Chương 1886: Đỉnh đồng luyện người


Đinh Nhất nói cho tôi biết, thông đạo bên phải dẫn đến một gian thờ phụ, trên vách tường có điêu khắc lại những chuyện khi c8òn sống của chủ ngôi mộ, trong điện thờ phụ có rất nhiều thể treo.

Sách viết bằng những thanh tre ghép lại với nha3u
Tôi nói để hai người bọn họ cứ yên tâm ở trên đó, chúng tôi sẽ đi vào sâu bên trong ngôi mộ này để xem thế nào, trước mắt cũng chưa gặp phải nguy hiểm gì
Sau đó tôi và Đinh Nhất đi vào lối đi bên trái, bên này khác với phía bên kia, cho nên hai chúng tôi nhất định phải đặt cảnh giác ở cảnh giới cao nhất
giống như tôi là Tuệ Không chuyển thế vậy
Đời trước tốt xấu gì anh ta cũng là một đại tướng quân điều khiển thiên quân vạn mã, đấu giống như tôi, chỉ là một hòa thượng nghèo không gần nữ sắc! Nhưng có một điều tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng, đó chính là không biết Đinh Nhất biết bao nhiều về chuyện mình là Vũ An Hầu? Mặc dù mấy năm nay tôi và Chú Lê vẫn luôn muốn giúp Đinh Nhất tìm kiếm phần ký ức đã mất, thế nhưng tôi có cảm giác bản thân anh ta không muốn nhớ lại..
So với những bức tranh ở thông đạo bên phải, những bức tranh ở bên này càng đẫm máu và tàn nhẫn hơn nhiều
Nếu trên những bức tranh kia đều là những yêu quái thì trên những bức tranh này bắt đầu tàn sát con người
Tôi tò mò hỏi:
Chẳng lẽ đây là mộ của một quan văn thời Hán?
Đinh Nhất lắc đầu:
Tôi không hiểu biết nhiều về l9ịch sử thời Hán lắm, cho nên cũng không biết đây có phải là mộ từ thời Hán không, cũng không biết chủ của nó là ai?
Tôi độ6t nhiên nói một câu không có đầu óc:
Thể anh hiểu rõ thời đại lịch sử nào? Triều Tần à?
Không biết vì sao, sau khi nói xo5ng những lời này, tôi lại thấy hơi hối hận, bầu không khí cũng trở nên xấu hổ..
Thật ra đối với việc Đinh Nhất có phải Vũ An Hầu hay không tôi chưa từng tra đến cùng, vì trong lòng tôi, anh ta cùng lắm là Vũ An Hầu chuyển thể..
Cho nên vấn đề này trở thành một chuyện mà cả tôi và anh ta đểu tránh nhắc đến.
Tôi đổi chủ đề:
Lúc nãy sao anh đi về phía bên phải? Cảm thấy bên phải an toàn hơn à?

