Chương 1880: Âm binh mượn đường


Ông chủ đại gia kia đúng là quá xui xẻo, tiền đã trải ra rồi nhưng lại không thể thu hồi được...

Dọc đường đi chúng tôi gặp rất 8nhiều du khách dạo chơi trên núi Bắc, nhưng nhìn biển số xe thì thấy họ đều là du khách trong tỉnh này, không phải loại du khách
của h3iếm
từ bên ngoài đến như chúng tôi

Vì đường xá khá tốt, cho nên chúng tôi chỉ mất hơn một tiếng đồng hồ đã lên được homestay t9rên đỉnh núi Bắc, so với các homestay khác, chỗ này tương đối xa nên cũng ít khách
Tôi líu lưỡi nói:
Còn thần bí như vậy ạ! Vậy những người dân ở quanh đây không ai muốn đi xem mộ cổ trong núi Đầu Gà là như thế nào sao?

Nơi như thế có gì đáng xem? Tôi nói cho cậu biết, nhà chúng tôi ở gần núi Đẩu Gà nhất, lúc nào cũng cảm thấy xui xẻo! Hơn nữa lúc phát hiện ra ngôi mộ cổ đó còn xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái, người dân địa phương ở đây đều sợ hãi tránh không được, ai rảnh rỗi đi đến đó chơi!
Ông chủ nói với vẻ nghiêm nghị
Sau đó mấy người chúng tôi gọi một bàn đặc sản miền núi địa phương ở homestay, vì muốn mọi thêm nhiều thông tin liên quan đến núi Đẩu Gà, nên chúng tôi đã mời cả ông chủ homestay cùng uống rượu.
Lúc đó cả homestay chỉ có chúng tôi là khách, cho nên ông chủ cũng không khách sáo, ngồi xuống cùng tám chuyện linh tinh với chúng tôi..
Kết quả ông chủ kia dầu môi lên:
Nghĩ thì tốt đấy, nhưng đó là văn hóa cổ đại, sao có thể để tư nhân tùy tiện khai thác được? Hơn nữa, ngôi mộ cổ đó còn chưa bị hư hỏng gì, cho nên nó lập tức được đưa vào danh sách bảo vệ, phía chính phủ đưa núi Đầu Gà thành khu bảo tồn thiên nhiên cấp một, nếu không phải là nhà nghiên cứu khoa học thì đừng mơ đến chuyện bước chân vào đó...

Tôi không tin:
Cả một vùng núi hoang vắng rộng lớn như thế này làm sao mà quản lý hết được? Tôi không tin không có dân phượt vào đó chơi?
.
Ông chủ lắc đầu và bảo:
Cậu tuyệt đối không nên nghi ngờ điều này, từ homestay của chúng tôi đi về phía núi Đầu Gà không đến mười cây số, thì sẽ gặp chướng ngại vật trên đường cùng trạm gác, người bình thường nếu đi xe sẽ bị vật chắn trên đường cản lại không thể đi tiếp, nếu như đi bộ, cho dù có qua được đoạn chắn đầu tiên, nhưng đi về phía trước không bao lâu nữa thì cũng không có đường để đi tiếp.

