Chương 1698: Bùa máu


Trang Hà và phu nhân Kim cùng nhìn về phía tôi, đồng thanh:
Hiểu cái gì mà hiểu!


Tôi tỏ ra thần bí:
Mọi người không n8ên xen vào chuyện này, dù sao tôi cũng đã dùng phương pháp loại trừ tìm được đáp án mà mình muốn rồi!
Phu nhân Kim dùng vẻ mặt3 không thể tin nổi, nói:
Cậu loại trừ thế nào? Cậu có biết dưới Âm Ti có bao nhiêu nhân vật lớn không?

Trang Hà tức giận bảo:
Sau đó thì đập vào! Muốn ai chết thì cứ chào hỏi lên thân người ấy, đảm bảo cậu gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Tôi nhìn bùa máu dần dần biến mất trong lòng bàn tay, trong lòng bán tín bán nghi, tôi không tin hình vẽ như đồ chơi này lại lợi hại như Trang Hà nói, nếu không chẳng phải tôi có thể tự do đi lại dưới Âm Ti sao! Dường như nhìn rõ suy nghĩ của tôi, Trang Hà dùng ngón tay chọc nhẹ vào gáy tôi rồi bảo:
Nhớ kĩ, thứ này chỉ có thể dùng một lần, cho nên đừng có dùng linh tinh, nhất định phải giữ lại đến khi tính mạng nguy cấp hẫng dùng, nếu không lỡ dùng rồi thì không còn nữa đâu đấy.

Kết quả lão hổ ly Trang Hà khô5ng thèm để ý, còn vừa kéo phu nhân Kim ra ngoài, vừa nói:
Vậy thì cậu tự đi mà tìm! Nhưng đừng nói là tôi không nhắc cậu trước! Cậu lén lút xông vào Địa Phủ như vậy, một khi bị phát hiện có thể sẽ không còn đường quay lại đầu, đến lúc đó cũng đừng cầu cứu chúng tôi! Chúng tôi chỉ là con yêu nhỏ ở một vùng thôi, không đắc tội nổi với vị tai to mặt lớn nào ở Ấm Ti đâu.

Tôi thấy lão hồ ly kia định đi thật thì vội vàng cản bọn họ lại:
Này này khoan hãy đi, tôi có thứ này muốn anh xem thử đây.
Nói rồi tôi lấy Kim Cương xử nhặt được dưới đáy động từ trong ba lô ra, đưa cho Trang Hà và nói:
Anh thử nhìn thứ này xem thế nào?

Trang Hà tức giận, nói:
Nghĩ cái gì thế! Cậu dùng sinh hồn xuống Địa Phủ đấy, đừng nói đến chuyện dùng thứ này, đến cả cầm còn không được nữa là.
Tôi tỏ vẻ tiếc nuối:
Tiếc thể, còn tưởng giữ một bảo bối trên người thì ít nhiều cũng có tác dụng phòng thân chứ?! Kết quả lại không mang theo được.
Trang Hà nghe tôi nói thế thì cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi, anh ta nói:
Cậu thật sự quyết tâm đi?
Tôi gật đầu dứt khoát:
Đương nhiên, tôi nhất định phải đi tìm lại hồn phách của Đinh Nhất, tôi không thể cứ trơ mắt nhìn anh ta nằm trên giường sống không ra sống, chết không ra chết như thế này được.
Trang Hà gật đầu, sau đó anh ta đột nhiên nắm lấy tay trái của tôi, tiếp theo anh ta nhẹ nhàng cắn nát đầu ngón tay mình, vẽ lên lòng bàn tay trái của tôi một hình vẽ kỳ quái
Điều thần kỳ là, ngay khi Trang Hà vẽ xong nét cuối cùng, hình đồ án kia chớp mắt đã biến mất, giống như nó chưa từng xuất hiện trong lòng bàn tay tôi vậy! Tôi hoảng sợ ngẩng đầu lên và hỏi:
Anh làm gì thế? Cái hình vẽ này là gì vậy?!

