Chương 1779: Vị trí của xác mèo


Lúc này nghe Chú Lê nói:
Vết bầm thế này không phải do ngoại lực gây nên, mà là âm khí rất nặng gây ra.



Nghe vậy, tôi hỏi Chú Lê:
Chú8 nói đây là do quỷ nhỏ đập ư?
Chú Lê lắc đầu:
Bây giờ vẫn còn khó mà nói rõ rốt cuộc có phải do âm hồn làm hay không.



Vậy bây giờ làm3 sao đây? Có thể gọi hồn phách của hai người họ về bằng ngày sinh tháng để không?
Tôi hỏi
Nghĩ đến đây tôi bèn gọi điện thoại cho Bạch Kiện, muốn hỏi thử lúc bọn họ khám nghiệm hiện trường ở nhà Lư Cầm có phát hiện chỗ nào đặc biệt không? Kết quả Bạch Kiện lại nói cho tôi biết, anh ta cũng không phát hiện chỗ nào lạ thường trong ghi chép khám nghiệm của Hứa Kiển và Chu Chí Khải
Nếu tôi muốn biết nhiều chi tiết cụ thể hơn thì cần phải hỏi chính bọn họ mới được.
Tôi nghe mà muốn chửi mẹ nó
Tôi nghe ra Chú Lê có ẩn ý nên vội vã truy hỏi chú ấy:
Ý chú là tà ma lần này vẫn là tà thần Nam Dương lúc trước ư? Nhưng cháu nhớ lúc trước chúng ta đã phá huỷ chân thân của thứ kia rồi mà
Cuối cùng không phải nó chiếm lấy thân xác của con trai Tôn Tả Đường và đi rồi sao?

Chú Lê gật đầu nói với tôi:
Thật ra chú vẫn rất khó bỏ qua vụ đó, biết rõ tà thần kia chiếm lấy thân xác của đứa trẻ, nhưng lúc ấy chúng ta không còn cách nào, chỉ có thể mặc kệ nó rời đi...

Sau khi trở lại nhà Chú Lê, tôi bèn kể sơ lược lại tình huống gặp được khi đến chỗ Bạch Kiện cho chủ
Chú ấy nghe xong thì nhíu chặt mày lại:
Trong nhà Lư Cẩm có thờ phụng tà thần hay không thì ngày mai chúng ta đi xem là biết
Không ngờ đã nhiều năm trôi qua mà còn có thể gặp được cái thứ kia.


Không phải nói xác chết chỉ còn dư lại một bộ khung xương thổi à? Sao vẫn còn nội tạng?
Tôi cảm thấy khó hiểu.
Bạch Kiện trả lời tôi:
Lúc đầu bọn anh cũng tưởng như vậy
Kết quả là đưa về rồi, sau khi bác sĩ pháp y cởi bỏ quần áo bên trên mới phát hiện ra rằng các cơ quan nội tạng vẫn còn nguyên, hơn nữa dựa vào dấu vết khuyết thiểu của da thịt bên dưới quần áo, chắc là bị cắt ra lúc còn sống.

Lúc này Đàm Lỗi ở cạnh nói:
Không phải dương khí trên người cảnh sát rất mạnh à, sao còn có thể dính phải thứ không sạch sẽ chứ?

Chú Lê thở dài liên tục và nói:
Cho nên mới nói, lần này nhất định là bọn họ đã trêu chọc vào thứ tà ma không tầm thường...
.
Hôm đó, sau khi chúng tôi ăn cơm trưa xong, tôi và Đinh Nhất đi theo Bạch Kiện trở về đơn vị, hai bác sĩ pháp y trong phòng pháp y vừa thấy là tôi tới thì rất biết điều đẩy cửa đi ra ngoài
Tôi lại dời ánh mắt về xác chết của Lư Cầm, một cảm giác như đã từng gặp phải chầm chậm dâng lên trong lòng
Hình như trước đây tôi đã từng thấy một cái xác như vậy ở nơi nào đó rồi...
Kết quả cuối cùng không hề có gì giật gân, tôi chẳng cảm nhận được sự tồn tại của một chút ít tàn hồn nào trên xác của Lư Cầm, chỉ sợ hồn phách của cô ta cũng giống như hai cậu cảnh sát kia, đều bị thứ tà ma đứng sau vụ này câu đi mất rồi
Trên đường trở về, Đinh Nhất trầm giọng nói với tôi:
Cậu có cảm thấy xác của Lư Cầm hơi quen mắt không?

Hóa ra Đinh Nhất cũng có cảm giác này, tôi vội nói với anh ta:
Đúng thật là có, nhưng trong lúc nhất thời tôi không nhớ ra đã thấy ở chỗ nào...

Đinh Nhất nghĩ ngợi rồi nói:
Cậu còn nhớ Tôn Tả Đường không?

