Chương 494: Liệt hỏa như ca


Cô Lưu nghe xong sợ đến mức không phát ra tiếng nào nữa, cô đột nhiên cảm thấy bụng mình rất đau, nhìn xuống đã thấy bị rạch một lỗ h8ổng lớn!

Cô Lưu sợ hãi, không màng đến đau đớn trên người, lảo đảo đứng dậy muốn chạy trốn. Nhưng cô chưa chạy được mấy bước3 đã bị người đàn ông kia nắm tóc kéo lại, sau đó người đàn ông đập mạnh con dao lên đầu cô Lưu.

Một lần… hai lần… ba lần…, c9uối cùng cô Lưu mất đi tri giác, lần này cô không tỉnh lại nữa.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Lữ Hoằng Văn cũng không phải quá kém cỏi, mặc dù anh ta không hiểu lãng mạn cũng không hiểu phong tình, nhưng anh ta là người tốt, là người sống thành thật! Có một số thời điểm, có những điều càng tốt đẹp càng ẩn chứa bộ mặt ghê tởm khác…
Đối diện với Lữ Hoằng Văn, tôi không biết nên an ủi anh thế nào, mặc dù trong mắt cô Lưu, anh ta không phải là người chồng tốt, nhưng tôi có thể nhận ra, cái chết của cô Lưu đả kích anh ta rất lớn, so với chuyện trước đây cho rằng cô ấy bỏ theo người khác còn lớn hơn rất nhiều.
Lữ Hoằng Văn nói cảnh sát bây giờ không chịu tiết lộ tình tiết vụ án, chỉ nói đang phá án và đã bắt được hung thủ, thế nhưng anh ta cảm thấy vợ mình chết quá thảm. Anh ta chưa bao giờ có thể nghĩ được người phụ nữ chung gối với mình lại bị người ta cắt thành từng mảnh từng mảnh như vậy.
Đó là một chiếc Nissan màu xám, mặc dù biển số xe là giả, nhưng đồng nghiệp của Bạch Kiện đã nhanh chóng phát hiện hành tung của chiếc xe này ở chung cư Tôn Quảng Bân ở.
Theo như video theo dõi, chiếc xe này xuất hiện vào ngày thứ hai sau khi vụ án xảy ra, vì camera giám sát của chung cư bị hỏng nên chỉ có thể thấy được xe đi vào chung cư , mà không thể biết nó đi đến tòa nhà nào.
Như vậy có thể xác định được thời điểm gây án, nhưng thân phận thật sự của
Liệt Hỏa Như Ca
vẫn không có thêm manh mối gì. Mặc dù Bạch Kiện đã để tôi dựng lại khuôn mặt, nhưng tôi không cho rằng chỉ dựa vào một khuôn mặt có thể tìm ra hắn.
Sáng hôm sau, tôi đúng giờ đi đến văn phòng của Bạch Kiện, kết quả vừa vào cửa đã thấy Bạch Kiện u ám ngồi đó, hỏi mới biết, hóa ra sáng nay thi thể của Tôn Quảng Bân đã bị người nhà đến đưa đi rồi.
Tôi vội nói:
Án còn chưa phá xong sao có thể đưa thi thể đi?

Bạch Kiện cũng bất đắc dĩ nói:
Nguyên nhân cái chết của Tôn Quảng Bân không có điểm đáng ngờ, cho dù hắn có là hung thủ, cũng không thay đổi được sự thật là đã bị đâm chết, cho nên lãnh đạo đồng ý để người nhà đưa thi thể đi!

