Chương 59: Chân thành thẳng thắn
-
Người Trong Mộng
- Niên Thập Bát
- 1700 chữ
- 2022-02-04 05:43:29
Lâm Âm nhìn vành mắt đỏ hồng của cậu, lần đầu tiên cô cảm nhận được cậu không chỉ là một cậu thiếu niên trưởng thành sớm, mà còn là người cẩn thậ8n dè dặt với tình yêu.
Trần Cảnh Nhiên không nghe tiếng Lâm Âm đáp lại, bèn nói tiếp:
Anh có thể cho em tương lai.
Lúc người k3hác vẫn còn đang phung phí tuổi thanh xuân, cậu đã và đang thật cố gắng để vì một ngày nào đó khi đứng trước mặt cô gái mà cậu thích, cậu có thể9 nói ra những lời này.
Vì sao sau khi Trần Cảnh Nhiên hôn cô ở karaoke, cậu lại nói thật sự muốn bóp chết cô?
Lẽ nào trong lần hôn đầu tiên, cô đã nói gì đó không tốt sao?
Trần Cảnh Nhiên lắc đầu, từ chối nhắc tới chuyện này.
Cô đúng là phải cảm ơn
Ngạc
vì đã làm bà mai cho cô và Trần Cảnh Nhiên.
Cô bỗng nhớ ra gì đó, ngẩng lên cười nói:
Vậy nụ hôn đầu của anh là trong mơ…
Cô quan sát Trần Cảnh Nhiên, thấy hai gò má của cậu dần phiếm hồng, liền tiếp tục hỏi tới cùng:
Trong giấc mơ đó, chúng ta thật sự đã hôn nhau?
Lâm Âm giữ nụ cười, tiếp tục hỏi:
Vậy anh có phát hiện ra tung tích của ‘Ngạc’ không?
Có.
Vẻ mặt của Trần Cảnh Nhiên trở nên nghiêm túc,
Em từng gặp nó rồi.
Lâm Âm nhanh chóng suy nghĩ rồi nói:
Là con chó trắng đó?
Trần Cảnh Nhiên nhìn Lâm Âm, đột nhiên cảm thấy trước đây mình đúng đã xem thường cô rồi. Cậu nhìn cô với ánh mắt tán thưởng, nói:
Đúng vậy. Mà anh phát hiện năng lực bây giờ của nó có vẻ tăng lên rồi.
Bởi vì cậu không hề nhận được bất cứ nhắc nhở nào về mấy giấc mộng gần đây của cô. Có lẽ
Ngạc
đã động tay chân để che giấu cậu.
Hai người đều rơi vào trầm ngâm.
Lâm Âm nhìn dáng vẻ này của cậu, ho khan hỏi,
Lúc đó em đã nói gì à? Ví dụ như kỹ thuật tệ hại?
Khuôn mặt của Trần Cảnh Nhiên lập tức sầm xuống,
Em muốn biết?
Đương nhiên!
Một lần nữa quay lại các thế giới trong mơ, cô mới dám có suy đoán như vậy.
Khi đã biết đáp án rồi thì quá trình suy ra cũng đơn giản hơn.
Cô to gan đưa ra một suy đoán. Nếu cảm nhận sinh lý trong hiện thực và trong mơ có liên quan tới nhau, vậy thì lúc cô bị viêm dạ dày nhập viện là bởi vì trong mơ cô bị đâm. Mà Lục Hợp bị thương ở trong mơ, ra đến hiện thực cánh tay của cậu cũng sẽ có cảm giác đau đớn, vậy nên cậu mới dùng tay trái.
Giấc mơ Hậu Nghệ bị thương ở tay, Trần Cảnh Nhiên khi đó cũng ôm bả vai mãi. Tuy cậu nói là bị sái cổ, nhưng đau cùng một vị trí chắc chỉ có thể là do bị thế giới trong mơ ảnh hưởng.
Như vậy có thể đưa ra kết luận một, sự việc diễn ra ở thế giới trong mơ và hiện thực có ảnh hưởng lẫn nhau.
