Chương 64: Thế giới trong mơ (5)
-
Người Trong Mộng
- Niên Thập Bát
- 1498 chữ
- 2022-02-04 05:43:22
Lúc này Lâm Âm và Trần Cảnh Nhiên mới biết toàn bộ người trong căn phòng này đều là bạn cùng lớp của một trường cấp ba.
<8br>Bọn họ đang lên lớp thì gặp zombie tấn công, tất cả đều hoảng loạn.
Vương Thiệu Toàn nhớ tới khu thương mại dưới 3lòng đất cho nên dẫn một bộ phận học sinh trốn vào đây.
Lâm Ấm cảm thấy đây không phải là đáp án của giấc mơ này, bởi vì giấc mơ được hình thành từ những suy nghĩ của cô mà cô sẽ không đi nghiên cứu những thứ này.
Vậy nên, những nhận định trên đều không phải câu trả lời chính xác.
Không có chứng cứ chứng minh chuyện này là do Vương Đại Thành và Cao Cảnh gây nên, thế nhưng cô lại có cảm giác rằng giác quan thứ sáu của mình không sai.
Vì vậy cho nên, mục đích chính của bọn họ lúc này là gặp được Vương Đại Thành.
Lâm Âm nhìn bản đồ này liền tin lời của Vương Thiệu Toàn.
Thế nhưng họ Vương? Ma xui quỷ khiến thể nào Lâm Âm lại hỏi một câu:
Em có biết Vương Đại Thành và Cao Cảnh không?
Vương Thiệu Toàn ngạc nhiên:
Em có một người anh họ tên là Vương Đại Thành! Sao thế, chị có tin tức của anh ấy à?
.
Vương Thiệu Toàn còn rút cả bản đồ trong túi ra đưa họ xem để chứng minh.
Lúc trước cậu ta còn về nhà một chuyến lấy bản vẽ thi công tới rồi vẽ lại một bản khác đơn giản dễ hiểu hơn.
Lâm Âm nhìn xung quanh, những người trong phòng đều đang làm chuyện của mình, còn có hai người đang đánh bài với nhau.
Cô quay đầu lại vừa lúc chạm phải ánh mắt của Vương Thiệu Toàn, bèn hỏi:
Các em vẫn luôn ở đây không đi ra ngoài sao?
Vương Thiệu Toàn:
Chúng em thay phiên nhau ra ngoài tìm thức ăn, nhưng mà hôm nay em vừa ra ngoài đã gặp hai người nên quay về trước.
Không ngờ bọn cô lại làm trễ việc lớn của bọn họ.
Còn nếu như là do thực phẩm thì phải điều tra khu an toàn thực phẩm.
Những việc này vừa nghĩ đã thấy phiền phức lại còn không thực tế.
Lâm Âm xoa cắm, đây là động tác cô học được từ Trần Cảnh Nhiên, rất thích hợp dùng khi đang suy nghĩ.
Trường cấp ba trọng điểm sao? Đúng là không nhìn ra Vương Đại Thành lại là một học sinh giỏi, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Lúc đưa balo, cậu nhóc khó hiểu hỏi:
Hai người không mang theo đồ đạc thì sống kiểu gì?
Lâm Âm nhớ tới cái balo đầy đủ đồ ăn của mình, lại nhớ tới cái đêm khó có thể diễn tả bằng lời đó.
Cô quay đầu nhìn Trần Cảnh Nhiên rồi cười đầy ẩn ý, sau đó đưa tay nhéo eo của Trần Cảnh Nhiên, tức giận nói:
Anh ấy làm mất balo của chị!
Trần Cảnh Nhiên tỏ vẻ mình chấp nhận gánh cái
nồi
này, nhưng cậu thật sự không nhớ được cái balo kia mất từ lúc nào.
Trần Cảnh Nhiên hiểu ý, bèn nói với Vương Thiệu Toàn:
Hôm nay em còn muốn đi tìm đồ ăn không? Bọn anh cùng đi với em.
Vương Thiệu Toàn nhìn hai người rồi chỉ vào Trần Cảnh Nhiên, nói:
Anh thì còn được, chỉ là...
chị ấy có được không?
Trần Cảnh Nhiên nhún vai:
Không được cũng phải dẫn theo, anh sẽ không bỏ cô ấy ở lại đây một mình.
Được rồi, Lâm Ấm cũng tự biết mình là con gà bệnh, có điều Trần Cảnh Nhiên tỏ ý cậu sẽ không thay đổi quyết định, không vứt bỏ cô cũng đủ khiến cô muốn ôm lấy cậu khóc thút thít hồi lâu.
() Nồi: ngôn ngữ mạng Trung Quốc dùng từ
nồi
để áp chỉ việc vu oan giá họa.
Vương Thiệu Toàn dẫn đường, không tiếp tục truy hỏi nữa.
Phạm vi biến đổi rất lớn, nam nữ già trẻ đều có, điều này chứng tỏ việc bị biến thành zombie không phụ thuộc vào những đặc tính như tuổi tác hay giới tính.
Nhưng nếu như vậy thì nguyên nhân có khả năng nhất chính là mọi người tiếp xúc với một thứ gì đó rồi mới bị biến thành bộ dạng như vậy.
