Chương 1627: Người giết kẻ giết người


Trong thoáng chốc tôi nghe được có người đang gọi mình, tôi quay đầu lại thì phát hiện Đinh Nhất đang chạy nhanh về phía n8ày

Anh ta thấy tôi không có phản ứng gì với tiếng gọi lúc nãy, thể là lớn tiếng lặp lại:
Lão Triệu vừa gọi điện 3tới bảo là chị cậu về rồi!


Khi mấy người chúng tôi trở về phòng của lão Triệu thì đã thấy Chiêu Tài đang ngồi mộ9t bên chơi điện thoại? Chị ấy thấy chúng tôi hốt hoảng như vậy cũng hơi giật mình hỏi:
Xảy ra chuyện gì mà làm em khẩn t6rương thế này?

Quyết định này ngoại trừ Đinh Nhất ra thì tôi chẳng nói với ai cả, còn về Chú Lê, tôi không muốn chú phải lo lắng cho mình, Đàm Lỗi thực sự quá trẻ tuổi và Tiểu Viên..
Cậu ta dù sao cũng là cảnh sát cho nên có một số việc tôi không muốn cậu ta bị liên lụy.
Đinh Nhất nghe xong quyết định này của tôi thì lúc đầu không nói gì mà chỉ yên lặng nhìn con dao của mình
Lúc đầu lão Triệu nghĩ nhân dịp mấy ngày nghỉ này dẫn Chiêu Tài ra ngoài chơi, giờ xem ra đừng nghĩ đến chuyện đi chơi mà nên thành thật ở lại nhà.
Căn cứ theo phân tích của Chú Lê, trong giấc mơ của tôi chưa chắc Hàn Thái Long thật sự đi tới căn nhà của Chú Lê mà có thể trước đó lúc xem pháo hoa đã bị đối phương động tay động chân..
Vì thế mà Hàn Thái Long mới có thể gặp tôi trong giấc mơ
Tôi thấy thế thì nói đùa:
Khó mà có cơ hội như vậy để giúp hai thầy trò tăng tiến tình cảm...

Lão Triệu cảm thấy hơi xấu hổ nên đề nghị hay là để anh ấy và Chiêu Tài đi với chúng tôi về nhà ở
Nhưng Chú Lê nghe xong lại lắc đầu nói:
Không được không được, ngôi nhà nhỏ này của chú an toàn hơn nhiều ngôi nhà của các cháu, chỉ cần chú trấn giữ ở đây thì yêu ma quỷ quái gì cũng đừng nghĩ chui vào.

Một lúc lâu sau anh ta mới ung dung mở miệng:
Có rất nhiều cách giết người, nhiều khi không cần tự mình ra tay...

Tôi nghe xong cười khẽ nói:
Trước đây tại sao tôi không phát hiện anh nhiều ý nghĩ xấu như vậy nhỉ?
Đinh Nhất nhún vai nói:
Tôi còn vài kỹ năng phải đến lúc cần thiết mới biểu lộ..
Cậu còn muốn biết thêm không?

Cứ như vậy, khi chúng tôi gặp kẻ âm tà như Hàn Thái Long tự nhiên sẽ thất thế, bởi vì dù sao chúng tôi có điểm mấu chốt còn lão không có..
Liền nói về chiếc bát xương sọ trong tay lão ta đi! Vì thứ này lão già đó có thể hại chết mười mấy người chưa kể tác hại sau khi luyện thành nó.
Nhưng mà Hàn Thái Long có thể tìm đến chúng tôi cũng tốt, dù sao vẫn dễ dàng hơn đi tìm lão ta trong biển người mênh mông chứ? Từ lúc lão già đó dùng Chiều Tài để uy hiếp tôi thì tôi đã ra một quyết định đó là bất kể thế nào đều phải giết chết Hàn Thái Long! Bởi vì không ai có thể dùng Chiêu Tài để uy hiếp tối...
Tôi rất cảm kích anh ấy không truy hỏi tận gốc rễ, bởi vì khi chưa rõ ràng mọi chuyện thì tôi không biết phải giải thích chuyện của Hàn Thái Long với bọn họ thế nào
Hơn nữa tôi cũng không muốn bọn họ bị liên lụy vào chuyện của tập đoàn Thái Long, vì thế nên lão Triệu và Chiêu Tài biết càng ít thì càng an toàn...
Chờ đến khi chúng tôi về đến nhà thì trời đã sáng, Chú Lê thức dậy không thấy chúng tôi liền gọi điện cho Đàm Lỗi hỏi thăm tình hình, chú cũng cảm thấy mấy ngày này hai người họ ở lại bên cạnh chúng tôi là tốt nhất.
Tôi thấy Chiếu Tài không có việc gì liền tức giận hét lên:
Vừa rồi chị đi đâu thế? Không phải đã5 bảo chị ngồi yên bên cạnh lão Triệu à?

