Chương 883: HIỆN TRƯỜNG TAI NẠN XE CỘ


Tuy là nói như vậy, nhưng Đinh Nhất không yên tâm đi ngủ, sợ nhỡ đâu lại xuất hiện biến cố gì, cho nên anh ta cứ quan sá8t chiếc xe tải kia... Tôi thì mới đầu cũng không ngủ được, dù sao cũng chỉ vừa mới tỉnh dậy.

Sau đó, khi tôi lấ3y điện thoại ra chơi thì thấy cơn buồn ngủ ập tới, chẳng biết thiếp đi từ lúc nào. Đến tận ba giờ sáng, tôi bị Đinh Nhấ9t gọi tỉnh:
Đừng ngủ nữa, tên kia xuống xe!


Tôi nghe thấy thế giật mình ngồi dậy, bởi vì bật dậy gấp, nên tro6ng lúc nhất thời đầu óc có chút choáng váng... Tôi lắc nhẹ đầu, cho đầu óc tỉnh táo, lúc này lái xe tải đã tới gõ cửa k5ính xe. Đây là lần đầu tiên tôi nằm trong phòng điều khiển xe tải, không ngờ là phía sau rất rộng rãi, hóa ra trừ chỗ cho lái phụ, đằng sau còn có chỗ cho một người lớn nằm! Lúc đầu Đinh Nhất muốn ngồi ghế phụ, để tôi nằm đằng sau. Nhưng sau khi nghĩ lại, Đinh Nhất không thể nhìn thấy Mị, cho nên tôi quyết phải ngồi phía trước.
Nghe hết câu nói mới thấy anh Hậu làm người cũng rất thực tế, sau đó tiếp tục hỏi thăm chuyện nhà của anh ta. Anh Hậu nói mình có hai đứa con còn đang đi học, không cố kiếm thêm chút tiền là không được! Mà cả hai đứa đều là con trai, bây giờ giá nhà quá đắt, nếu muốn sau này cả hai đứa có thể cưới vợ, phải có chút tiền cưới nữa! Tôi gật đầu nói:
Đúng đấy, con gái bây giờ rất thực tế, đồng ý ở nhà thuê đã là một cô gái rất tốt rồi!

Chính thế nên anh phải tranh thủ lúc còn sức khỏe, cổ tích lũy ít tiền, đến lúc nào đó không làm được nữa, cũng có một chút cho mấy đứa con...

Nghe anh Hậu nói thể, trong lòng tôi cũng có chút day dứt, nếu như tôi có thể ngăn vụ tai nạn lần này thì còn tốt, nếu không... Đừng nói là tích lũy tiền, dù có bán nhà bán cửa cũng không có tiền mà đền!
Trên đường đi, tôi không ngừng nói chuyện với anh Hậu, vừa nói chuyện tôi vừa quan sát xung quanh, xem con Mị đó có xuất hiện không, nhưng mà có chút quái lạ, đến giờ cũng chưa thấy nó xuất hiện.
Ngay khi tôi đang nghi hoặc, thì thấy anh Hậu rẽ vào một khu phục vụ và nói:
Anh đi vệ sinh một tý, các cậu cũng xuống xe hoạt động tý đi...

Tôi và Đinh Nhất nghe xong quay ra nhìn nhau, tại sao anh ta lại dừng xe ở chỗ này? Lúc trước không phải như thế này! Thế là tôi thuận miệng hỏi một câu:
Nếu anh một quá mà chưa đến khu phục vụ thì anh làm thế nào?

Anh Hậu nghe thế cười hì hì:
Trên xe anh có cái thùng nhựa nhỏ, nếu như không phải có các cậu ngồi đây, anh đã tự giải quyết luôn trên đó rồi.

Sau khi xe chính thức nổ máy, lái xe tải tự giới thiệu anh ta họ Hậu, để trên đường chúng tôi gọi anh Hậu là được. Tôi thấy anh ta là người nói khá nhiều, nên ngồi buôn chuyện với anh ta...
Tôi hỏi anh Hậu chạy xa như thế, trên đường đều ngủ trên xe hay sao?
Anh ta cười một cái rồi trả lời:
Bình thường bọn anh là hai người lái, xe chạy xuyên ngày đêm. Nhưng lần này trước khi xuất phát một người lái xe khác trong nhà đột nhiên có việc, cho nên chỉ còn một mình anh lái. Ông chủ cũng cho tiền khách sạn, nhưng anh nghĩ có thể ngủ ở sau xe, vậy dùng số tiền đó làm gì? Tiết kiệm chi tiêu một chút, là có thể để dôi ra một khoản tiền...
.
Tôi nghe xong lập tức hiểu ra, chỉ cần chúng tôi trở về quá khứ, sẽ làm cho lịch sử bị thay đổi. Xem ra hiện giờ xe tải của anh Hậu sẽ không đến cùng lúc với chiếc xe buýt du lịch hôm đó... Thế nhưng con Mị kia vẫn còn, khó mà đảm bảo nó sẽ không ra tay với tài xế khác.
Nghĩ tới đây tôi nhớ tới lời của chú họ, muốn bắt được Mị phải tạo ra một hiện trường tai nạn xe cộ giả, thế là tôi nháy mắt với Đinh Nhất, gọi anh ta sang một bên, sau đó nói nhỏ:
Lát nữa chúng ta cứ làm như thế... Làm như thế...

Sau khi anh Hậu trở lại, chúng tôi lại leo lên xe đi tiếp, đi không được bao lâu thì bỗng nghe anh Hậu phàn nàn:
Úi trời! Cái gì phía trước vậy? Một đám đen nghịt!
Tôi nghe xong thì thò đầu ra xem, hóa ra là xác con quạ đen bị xe buýt du lịch cán chết ngày xảy ra tai nạn, đang có một đám quạ đen vây xung quanh giành ăn thi thể...
Bởi vì anh Hậu lúc này đang lái với tốc độ tối đa, cho nên chiếc xe không thể giảm tốc độ. Nhưng là tài xế lâu năm có khác, anh Hậu cứ bình tĩnh cho xe tiến tới...Nháy mắt, tôi cảm thấy như có máu và thịt vấy ra dưới bánh xe.

Mặc dù sắc mặt anh Hậu lúc này cũng không được khá lắm, nhưng vẫn quay ra an ủi tôi:
Đừng sợ! Tình huống như thế này chỉ cần không chẹt qua người, anh cũng sẽ không phanh xe khẩn cấp. Cậu thấy đồ phía sau xe không? Đây là đầy một xe thép ống, nếu như vừa rồi anh phanh gấp lại, vậy ba chúng ta cũng bị xuyên thành viên kẹo mất!


Nghe xong tôi thấy anh Hậu thật có rất nhiều kinh nghiệm! Nếu như không phải bị Mị mê hoặc, với kinh nghiệm của anh ta ngày hôm đó thì không thể để xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng đến vậy. Cho nên bất kể có chuyện gì, tôi cũng muốn loại trừ con Mị đó...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Tìm Xác.