đã đuổi thứ trên người bà ta đi, bà ta cũng coi như đã khôi phục bình thường
Triệu Tinh Vũ sau khi nhận điện thoại không do dự, nhanh chóng gửi tư liệu về người chết trong vụ tai nạn kia cho tôi,
Người đã chết tên là Sử Kim Huy, 55 tuổi, là một thợ điện làm việc tại một công trường xây dựng
Một ngày trước khi xảy ra sự cố, ông ta nhận được điện thoại từ nhà, nói cha ông ta bệnh nặng, bảo ông ta quay về ngay lập tức
Ý của chú Lê là, chúng tôi đã gặp chuyện này thì không thể mặc kệ, nhìn tình hình này chỉ sợ do lần trước gặp chúng tôi, mới khiến người phụ nữ kia giữ được một mạng, nhưng ông lão kia không may mắn như thế, vậy còn lần sau nữa thì sao? Nếu như chúng tôi cứ mặc kệ, chỉ sợ sẽ còn tiếp tục có người mất mạng
Thật ra chuyện tối hôm đó, chú Lê cũng đã xem lại, lúc xảy ra chuyện quanh đó không phát hiện có âm hồn tồn tại, cho nên chúng tôi mới cho rằng đó chỉ là sự việc ngẫu nhiên, không ngờ lại trở nên nghiêm trọng như vậy
Ban đêm, chúng tôi lại đi đến nơi đó một lần nữa, cũng không biết có phải vì vụ án kia không, mà trên đường có rất ít xe đi lại, nhất là xe máy
Sử Kim Huy nhận điện xong lập tức xin nghỉ phép, đồng thời giải thích rõ tình hình cho người quản lý, người quản lý thấy ông ta cũng không gian dối, nên đồng ý cho ông ta nghỉ, còn tạm ứng nửa năm tiền lương cho ông ta, nhưng vì quy định thủ tục tài chính trong công ty, nên Sử Kim Huy phải đợi thêm một ngày

Sau khi nhận tiền, sáng sớm ngày hôm sau, khi trời còn chưa sáng, sử Kim Huy đã đi xe máy về nhà
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.