Chương 1941: Ngoại truyện 23


Sau đó mấy người họ giao đấu nhanh chóng xuất hiện đổ máu, cũng bắt đầu từ lúc này, Bạch Khởi dần trở nên không bình thường...

Thái Ú8c Lũy nhìn thấy hai mắt Bạch Khởi dần biến thành màu đỏ, y biết nhất định là Bạch Khởi vì phẫn nộ mà mất phương hướng.

Mặc dù lúc tr3ước Bạch Khởi luôn nói không thể tin ai ngoài Thái Úc Lũy, nhưng khi Bạch Khởi nhìn thấy thủ hạ đã theo mình nhiều năm đột nhiên giơ đao muố9n giết mình, trong lòng Bạch Khởi vô cùng kinh hãi.
Bạch Khởi nghe xong sửng sốt rất lâu, Thái Úc Lũy biết hắn cần một thời gian để tiêu hóa sự thật này, nên y kiên nhẫn đứng canh ở bên cạnh, đến tận khi trời tối muộn, đã đến giờ thắp đèn trong phòng, Bạch Khởi mới hỏi đầy ẩn ý:
Úc Lũy huynh, cũng vì lý do này mà huynh luôn ở bên cạnh ta đúng không?
Thái Úc Lũy suy nghĩ một chút rồi trả lời:
Chuyện năm đó đúng là ta đã sai, cho nên...
Huynh yên tâm, ta nhất định sẽ tìm ra cách để giải quyết!

Bạch Khởi nghe xong lại trở nên yên lặng, một lúc lâu sau mới lên tiếng:
Huynh không cần phải áy náy như vậy, năm đó huynh đã cứu ta trước, ta đã từng nói là dù huynh có muốn tính mạng của ta thì ta cũng không hề nháy mắt, huống hồ hiện giờ ta vẫn sống rất tốt đấy thôi.
Thái Úc Lũy biết Bạch Khởi nói có vẻ rất nhụt chí, y bèn bình tĩnh khuyên:
Bạch huynh, lúc trước có thể gặp huynh chính là cơ duyên của ta, đừng nói là ai nợ ai.
Cảnh tượng máu me sau đó khiến Bạch Khởi nhìn thấy mà cũng phải sợ hãi, mấy tên 6tùy tùng phản bội bị hắn tự tay xé nát khi vẫn còn sống, ngay cả Bạch Khởi cũng không thể tin được ác quỷ đến từ Địa Ngục này lại chính là h5ắn? Thật ra nếu lúc đó Thái Úc Lũy ở bên cạnh Bạch Khởi thì sẽ có biện pháp để khống chế, nhưng Thái Úc Lũy không thể ngờ được là mình vừa rời khỏi Bạch Khởi có thời gian một nén nhanh mà đã xảy ra chuyện.
Có những lúc mọi chuyện chính là như thế, mặc dù Thái Úc Lũy tính toán được mọi chuyện nhưng kết quả lại luôn không thể như ý.
Ngày nào cũng canh giữ bên cạnh Bạch Khởi thì chẳng sao, vừa mới rời khỏi là đã có chuyện lớn, chẳng lẽ đây đều là số mệnh của Bạch Khởi, bất kể làm cách nào cũng không thể thay đổi được? Sau khi mọi chuyện kết thúc, Trang Hà thu bàn tay đang đặt lên đầu con hồ ly về, cậu ta áy náy nói:
Bé con, đoạn ký ức này quá máu me, ta đã loại bỏ nó ra khỏi đầu mi rồi! Hôm nay ta nợ mi một nhân tình, sau này có chuyện gì không giải quyết được thì hãy đến tìm ta, biết không?
Con hồ ly nghe xong chớp chớp mắt rồi gật đầu như đã hiểu, sau đó Trang Hà mở cửa thả nó đi...
Nhưng hôm nay ta không thể nhìn huynh dần thay đổi tính tình được! Mặc dù bây giờ huynh vẫn sống rất tốt, nhưng huynh có nghĩ tới những người mà mình đã giết sẽ chuyển toàn bộ nghiệp chướng lên người mình không, huynh sẽ không thể chịu đựng nổi những nghiệp chướng này đâu!


Nghiệp chướng? Mấy vật này quá mơ hồ, ta chỉ biết hiện giờ mình là Vũ An hầu của nước Tần, ta cai quản hàng ngàn hàng vạn binh lính, còn về chuyện sau khi chết thì ai nói chính xác được...
Hơn nữa, hiện giờ ta cũng chẳng lo được nhiều như vậy! Người sống sao có thể biết được chuyện của người chết, người đã chết tất nhiên chẳng biết gì hết, có nghiệp chướng hay không đâu có liên quan gì?
Bạch Khởi cười khổ.
Một lúc lâu sau, Bạch Khởi cứ như đã trải qua vài đời, quay sang hỏi Thái Úc Lũy:
Ta...
Sao ta lại biến thành như vậy? Có một con quái vật đang ở trong người ta đúng không?
Thái Úc Lũy nhất thời nghẹn lời, chần chừ một lát rồi mới thở dài, nói:
Đúng, cho nên huynh mới thích giết chóc như vậy...
Bạch Khởi hơi mờ mịt, hỏi:
Nhưng tại sao trong người ta lại có một con quái vật? Hay là...
bản thân ta chính là một con quái vật?
Thái Úc Lũy vội vàng giải thích:
Dĩ nhiên không phải, huynh còn nhớ lúc chúng ta cùng nhau vây bắt Cùng Kỳ không?
Bạch Khởi bất ngờ nhìn Thái Úc Lũy:
Không phải Cùng Kỳ đã chết rồi sao? Ta biến thành thế này có liên quan gì với thứ đó?
Thái Úc Lũy biết chuyện này không thể tiếp tục lừa gạt Bạch Khởi, cho dù như thế nào thì hắn cũng có quyền được biết, thế là Thái Úc Lũy bèn kể biến cố phát sinh ngoài ý muốn đó cho Bạch Khởi...
Thái Úc Lũy nghe xong mà thẩm thấy sốt ruột, nhưng y lại không thể nói cho Bạch Khởi biết con người sau khi chết sẽ gặp chuyện gì, càng không thể nói ra thân phận thật của mình...

Cực chẳng đã, y đành phải tiếp tục khuyến giải:
Bạch huynh, huynh đã nói là sẽ tin ta, chẳng lẽ huynh đã quên rồi? Ta đã nói là có biện pháp thì nhất định sẽ có, mà ta tin rằng huynh không phải là người thích giết chóc, chỉ cần huynh nguyện ý tin ta một lần.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.