Ví dụ như bức tranh đầu tiên chia làm bốn phần, nói chung là tả lại cảnh săn bắn.
Bức tranh miêu tả một đám người đang vây bắt một động vật, nhưng động vật này được điều khắc vô cùng trừu tượng, cho nên hoàn toàn không nhìn ra được là động vật gì.
Trước đó tôi nghe Đinh Nhất nói trong điện thờ phụ có rất nhiều quyền thẻ tre, còn tưởng rằng chủ nhân ngôi mộ này là kiểu thành phần trí thức, có lẽ là một quan văn
Nhưng bây giờ nhìn nội dung của những bức tranh này hình như không phải như vậy...
Đầu tiên, tôi không hiểu nổi vị chủ nhân này đi theo phong cách gì? Hoàn toàn không nhận ra được là nghịch đảo hay văn xuôi?
Những bức tranh này cứ ba mét sẽ có một bộ, giữa các bức tranh lại không có nội dung gì liên quan đến nhau
Bởi vì những bức tranh này quá trừu tượng cho nên rất nhiều chi tiết tôi cũng không hiểu rõ
Ví dụ như trong một bức tranh, thể hiện có một ông lão được nhiều người tôn kính bị chủ nhân ngôi mộ mời về nhà khoản đãi
Nhưng hiển nhiên người này không thành công, nếu không thì cái mộ cổ này đã không tồn tại.
Quay trở lại chỗ giao lộ chữ T kia, chúng tôi thử dùng bộ đàm liên hệ với Chú Lê ở bên trên, nhưng tín hiệu cứ bập bõm, lúc được lúc mất, may mà chúng tôi cũng truyền đạt được những gì cần nói
Xem đến đây tôi không khỏi nghi ngờ, chủ nhân của ngôi mộ này có khi nào là một đại gia thời Hán hay không? Và công tích vĩ đại nhất khi còn sống của ông ta là thu mua những kỳ trân dị bảo từ tay những người lao động!
Tiếp tục xem xét, nội dung của các bức điêu khắc cơ bản đểu như nhau, đều là giải thích chủ nhân ngôi mộ này dùng tiền để mua những thứ bảo bối quý giá
Sang đến bức họa thứ hai thì miếu tả một số người lên núi hái thuốc, trong đó có một người phát hiện một loại thực vật ở vách núi cheo leo.
Vì muốn hái cái cây đó, người hái thuốc đã bất chấp nguy hiểm leo lên hái nó xuống
Có điều căn cứ vào số lượng người tham gia bắt con vật này thì ít nhất nó cũng phải là một con voi.
Đám người này sau khi giết con vật kia, lấy từ trong bụng nó ra một vật thể hình tròn, rồi một người đàn ông mặc trang phục thời Hán dùng một số tiền lớn để mua vật hình tròn kia.
Kết quả người đàn ông trong bức họa đầu tiên lại xuất hiện, vẫn dùng một số tiền lớn mua cái cây kia
Trong bức tranh thứ ba, miêu tả lại một đám người đang đánh cá ngoài biển, họ bắt được một con rùa lớn, sau khi giết chết con rùa, họ lấy từ trong bụng con rùa kia ra một đồ vật lóe sáng, cuối cùng vẫn là bị người kia dùng tiền mua lại.
Sau khi đi vào thông đạo bên phải, tôi ngẩng đầu nhìn những bức bích họa kia
Nói thật, phong cách điêu khắc của những bức bích họa này rất khó hiểu, nếu người ta chỉ nhìn qua thì không thể hiểu được những bức bích họa này thể hiện điều gì?
Nhìn đến cuối cùng, Đinh Nhất nói với tôi:
Người này hình như đang thu thập nội đan của yêu quái...
Tôi buồn bực nói:
Chẳng lẽ người này muốn thành tiên à?
Đinh Nhất suy nghĩ rồi lắc đầu, nói:
Thành tiền thì không có khả năng, nhưng nội dan của yêu quái chắc chắn có thể kéo dài tuổi thọ của con người.
Tôi không khỏi nghĩ đến Chiêu Tài, chính vì trong cơ thể chị ấy có nội đan thần tiên bảo vệ, cho nên mới có thể kéo dài thêm ba mươi năm tuổi thọ
3 Nếu nói như thế, thứ mà chủ nhân ngôi mộ này theo đuổi cả đời chính là khát vọng trăm nghìn năm qua của nhân loại - trường sinh bất lão
Từ đồ vật bồi táng trong điện thờ phụ có thể nhìn ra, cho dù là trộm mộ hay chú họ tôi đều không có hứng thú với những thứ đó.
Bây giờ điểm nghi ngờ lớn nhất chính là lối đi bên trái thông đến đâu? còn cả chiếc đèn pin quỷ quái kia từ đâu mà ra? Đây là một sự nhắc nhở sao? Nhắc tôi rằng chú họ tôi đã đi theo hướng đó? Xem ra cho dù thế nào chúng tôi cũng phải đi về phía bên trái, nhưng trước khi đi vào thông đạo bên trái, tôi muốn xem qua những bức bích họa trên tường của thông đạo bên phải, vì tôi muốn nhìn xem chủ nhân của ngôi mộ này khi còn sống đã làm những chuyện đáng giá gì mà khắc lên tường khoe khoang?
Đinh Nhất lắc đầu:
Tôi quen đi về phía bên phải thôi...

Tôi trợn mắt nói:
Được! Anh giỏi!
Tình hình bây giờ là thông đạo bên phải và điện thờ phụ Đinh Nhất đã đi qua, về cơ bản thì không có vấn đề gì
Nhưng không biết vì sao, sau khi được ăn ngon uổng sướng một thời gian ngắn, thì chủ nhân ngôi mộ đã ném ông ta vào trong một cái đỉnh đồng rồi thiêu đốt.
Một bức tranh khác lại miêu tả một cậu bé sáu, bảy tuổi thông minh hơn người
Theo cách nói hiện nay thì là thần đồng hiếu học..
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.