Tôi vội vàng khép lòng bàn tay lại và bảo:
Đương nhiên rồi, nhưng mà thứ này của anh thật sự lợi hại như thế cơ à? Đừng để đến khi tôi thực sự muốn bảo mệnh lại không dùng được, thể thì khác gì anh cho tôi một cái hố để chôn luôn!


Yên tâm đi, tôi nói có tác dụng là có tác dụng, nhưng cậu nhất định chỉ được dùng để bảo vệ tính mạng, nhớ chưa?
Trang Hà lại nhấn mạnh thêm lần nữa
Trang Hà cầm cây Kim Cương Xử nhìn thật cẩn thận rồi mới nói:
Đây chính là một pháp bảo trừ yêu hàng ma, nếu như một người lợi hại có được nó, thì mấy vị đang ngồi ở dưới đó không một ai có thể chạy thoát được.

Tôi vội cầm lại Kim Cương Xử trên tay Trang Hà:
Lợi hại như vậy cơ à? Vậy tôi phải giữ thật kĩ thứ này mới được, nếu cầm theo đến Âm Ti có khi lại đánh khắp Địa Phủ mà không có đối thủ ấy chứ!

Trang Hà cười thần bí, sau đó đắc ý nói với tôi:
Nhìn kĩ này! Muốn dùng bùa bảo mệnh này của tôi phải có chú ngữ, tôi chỉ nói một lần thôi đấy!
Nói xong, anh ta trịnh trọng đọc rõ ràng một câu mà anh ta gọi là chú ngữ:
Trang Hà là người tốt!
Sau đó thổi nhẹ nhàng lên lòng bàn tay trái của tôi, hình vẽ bằng máu đã biến mất khi nãy trong nháy mắt lại hiện lên, hơn nữa còn lóe lên một sắc đỏ quái dị.

Sau đó thì sao? Chỉ thể là xong rồi à!
Tôi giơ hình vẽ bằng máu đang hiện ra.
Trang Hà chỉ nhìn thoáng qua đã biến sắc mặt, cứ nhìn chằm chằm vào cái Kim Cương Xử trên tay mình một lúc lâu, sau đó mới nói một cách sâu xa:
Đây là Kim Cương Hàng Ma Xứ, từ đâu mà cậu có được nó vậy?


Coi như là có duyên gặp đi! Anh nói thứ này rất lợi hại à? So với con dao thép trước đây của tôi thì thế nào?
Tôi hỏi.

Chuyện này kh9ông cần cô quan tâm, dù sao tôi cũng đã biết là ai rồi.
Tôi lại tiếp tục nói với vẻ bí ẩn.
Thật ra tôi nói như vậy chủ6 yếu là vì muốn lừa dối Trang Hà và phu nhân Kim, để xem phản ứng của bọn họ như thế nào
Trang Hà liếm vết thương trên ngón tay, anh ta buồn cười, nói:
Nhìn cậu sợ hãi kia, đây là bùa bảo mệnh tôi cho cậu, đừng có dùng linh tinh đấy! Nó rất mạnh, một khi đã ra tay thì không chết cũng sẽ bị thương!

Tôi sững người nhìn lòng bàn tay rỗng tuếch của mình rồi bảo:
Anh định lừa ai đấy? Làm gì còn cái gì đâu?

Tôi không nhịn được mà nói:
Biết rồi! Biết rồi! Từ lúc nào anh trở nên lắm lời thế hả?


Lúc đó tôi không để ý thấy, khi phu nhân Kim nhìn thấy Trang Hà vẽ bùa máu bảo mệnh lên tay tôi, cô ta đã há mồm định nói gì đó, nhưng bị Trang Hà dùng ánh mắt ngắn lại

Nếu như tôi biết khi đó Trang Hà đưa cho tôi thứ bùa này biểu thị cho điều gì, tôi nhất định sẽ mãi mãi không bao giờ dùng đến nó để bảo vệ tính mạng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.