Chương 1570: Đường này không đi được


Sau đó tôi và Đinh Nhất đi lên tầng hai trước, chắc do đây đang là thời điểm dương khí mạnh nhất trong ngày, cho nên đi dọc con đường này 8chúng tôi không nhìn thấy bóng dáng âm hồn nào.

Lúc này tôi bỗng vỗ đầu nói:
Chúng ta không nên đi dạo ở phòng khám bệnh mà nên 3đi bên khu nội trú, ở đó chắc chắn có rất nhiều âm hồn!
Đinh Nhất không hiểu nhìn tôi, hỏi:
Vì sao?


Điều này mà còn cần phải 9nói nữa à, ở phòng khám chỉ là những người bệnh thông thường, kể cả có người bị bệnh hiểm nghèo cũng sẽ nằm viện điều trị cho nên những â6m hồn qua đời vì bị bệnh chắc chắn sẽ lảng vảng trong khu nội trú...

Khu nội trú của bệnh viện chia ra làm phân khu một và phân 5khu hai, mà chuyện nhảy lầu lần này vừa vặn phát sinh ở tầng cao nhất trong phân khu một, cũng chính là tầng trên của phòng khám
Chỉ thấy trong hành lang âm u trước mặt trôi nổi rất nhiều âm hồn.
Đinh Nhất luôn luôn không sợ hãi mà cũng thấy khó hiểu nên hỏi:
Có chuyện gì xảy ra ở tầng này vậy? Tại sao âm khí lại nhiều thế?

Nghĩ tới đây tôi bèn nói với Đinh Nhất:
Nếu không chúng ta để Chú Lê nhìn thử xem? Biết đâu chú có thể nhìn ra thứ gì đó?
Đang nói đến đây, điện thoại của tôi bỗng đổ chuông, là Chú Lê gọi tới
Chú hỏi chúng tôi đang ở tầng mấy, chú nói chứ không còn kiên nhẫn xếp hàng, nếu không chờ đến lượt khám chắc cũng đã chết vì kiệt sức.
Tôi lập tức đuổi tới, chỉ tiếc rằng vẫn chậm một bước, trong hành lang chẳng có đến nửa cái bóng ma quỷ nào..
Đến khi tôi trở lại trước thang máy thì phát hiện, chiếc thang vừa đi xuống bỗng đột nhiên lại đi lên.
Tôi thấy tất cả những âm hồn này đều nghe lời, lần lượt từng người đều đi vào thang máy, sau đó cửa thang máy chậm rãi khép lại đi xuống phía dưới
Nhưng đúng lúc này tôi lại phát hiện có một người đàn ông lắc mình tiến vào hành lang, hiển nhiên tên này có tư duy, hắn không muốn rời khỏi chỗ này cùng bầy quỷ.
Theo lý thuyết, những âm hồn kiểu này hẳn cũng không gây được chuyện gì sóng gió phải không? Nhưng tôi thấy chuyện ma quái trong video đó không hề bình thường, một xâu chìa khóa nặng như thế mà có thể nhẹ nhàng rơi xuống đất thì chỉ có thể là một con ma lâu năm làm.
Nhưng nhìn bốn phía xung quanh mà tôi thật sự không phát hiện ra âm hồn nào có khả năng này..
đường này không đi được?


Là thế nào ạ?
Tôi không hiểu.
Tiếp đó Chú Lê nói cho tôi biết, bệnh viện không thể so với những địa phương khác, nó là nơi sinh lão bệnh tử, nếu như không có âm sai chuyên phụ trách tiếp dẫn sẽ rất dễ tạo thành
đầy quỷ gây họa