Không ngờ khi nhìn qua cửa sổ phòng ngủ, ông ta giật cả mình vì thấy cả ba người công nhân kia đều nằm trên đất, bất tỉnh nhân sự
Nhìn qua cửa sổ không nhìn rõ được ba người kia còn sống hay đã chết, thế là ông ta vội vàng gọi điện cho quản lý dự án, đối phương nghe điện thoại cũng hốt hoảng, lập tức gọi điện báo cảnh sát
Kết quả, khi cảnh sát phá được cửa ra thì cả ba người đó lại đồng loạt tỉnh dậy, tất cả đều mơ hồ nhìn mọi người ở đó
Theo như ông ta nói, khi tiến hành dự án khai thác du lịch kia, việc đầu tiên được triển khai là sửa đường, vì chỉ khi có đường thì mới có thể đưa vật liệu xây dựng lên núi
Homestay của bọn họ ở gần núi Đầu Gà nhất, cho nên trong thời gian sửa đường, công nhân làm việc ở đây đều thích đến nhà ông ta ăn cơm
Dần dần..
Nghe nói, lúc đó vì trời mưa to mấy ngày liên tiếp, cho nên công trình sửa đường phải tạm thời dừng lại
Bởi vì cân nhắc đến vấn đề an toàn cho công nhân, quản lý dự án khi đó đã cho công nhân nghỉ ba ngày
Nhưng những vật liệu đất đá trên công trường không thể không có người trông coi, cho nên họ đã để ba người công nhân ở lại trực ban
Nhưng đến buổi sáng ngày thứ ba, ông ta như bình thường mang bữa sáng đến cho bọn họ, nhưng ông ta gọi mãi cũng không có aira mở cửa!
Lúc đầu ông ta còn tưởng ba người đó hôm qua đánh bài uống rượu ngủ muộn nên giờ còn chưa dậy
Thế là ông ta đi quanh khu nhà ở cho công nhận định đập cửa sổ phòng bọn họ gọi họ dậy.
nhà bọn họ trở thành quán cơm cho những người công nhân làm đường
Những chuyện kỳ quái liên quan đến núi Đầu Gà, ông ta cũng nghe được từ những người công nhân dó..
Trong đó có một chuyện mà ông ta còn tự mình trải qua rồi, đó là chuyện âm binh mượn đường
Dù sao cũng chỉ có ba người nên bọn họ không thể thay ca đi ra ngoài ăn cơm được, thế là quản lý dự án đã nhờ ông chủ homestay nấu cơm trong ba ngày đó cho ba người kia, cứ đến giờ cơm ông ấy sẽ mang đồ ăn vào công trường cho bọn họ.
Bởi vì khoảng cách cũng không xa, hơn nữa quản lý dự án còn cho thêm tiền, cho nên dù bên ngoài mưa gió, ông ta vẫn đồng ý mang cơm đến cho ba người kia
Ngày đầu tiên và ngày thứ hai mọi chuyện vẫn bình thường, khi ông ta đem cơm cho ba người công nhân kia cũng không gặp chuyện quái lạ gì...
Ông chủ homestay hơi ngạc nhiên khi thấy chú6ng tôi không phải dân địa phương:
Sao các vị lại đến chỗ chúng tôi chơi thế?
Tôi ra vẻ thần bí:
Công ty chúng tôi muốn đầu tư một hạ5ng mục ở đây, nên chúng tôi đến đây nghiên cứu thị trường trước...
Ông chủ homestay nghe vậy thì gật đầu, nói:
Mấy năm trước cũng có một doanh nhân đến đây định đầu tư du lịch, có điều cuối cùng may mà hạng mục đó không hoàn thành được, nếu không mấy homestay nhỏ như chúng tôi đã bị cạnh tranh không tồn tại được nữa rồi!
Tôi vội vàng giải thích với ông ta:
Ông cứ yên tâm, chúng tôi dự định xây siêu thị chứ không phải làm du lịch.
Ông chủ thở dài:
Nói thật không giấu các cậu, nơi này của chúng tôi cũng không còn chỗ nào để đầu tư xây dựng hạng mục du lịch nữa, mấy năm trước vị đại gia kia định mở rộng sang núi Đầu Gà phía sau, kết quả ông ta đúng là quá xui xẻo, thế nào mà lại đào ra một ngôi mộ cổ.

Tôi cố ý ngắt lời ông ta:
Thế không phải tốt hơn sao? Có thể phát triển thành khu thắng cảnh lịch sử giống như lăng mộ của Tần Thủy Hoàng ấy!

Sau khi đưa ba người họ đến bệnh viện kiểm tra thì không phát triển cơ thể họ có điều gì bất thường

Quản lý dự án hỏi họ đêm hôm qua uống rượu say phải không? Nhưng ba người đó ấp úng mãi cũng không nói rõ ra được.

Chờ sau khi cảnh sát đi về, ba người này mới dám nói với quản lý dự án, đêm hôm qua, ba người họ gặp chuyện hoàn toàn không phải do uống rượu mà ra, mà thực sự đã gặp ma!

Hóa ra, đêm hôm qua ba người họ thực sự có uống chút rượu..
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.