Chương 1944: Ngoại truyện 26


Bạch Khởi đang ở lại canh giữ Hàm Dương, sau khi nghe thấy việc này thì muốn cầm binh tiến đánh Trường Bình, nhưng Thái Úc Lũy lại khuyên 8hắn, lúc này không nên động sát tâm, tốt nhất vẫn nên ở lại Hàm Dương để tu dưỡng, tôi luyện tâm tính...

Bạch Khởi tuy muốn dẫn b3inh xuất chinh, nhưng hắn vẫn sợ hãi với chuyện mình nổi điên giết người ở bãi săn Ly Sơn trước đó, cuối cùng Bạch Khởi vẫn nghe theo Thá9i Úc Lũy, thành thật ngồi ở nhà.

Từ khi nghe Thái Úc Lũy nói, mặc dù Tần Vương Doanh Tắc không còn sốt ruột để Bạch Khởi xuất chí6nh, nhưng thỉnh thoảng cũng phái thái y đến xem trạng thái tinh thần của Bạch Khởi...
Lúc đầu khi lên núi vẫn khá thuận lợi, mặc dù đường núi khó đi nhưng được cái thời tiết tốt vì luôn là ngày nắng.
Nhưng bắt đầu từ ngày thứ ba thì thời tiết trở nên xấu đi, trời đổ mưa to.
Mặc dù phía trên lương thực đều được phủ giấy dầu chống thấm nước, nhưng con đường xuống núi lại khó đi hơn gấp nhiều lần do trời mưa...
Thời gian ở trên trần gian đối với Thái Úc 5Lũy mà nói chỉ là một cái búng tay, chớp mắt một cái mà cuộc chiến Trường Bình đã đánh ba năm, quân Tần mặc dù không thể dựa vào khí thế hăng hái ban đầu để chiếm được Trường Bình, nhưng quân Triệu cũng chỉ có thể khổ cực duy trì thế phòng thủ.
Trong ba năm qua, Bạch Khởi vẫn luôn nghe theo Thái Úc Lũy mà thành thật ở lại Hàm Dương, đúng là không hề phát sinh tình huống như ở bãi săn Ly Sơn nữa.
Còn những thích khách
Thiên Khiển
mặc dù cũng ra tay vài lần, nhưng cuối cùng đều thất bại.
Thái Úc Lũy lập tức sầm mặt xuống, Bạch Khởi thấy vậy vội vàng giải thích:
Úc Lũy huynh đừng nóng, vương thượng cũng không bắt ta cầm binh đánh trận, mà là đi Ba Thục để gom góp lương thảo.

Đi Ba Thục gom góp lương thảo? Tần Vương có phải hơi mơ tưởng quá không? Mặc dù Ba Thục giàu có, lương thảo dồi dào, nhưng đường sá của Ba Thục đi khó như lên trời, hơn nữa lại còn phải chuyển lương thảo từ trong đó ra đây?
Thái Úc Lũy hỏi với vẻ không tin.
Bạch Khởi cũng cảm thấy Thái Úc Lũy nói có lý, nhưng trong ba năm qua Tần Vương không hề nhắc tới việc để Bạch Khởi cầm binh đánh trận, bây giờ chỉ sai hắn đi Ba Thục vận lương, Bạch Khởi sao có thể từ chối không đi? Vì thế phải đi thử mới biết có được hay không.
Hơn nữa hắn cũng đã nhận lời với Tần Vương nên không thể đổi ý, Thái Úc Lũy bất đắc dĩ đành đi cùng với Bạch Khởi đến Ba Thục...
Tiếp đó dọc theo con đường này phải cần những người đàn ông đã sống lâu ngày trong núi, vừa phong phú kinh nghiệm lại có thân thể cường tráng, mà những người này lại chỉ có thể tìm được trong dân chúng.
May mà quận trưởng ở chỗ này rất có uy tín, công nhân xây thang trời và những người phụ trách vận lương đã nhanh chóng được tập hợp để chờ lệnh.
Sau khi tất cả chuẩn bị sẵn sàng, Bạch Khởi và Thái Úc Lũy lập tức dẫn theo đội ngũ vận lương nối đuôi nhau xuất phát.
Biện pháp này mặc dù giống con kiến dọn nhà, nhưng cũng có thể hóa giải tình trạng cạn lương thực nguy cấp của quân Tần.
Kế hoạch tuy tốt, nhưng lúc thật sự áp dụng lại có độ khó khá lớn...
Đầu tiên con đường núi chỗ có chỗ không, có một số vị trí nguy hiểm còn không có đường để đi, nếu muốn đi qua nhất định phải làm thang trời.
Lúc đi vào thì khá ổn, tuy là đường núi nhưng vẫn có thể cưỡi ngựa được.
Nhưng đường núi chật hẹp, một bên là vách núi cheo leo, không thể dùng xe ngựa để chở lương, vì chỉ cần không cẩn thận sẽ ngã xuống vực sâu, vừa hỏng xe vừa chết người.
Bạch Khởi và Thái Úc Lũy suy nghĩ vài biện pháp đều không thành công, cuối cùng vẫn nghe theo đề nghị của một ông già sống trong núi, đó chính là dùng xe cút kít để chuyển từng chút từng chút lương thực ra khỏi đoạn đường khó khăn nhất, sau đó tập trung vào một chỗ rồi lại dùng xe ngựa cỡ lớn chuyển đến quân doanh của quân Tần đang sắp cạn lương thực.
Theo cảm nhận của Thái Úc Lũy, hành động
ám sát Bạch Khởi
chắc chắn sẽ trở thành một thất bại của liên minh thích khách!
Một ngày nào đó, Tần Vương Doanh Tắc bất ngờ đến thăm vào lúc đêm khuya và nói có nhiệm vụ muốn giao cho Bạch Khởi, đồng thời còn nói người có thể nhận trách nhiệm này ngoại trừ Bạch Khởi ra thì không còn ai khác! Mặc dù trước đó Thái Úc Lũy đã liên tục dặn Bạch Khởi, nhất định phải lấy lý do sức khỏe mà né nhiệm vụ này...
Nhưng khi Bạch Khởi tiến Tần Vương đi xong, hắn lại nói mình đã nhận trọng trách này.
Vài lần đều có người suýt nữa ngã cả người lấn xe xuống vách núi.

Cuối cùng Bạch Khởi đành phải ra lệnh hạ trại ở đây, chờ ngày mai ngớt mưa mới tiếp tục lên đường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.