Bởi vậy Âm Ti nhất định sẽ phái âm sai chuyên trách tới đây để cầu hôn, nhưng hiện giờ ở đây nhiều ấm hồn như thế..
Tôi biết Đinh Nhất chưa mở mắt âm dương nên anh ta chỉ có thể cảm giác ấm khí ở chỗ này mà không nhìn thấy âm hồn đang trôi nổi xung quanh, tôi đành nhỏ giọng nói:
Ở đây đều là những người bệnh bị xuất huyết não cho nên mới nhiều âm hồn đến thế?
Đinh Nhất tiếp tục hỏi về vấn đề này như một đứa trẻ ngây thơ:
Đây là bệnh nan ya? Tại sao lại chết nhiều thế nhỉ?
Trang nhất thời tôi cũng không biết phải trả lời thế nào nên đành giải thích qua loa cho xong:
Ai biết được? Có lẽ điều kiện sống hiện nay của mọi người quá tốt cho nên tỷ lệ mắc bệnh tăng cao.
Sau đó chúng tôi lượn hai vòng ở hành lang tầng mười một thì phát hiện phần lớn bệnh nhân ở đây đều nằm hôn mê, có những trường hợp hồn phách đã rời khỏi thân thể, nhưng do chưa tắt thở nên hồn phách vẫn luôn lượn lờ xung quanh.
Lúc này Chú Lê nghiêm túc nhìn của thang máy sắp mở, chú nói:
Lạ thật, những âm hồn đó tại sao lại quay về...

Một tiếng
Đinh
vang lên, cửa thang máy lại mở ra, những âm hồn vừa nãy đi vào như thế nào thì giờ đi ra như thế
Mà điều khiến tôi cảm thấy hơi quái lạ là âm hồn ở đây nhiều như thế nhưng lại không hề nhìn thấy một âm sai nào tới câu hồn, chẳng lẽ ở đây có thứ kết giới gì đó làm những tên kia không thể vào được?
Nghĩ tới đây tôi quan sát thật kĩ những âm hồn đó thì phát hiện bọn họ gầy như que củi, thần sắc trống rỗng giống như chỉ biết ngơ ngác lượn lờ ở chỗ này mà hoàn toàn không có ý thức của mình...
Chú Lê nghe thể dặn chúng tôi đứng tại chỗ chờ, chú sẽ đi thang máy lên đó bây giờ.
Lúc Chú Lê lên tới nơi cũng cảm thấy kinh hãi vì âm khí dày đặc ở đây, chủ liên tục cầm la bàn quan sát xung quanh
Tôi cười bảo Chú Lên tầng mười một gặp hai chúng tôi
Đồng thời tôi cũng nói không hiểu vì sao âm hồn ở đây vô cùng nhiều..
Tôi nói cho chú ấy biết ở đây có rất nhiều âm hồn chết vì bệnh mà không rời đi, cho nên âm khí mới nhiều thế.
Chú Lê nghe thể thì nghi ngờ hỏi:
Không thể nào! Theo lý mà nói, những chỗ như thế này đều có âm sai chuyên phụ trách, không thể nào phát sinh tình huống âm hồn bị ách lại thế này được!

Điều này nói rõ đã có vấn đề với âm sai cầu hôn.
Tiếp đó, Chú Lê nhân lúc xung quanh vắng vẻ mà đốt một tấm bùa dẫn hồn rồi ném vào trong thang máy đã mở ra làm cho toàn bộ âm hồn ở tầng này đều đi vào trong đó, chú muốn bọn họ ngồi thang máy xuống dưới tầng hầm, chỗ đó chắc chắn là địa điểm đầu tiên mà âm sai dẫn hồn lựa chọn.
Sau đó tôi và Đinh Nhất đi thang máy tìm từng tầng một, muốn xem thử tầng nào có nhiều bệnh nhân qua đời nhất
Khi hai chúng tôi đi tới khoa giải phẫu thần kinh ở tầng mười một lập tức bị cảnh tượng trước mặt dọa sợ ngây người
Chú Lê nhìn thấy thế cũng không hiểu, sau đó chú từ từ tiến vào trong thang máy nhưng cũng không phát hiện bên trong có gì bất thường.
Chú Lê suy tư rồi nói:
Chẳng lẽ là..
Trang nhất thời Chú Lê cũng không biết phải giải thích thể nào, thế là chú nói với tôi và Đinh Nhất:
Chúng ta đi xuống xem một chút sẽ biết.

Tiếp đó Chú Lê nhấn phím xuống tầng hầm, cửa thang máy chậm rãi đóng lại rồi bắt đầu di chuyển
Không ngờ thang máy đáng lẽ phải đi xuống tầng hầm, nhưng khi vừa đến tầng một lại trực tiếp đi lên

Thể là Chú Lê vội hỏi một y tá:
Xin hỏi chiếc thang máy này không đi xuống tầng hầm à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.