Đáp án hẳn là ở trong phạm vi cô có thể nghĩ tới.
Thế nhưng hiện giờ không có manh mối, cô cũng không rõ bản thân mình nghĩ như thế nào cho nên vẫn cứ phải tìm được Vương Đại Thành trước đã.
Lâm Âm và Trần Cảnh Nhiên nhìn nhau, phát hiện đối phương cũng có suy nghĩ giống như mình.
Lâm Âm hất đầu, ý bảo Trần Cảnh Nhiên lên tiếng.
Nếu Vương Thiệu Toàn đã đồng ý rồi thì bọn họ lên đường thôi.
Vương Thiệu Toàn lấy hai cái balo đưa cho Lâm Âm và Trần Cảnh Nhiên.
Còn về phần làm thế nào để gặp được anh ta thì có thể thông qua Vương Thiệu Toàn.
E rằng Vương Thiệu Toàn chính là cơ hội để kết nối với Vương Đại Thành.
Lâm Âm nghẹn lời, cô thật sự không biết nên nói gì, vừa rồi cô chỉ tiện mồm hỏi thôi, cô đâu thể nói xấu Vương Đại Thành với Vương Thiệu Toàn chứ, cô hỏi thăm dò:
Ừ, em biết Vương Đại Thành là người thế nào không?
Vương Thiệu Toàn nhìn Lâm Âm một cách kỳ quái, đáp:
Bọn em không thân lắm, chỉ là bình thường lúc trong nhà có hội họp thì gặp thôi.
Bọn em không học cùng trường, không có tiếng nói chung nên cũng không tiếp xúc nhiều.
Cậu nhóc thấy vẻ mặt tò mò của Lâm Âm thì nói tiếp,
Anh ấy học ở trường trọng điểm của thành phố, còn em chỉ học trường cấp ba bình thường.
Tóm tắt lại ý của Vương Thiệu Toàn tức là học sinh giỏi và học sinh dốt không chơi được với nhau.
Thế nhưng cô muốn tìm hiểu tình huống hiện tại kĩ thêm một chút nữa.
Trận đại dịch zombie này bùng phát chỉ trong một đêm, điều khiến cô cảm thấy khó hiểu là vì sao có một bộ phận bị biến thành zombie mà một bộ phận khác lại không bị ảnh hưởng.
Vương Thiệu Toàn tốt bụng nhắc nhở:
Có khi chị ấy ở lại đây sẽ an toàn hơn.
Trần Cảnh Nhiên lắc đầu:
Em không cần lo, cô ấy sẽ không thêm phiền phức cho chúng ta đâu.
Lâm Âm mạnh mẽ gật đầu, phiên bản tí hon trong lòng cũng chống nạnh rống: Làm ơn, cô chính là Conan tái thế đó.
Ngạc
chỉ nhắm vào cô thôi, để cô ở đây có khi sẽ lại khiến đám người này gặp đen đủi! Vương Thiệu Toàn cũng hết cách, nhưng dựa theo kinh nghiệm của cậu, chỉ cần chọn đúng nơi chui ra, lúc tìm đồ ăn cẩn thận thêm một chút thì vẫn sẽ an toàn.
Một học sinh có thành tích học tập ưu tú sẽ có tính mê hoặc...
ít nhất nó cũng khiến Lâm Âm nảy sinh cảm giác do dự với phán đoán của mình, chứ không kiên định như lúc trước.
Trần Cảnh Nhiên đưa bản đồ cho Lâm Âm, thuận tiện giải thích cho cô những kí hiệu bên dưới.
Nhờ sự giải thích của Trần Cảnh Nhiên, Lâm Âm nhanh chóng hiểu được tấm bản đồ này.
Lâm Âm nhìn xung quanh một lượt, rồi hỏi:
ở đây còn chưa xâ9y dựng xong, em không sợ sẽ xảy ra tai nạn sao?
Vương Thiệu Toàn giải thích:
Đây là hạng mục công trình của ba em, hệ thốn6g cột trụ về cơ bản đều đã hoàn thành, chỉ chờ đấu thầu lắp đặt thiết bị thôi.
Nơi này là không gian khép kín, xây dựng lại5 hoàn thiện, là một nơi rất tốt để ẩn náu.
Có lẽ nơi an toàn nhất trong thành phố này chính là ở đây.
Thứ gì có thể khiến một số lượng lớn người cùng tiếp xúc? Những địa điểm có thể để những người có hoàn cảnh, lứa tuổi khác nhau cùng xuất hiện hiện nay đã không còn nhiều.
Nếu như nói vấn đề là từ nguồn nước uống thì phải đi điều tra xem tình hình nguồn nước.
Việc cấp bách lúc này là phải tìm được một
cửa
ra an toàn rồi mang đồ ăn về.
Cậu nhóc đi ở phía trước, nói:
Cái cống thoát nước gặp hai người vốn là cửa ra an toàn của em, không ngờ bây giờ không thể đi đường đó nữa rồi.
Bọn họ vẫn luôn trốn dưới lòng đất nên không biết tình huống bên trên thế nào.
Xem ra hiện giờ phải tìm một lối ra an toàn khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.