Căn cứ theo tình hình mỗi lần xuất hiện của Lục Hợp mà suy đoán thì cậu chỉ có thể dùng năng lực của mình để gây ảnh hưởng tới một phần thế giới trong mơ, còn mấu chốt phá giải vẫn là ở bản thân cô. Có điều, làm sao Trần Cảnh Nhiên có thể giành được một vài điều kiện ở thế giới trong mơ, thiết nghĩ nhất định là do có liên quan đến bí mật của cậu.
Vậy nên, kết luận hai là Trần Cảnh Nhiên có năng lực đặc biệt.
Đây cũng là một điểm mà cô khó hiểu nhất, thế nên cô trực tiếp hỏi thẳng.
Trần Cảnh Nhiên không hề giấu giếm mà đưa tay ra, chiếc đồng hồ đeo tay tản ra ánh sáng màu vàng,
Chiếc đồng hồ đeo tay này là môi giới, nếu xuất hiện ánh sáng màu xanh thì có nghĩa là em đang trong trạng thái bị thương; màu vàng là trạng thái bình thường; màu cam là em có tâm tình bất an; màu đỏ có nghĩa là em đang có nguy hiểm đến tính mạng.
Tuy chơi cờ không phải là trọng điểm trong cuộc sống của cậu, thế nhưng cậu luôn mang theo vài quân cờ bên người, những lúc phiền lòng sẽ sờ nó để bình tâm lại.
Lâm Âm lại nghĩ tới một chuyện, vì sao có giấc mơ cô lại trở thành người đại diện âm dương?
Trần Cảnh Nhiên trầm ngâm một lúc rồi đáp:
Anh nghi là vì thế giới đó tự do phát triển theo trí tưởng tượng của em, không bị ‘Ngạc’ khống chế.
Lâm Âm ngẫm nghĩ rồi hỏi,
Cho nên, chúng ta có người giúp đỡ, cũng có kẻ địch, đúng không?
Trần Cảnh Nhiên:
Đúng vậy, kẻ địch của chúng ta là ‘Ngạc’, mà năng lực của anh đến từ Mộng Mô.
Thành phố Hoa Hải xuất hiện
Ngạc
. Hễ là người bị
Ngạc
đến thăm hỏi đều sẽ rơi vào ác mộng. Nếu không thể hoàn thành được điều kiện đưa ra thì sẽ mãi mãi lạc trong ác mộng, mà trong hiện thực cũng sẽ trở thành người thực vật, thậm chí còn nghiêm trọng hơn nữa.
Lâm Âm bày ra vẻ mặt mong chờ.
Trần Cảnh Nhiên từ từ kề mặt sát lại mặt cô, sau đó hôn cô.
Hôn xong.
Không phải dụ dỗ, cũng không phải khoe khoang, mà là hy vọng gặp nhau ở độ tuổi tốt nhất, yêu nhau rồi mãi ở bên 6nhau.
Không ngờ chuyện lại là như vậy, Lâm Âm thở dài.
Sao cô lại muốn rời khỏi cậu chứ? Cậu cũng thật khờ, người mình thích vừa5 khéo cũng thích mình, thậm chí còn thích hơn cả trong tưởng tượng của mình, đây chính là món quà của vận mệnh.
Cậu đấu tranh với
Ngạc
, không ngờ lại bị nó lẻn vào trong giấc mộng của mình, phát hiện ra bí mật của cậu, rồi liên lụy tới Lâm Âm.
Mộng Mô?
Lâm Âm đột nhiên nghĩ ra,
Chính là thần thú chuyên ăn những cơn ác mộng mà trong sách nói sao?
Đúng vậy.
Trần Cảnh Nhiên nói tiếp,
Thế nhưng ‘Ngạc’ rất biết phân tách nhiều biến thể, mà số lượng của Mộng Mô lại rất ít, anh chỉ có thể thông qua chiếc đồng hồ này đạt được một phần năng lực của Mộng Mô để ngăn cản ‘Ngạc’.
Con chó trắng biết nói tiếng người đột nhiên biến mất cùng với thế giới zombie tấn công, rõ ràng bày ra một đống chi tiết bí ẩn nhưng lại đột ngột kết thúc.