Chiêu Tài bị tôi hét lên cũng hơi sững sờ, tuy rằng hơi khó chịu nhưng thấy tôi thật sự lo lắng nên chị ấy nhỏ giọng nói:
Không phải chị chỉ đi vệ sinh thôi sao? Có cần giận đến như thế không?
Lúc này một bác sĩ đến thay ca đẩy cửa bước vào, anh ta thấy tôi và Chiêu Tài cùng đến thì cười nói:
Bác sĩ Triệu nhá, hiện giờ đội hình tiếp đón anh tan làm càng lúc càng lớn, trước kia chỉ chị dâu đến đón mà tại sao hiện giờ đến cả em vợ cũng đến rồi?
Lão Triệu vì hóa giải không khí xấu hổ trước mắt liền nói đùa cùng người này vài câu rồi mới quay đầu nói với chúng tôi:
Mấy đứa ra ngoài trước chờ anh một lát, anh thay quần áo xong rồi đi.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, tôi nhìn thoáng qua thời gian rồi nói với lão Triệu:
Trời sắp sáng rồi, hai người đừng về nhà vội mà đi với em một chuyến đến nhà Chú Lê
Xe của anh để Tiểu Viên lái, còn hai người cứ ngồi xe bọn em.
Bầu không khí trên đường về cũng hơi xấu hổ, tôi không biết phải giải thích với bọn họ thế nào về thái độ của mình
Cứ như vậy nhà Chú Lê tạm thời vẫn an toàn, chỉ không biết ao máu mà Hàn Thái Long để tôi nhìn thấy có phải thật sự hay không..
Hay chỉ vẻn vẹn ảo ảnh mà lão ta tạo ra?
Trước đó chúng tôi vẫn luôn biết trong tập đoàn Thái Long có cao nhân, cứ nghĩ cao nhân này là Mao Khả Ngọc nhưng hiện giờ xem ra..
Đàm Lỗi thức thời leo lên xe của lão Triệu để tránh đi bầu không khí xấu hổ này
Cuối cùng vẫn là Đinh Nhất mở miệng giải thích:
Gần đây bọn em gặp chuyện khó giải quyết, Tiến Bảo sợ đối phương sẽ ra tay với hai người cho nên mới khẩn trương như vậy.
Lão Triệu nghe thể liền vội vàng hòa giải:
Anh biết rồi, cũng được..
Mấy ngày này chúng ta ăn Tết cùng một chỗ càng vui.

Tôi nghe thể thì hăng hái hỏi:
Nói nghe thử một chút? Còn có kỹ năng nào chấn động như gặp thần tiên không?

Vậy mà Đinh Nhất cười thần bí nói:
Ý trời không thể tiết lộ...

Bởi vì Chiêu Tài và lão Triệu cùng vào ở cho nên mấy ngày nay Đàm Lỗi phải chen vào một phòng với sư phụ cậu ta, vậy mà hai người đó lại chê nhau ngáy quá to
Cao thủ huyền học đứng phía sau chính là Hàn Thái Long.
Chỉ tiếc người này lòng dạ xấu xa cho nên lão nghiên cứu huyền học thuật số nhất định toàn là một số phép thuật cấm kỵ
Trình độ Chú Lê mặc dù không kém nhưng chú luôn tự xưng mình là chính tông nên tuyệt đối sẽ không biết và cũng khinh thường nghiên cứu những phép thuật cấm kỵ đó.
Lúc này tôi vỗ vỗ vai lão Triệu và nói:
Nghe lời đi, hai người cứ thành thật ở lại đây, chờ đến khi mọi việc được giải quyết thì anh có muốn ở lại em cũng đuổi anh đi!


Sau khi ăn sáng xong Chú Lê nhận được điện thoại của sư huynh thông báo chuyện Chú Lê nhờ hỏi thăm đã có một chút tin tức, ông ấy đã biết đại khái bát xương sọ giống với pháp khí Mật tông dùng để làm gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.