Xem ra sự xuất hiện của tôi đã trở thành một chuyện
gặp mãi thành quen
rồi, các đồng nghiệp của Bạch Kiện luôn mang thái độ
nhìn thấu mà không nói toạc ra
.
Bởi vì lúc ấy pháp y đang chuẩn bị khám nghiệm xác của Lư Cầm thêm lần nữa, cho nên thi thể được đặt trên bàn giải phẫu..
Mà khi từ từ tới gần cái xác, tôi lờ mờ có linh cảm xấu

Tôn Tả Đường..
Anh nói tay hàng xóm năm đó của nhà mẹ Đậu Đậu hả?
Tôi chợt nhớ ra
Đinh Nhất gật đầu đáp:
Đúng vậy, chính là anh ta
Chú Lê nghĩ ngợi và đáp:
Vừa rồi chú dùng kim9 bạc thử vài lần, bọn họ đều không có chút phản ứng nào, điều này chứng tỏ cả ba hồn bảy phách của bọn họ đều rời xác
Nếu chỉ lạc mất lin6h hồn bình thường thì sẽ không mất hết như vậy
Điều này chỉ có thể chứng minh là có thứ gì đó giam giữ hồn phách hoàn chỉnh của bọn họ.
5
Bạch Kiện thấy tôi đứng đực ra trước cái xác, vội hỏi tôi làm sao vậy? Tôi đáp một cách không chắc chắn lắm:
Tôi có linh cảm không tốt, có thể sẽ không thu hoạch được gì...
Bạch Kiện sửng sốt rồi nói với vẻ hơi thất vọng:
Không thể nào...
Tôi khẽ than thở, sau đó giơ tay từ từ xốc tấm vải bố trắng đắp trên người Lư Cầm lên..
Ngay lập tức, trong lòng tôi cảm thấy cơn ớn lạnh
Một bộ khung xương người đã gần biến thành màu đen xuất hiện ở trước mắt tôi, kỳ quặc nhất là các cơ quan nội tạng trong khung xương này vẫn còn nguyên vẹn
Trước đây khi tôi cảm nhận tàn hồn trên thi thể, cho dù là không chạm tay đến thi thể cũng vẫn ít nhiều cảm nhận được một ít thông tin của người chết lúc còn sống
Nhưng giờ tôi lại không cảm nhận được gì về cái xác trước mặt
Nếu không phải cô ta đang nằm ngay trước mặt tôi, thì căn bản là tôi cũng không cảm nhận được sự tồn tại của cô ta...
Cậu không cảm thấy vết thương trên người Lư Cầm hơi giống Tôn Tả Đường năm đó à?

Được Đinh Nhất nhắc nhở như vậy, tôi nhớ ngay tới dáng vẻ như quỷ trước khi chết của Tôn Tả Đường, thật sự là khiến người ta có ấn tượng rất sâu sắc..
Khỏi phải nói, vết thương trên người Lư Cầm đúng thật là rất giống với Tôn Tả Đường kia, chẳng lẽ Lư Cầm cũng bị tà thần Nam Dương khống chế ư?
Tôi khuyên Chú Lê:
Với tình huống ngay lúc đó, chúng ta không buông tay cũng không được mà! Tuy rằng có thể phá hủy tượng đồng chân thân của tà thần, nhưng chúng ta lại không thể giết một đứa trẻ có máu có thịt được! Nhưng mà, nếu lúc trước nó đã có được thân xác của đứa bé kia, vậy thì bây giờ không nên quay ra gây tai họa cho mẹ con Lư Cầm mới phải chứ nhỉ?!
.
Chú Lê thở hắt ra thật mạnh và nói:
Ta khí của thứ đó mạnh như vậy, chỉ sợ thân xác của đứa bé nằm liệt giường nhiều năm kia không chịu nổi mấy năm...
Trên thực tế, lúc trước ai trong chúng tôi cũng biết khi Tiểu Lượng tỉnh lại lần nữa thì đã không còn là con trai của Tôn Tả Đường nữa rồi
Nhưng pháp luật hiện hành không cho phép chúng tôi ra tay với một đứa trẻ, nếu không thì đã giết thẳng tay luôn cho bớt việc.
Bây giờ hai người đó, người này ngủ còn say hơn người kia, tôi hỏi ai được đây?! Có điều may mà ngày mai chúng tôi sẽ đến hiện trường, đến lúc đó nhìn thấy là sẽ biết thôi, bởi vì nghe anh Lý nói, anh ta vẫn chưa từng đến căn nhà kia, cho nên chắc nó vẫn được giữ nguyên như cũ.

Trưa ngày hôm sau, đoàn người chúng tôi chạy tới căn nhà của anh Lý nằm trên tầng 16 của tòa C, khu 36 ở khu chung cư Bích Ngọc Viên..

Chúng tôi đi vào thì thấy quả nhiên bên trong vẫn còn duy trì trạng thái sau khi cảnh sát khám nghiệm hiện trường
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.