Có lẽ, sau khi bị phát hiện, cô mới hiếm hoi có được giấc mơ thuộc về riêng mình thuận theo tự nhiên.
Tất cả các chi tiết đều chứng minh con chó trắng kia có vấn đề.
Lâm Âm ngẫm lại, hình như dạo này cô đều nằm mơ thấy ác mộng.
Cho dù là sống sót trên đảo hoang, zombie vây thành, hay án mạng trong phòng kín đều là ác mộng đáng sợ.
Thế thì đôi mắt mà cô nhìn thấy chính là
Ngạc
rồi. Cô bất an nắm lấy tay Trần Cảnh Nhiên, cảm nhận được sự ấm áp truyền tới từ lòng bàn tay.
Cảm ơn anh, vẫn luôn yên lặng ở bên em.
Nhưng cô vẫn còn rất nhiều thắc mắc, ví dụ như cô rất muốn biết vũ khí của Lục Hợp là gì?
Trần Cảnh Nhiên không ngờ Lâm Âm lại chấp nhất với vấn đề này như vậy, đành phải nói ra:
Là quân cờ.
Em quên thật rồi à?
Sau khi kết thúc giấc mơ đó, cậu đã cảm thấy rất lạ vì Lâm Âm không hề có bất cứ thay đổi nào cả. Nhưng cậu chưa từng nghĩ rằng cô thực sự không nhớ gì về chuyện đó. Vậy lúc đó cậu tức giận cái gì chứ?
Lâm Âm gãi đầu,
Đúng vậy, không biết vì sao không có một chút ấn tượng nào về đoạn kí ức đó cả. Sau này quay lại, nhìn thấy mới nhớ lại.
Thế nhưng, giây phút mấu chốt nhất cô lại bỏ lỡ.
Vì yêu mà hoàn toàn quên đi sự kiêu ngạo của mình, có một câu nói, vì sợ mất đi mà tình nguyện cúi đầu mãi mãi. Hai người họ chính là người như vậy, đều khát khao đối phương mà kiên trì đến mức kỳ quái. Thật may mắn, khi mà lúc này bọn họ có thể chân thành thẳng thắn với nhau.
Lúc cô biết Trần Cảnh Nhiên chính là Lục Hợp, trong lòng có hơi xấu hổ vì bị Trần Cảnh Nhiên biết được tâm tư của mình. Ban đầu cô vốn chỉ cho rằng Lục Hợp là hình bóng của Trần Cảnh Nhiên, nào ngờ lại là người thật. Chỉ cần là người bình thường đều sẽ không dám lớn gan suy đoán như vậy, cô cũng thế.
Cho đến khi…
Lâm Âm nhìn Trần Cảnh Nhiên,
Ồ, vậy à?
Hóa ra là cáo đực…
Trần Cảnh Nhiên thấy Lâm Âm nở nụ cười đầy ẩn ý thì không hiểu ra sao.
Lâm Âm cũng bị suy nghĩ
đáng yêu
này của
Ngạc
chọc cười.
Có lẽ
Ngạc
cho rằng tất cả giấu giếm đều sẽ tạo thành hiểu lầm, sau khi giấu giếm bị vạch trần chính là cảnh vạn kiếp bất phục.
Tưởng rằng thấu hiểu lòng người, nhưng lại quên rằng lòng người khó dò.
Lâm Âm khó hiểu hỏi:
Vậy nó cho em quay lại những thế giới trong mơ trước kia để làm gì? Để cho hai chúng ta chân thành thẳng thắn với nhau?
Phụt!
Trần Cảnh Nhiên xoa đầu cô,
Nếu ‘Ngạc’ biết kế ly gián của nó bị phá giải rồi, thì có lẽ nó sẽ tức hộc máu mất.
Kế… ly gián?
Cậu u uất nói:
Em chưa đánh răng.
Lâm Âm sững sờ, mấy phút sau mới hồi hồn.
Đây là lời em nói lúc đó?
Trần Cảnh Nhiên ai oán nhìn cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.