Rời khỏi ký ức của cô Lưu, đầu tôi đầy mồ hôi, Đinh Nhất thấ6y tôi thất thần thì vội đỡ tôi ngồi xuống ghế bên cạnh nghỉ ngơi.
Tôi trầm mặc nửa ngày, mới kể lại cho Bạch Kiện những gì x5ảy ra trong ký ức của cô Lưu, đáng tiếc ngoại trừ mặt của tên Liệt Hỏa Như Ca kia, tôi không có đầu mối nào có ích nữa.
Vì lúc đó trời rất tối, cô Lưu lại mải nói chuyện phiếm với hung thủ, cho nên không biết được căn biệt thự kia cụ thể ở đâu.
Có điều nghe cách anh ta nói chuyện, có thể nhận thấy anh ta có nghề nghiệp đàng hoàng, không chừng còn là người có địa vị xã hội, quả là không thể ngờ được một người như thế lại có tâm hồn biến thái đến vậy.
Tôi còn muốn tiếp tục đến chỗ thi thể của Tôn Quảng Bân, nhưng Bạch Kiện cảm thấy tôi quá mệt mỏi, nên bảo tôi về nghỉ trước, chuyện có gấp cũng chờ được thêm một đêm. Tôi nghĩ vậy cũng đúng nên chào anh ta về nhà trước.
Buổi tối, Lữ Hoằng Văn tìm đến nhà tôi, nhìn nét mặt của anh ta có thể hiểu được đã có kết quả xét nghiệm ADN, không ngờ lại nhanh như vậy, tôi còn tưởng phải mất mấy ngày.
Thật ra, lần này anh ta đến tìm tôi vì biết tôi quen với Bạch Kiện, muốn nhờ tôi tìm hiểu một chút về vụ án. Tôi đành thở dài nói:
Thật ra, bây giờ anh biết tình tiết vụ án cũng không giúp được gì cho việc phá án, tôi cho rằng trước khi bắt được hung thủ, anh vẫn không nên hiểu quá nhiều.

Lữ Hoằng Văn đau khổ nói:
Tiểu Trương, cậu nói cho tôi biết một chút cũng được, để lòng tôi có thể đặt xuống một chút, chứ không phải cứ treo lên như bây giờ!

Tôi bất đắc dĩ nhìn anh ta:
Anh Lữ, không phải tôi không muốn nói cho anh biết, mà tôi cũng không biết nhiều hơn anh.


Chắc chắn cậu biết nhiều chuyện hơn tôi! Tôi bây giờ chỉ được biết xác của vợ mình bị người ta phanh thây, nhưng hung thủ là ai? Vì sao lại sát hại cô ấy? Tôi không biết gì hết!
Lữ Hoằng Văn không tin.
Tôi thầm nghĩ, những chuyện này tôi cũng không biết mà! Nếu tôi biết được, không phải đã phá được án rồi sao? Nhưng nhìn vẻ mặt cố chấp của anh ta, tôi đành thở dài nói:
Tôi bây giờ chỉ có thể nói với anh, buổi tối hôm đó vợ anh đi gặp một người bạn trên mạng tên là ‘Liệt Hỏa Như Ca’, người này cũng chính là hung thủ đã giết cô ấy.

Sắc mặt Lữ Hoằng Văn cứng đờ, sửng sốt cả buổi mới hoảng hốt vội đứng dậy, nói mình có việc phải đi trước. Tôi biết, trong lòng anh ta đang rất khó chịu, vợ mình cùng người đàn ông khác lén lút hẹn hò, sau đó bị chính kẻ kia giết chết! Thật không biết bây giờ anh ta tức giận hay đau khổ nhiều hơn?
Người đàn ông này rất cẩn thận, hắn chưa từng nói thân phận thật với cô Lưu, dù cô ấy chắc chắn sẽ bị giết. Người đàn ông này và Tôn Quảng Bân giống như ở hai thế giới khác nhau, sao chúng lại có quan hệ với nhau?
Bây giờ có thể chắc chắn, cô Lưu là do Liệt Hỏa Như Ca sát hại, còn Tôn Quảng Bân phụ trách vứt xác. Nhưng ngón tay út kia là của ai? Đột nhiên, tôi nhớ ra một đầu mối rất có ích, đó chính là chiếc xe mà
Liệt Hỏa Như Ca
đã lái, tôi đã nhìn thấy biển số xe của hắn!
Tôi cố gắng nhớ lại, cuối cùng cũng nhớ ra được biển số xe, hy vọng có thể từ đầu mối này tìm ra được thân phận của
Liệt Hỏa Như Ca
. Nhưng đáng tiếc, khi Bạch Kiện đối chiếu biển số xe này với cục giao thông thì phát hiện đây là biển số xe giả.

Người nhà? Hắn không phải là người ngoại tỉnh sao? Người nhà sao có thể biết được nhanh như vậy?
Tôi nghi ngờ hỏi.

Nhưng Bạch Kiện lại nói:
Là họ hàng của hắn đến nhận, cha mẹ Tôn Quảng Bân đã hơn bảy mươi tuổi, lại ở quê nên không thể đến nhận xác, cho nên một người họ hàng của hắn ở trong thành phố đến nhận thay.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.