Chương 73: Phong vân ma giáo (6)
-
Người Trong Mộng
- Niên Thập Bát
- 2147 chữ
- 2022-02-04 05:43:35
Lúc này, trong rừng cây rất yên tĩnh, mơ hồ có thể nghe được tiếng động vật giẫm lên lá cây và tiếng bước chân của bọn họ.
8
1 cử đi cùng vô cùng quen thuộc với rừng cây ở đây.
Ngưu Đại dẫn đầu đoàn người đi sâu vào trong rừng.
Lâm3 Âm cho rằng hang ổ của muỗi mặt quỷ ở sâu tít trong rừng, không ngờ vừa mới vào rừng không bao lâu đã nhìn thấy muỗi mặt quỷ.9
Đợi đến lúc nữ vương muỗi mặt quỷ có thể khống chế được cơ thể của mình thì đã mất đi năng lực hành động, chỉ có thể để mặc cho đám Lâm Ấm chém giết.
Nữ vương muỗi mặt quỷ hoành hành ngang ngược suốt ba đời, rốt cuộc bỏ mạng bên bờ biển lạnh lẽo.
Bốn người sức cùng lực kiệt ngã xuống đất thở dốc, Ngưu Đại nói:
Ngưu Lực đáng thương quá!
Ngưu Nhị nói:
Cậu ấy vốn không nên chết.
Lâm Âm nhắm mắt lại, không xen miệng vào đề tài này.
có rất nhiều người bắt mẹ, hu hu hu...
Båt!
Như vậy là do người làm! Trong lòng Lâm Âm liền có đáp án, nữ vương muỗi mặt quỷ đã bị bọn họ giết, vậy thì các nhân vật phản diện còn lại cũng đến lúc lên sân khấu.
Chạy!
Lâm Âm nhìn cánh của nữ vương muỗi mặt quỷ, trong đầu nảy ra một kế, hét lên:
Ngưu Đại, chúng ta mau chạy đến bờ biển!
Ngưu Đại thấy que xiên cá của mình đã hỏng thì dứt khoát vứt bỏ, nhanh chân bỏ chạy.
Một đám người kéo nhau chạy ra khỏi rừng, nữ vương muỗi mặt quỷ đuổi theo sát phía sau.
Lâm Âm nhở bọn họ vẫn chưa đi sâu vào trong rừng, cho nên cách biến rất gần.
Đánh nhanh thắng nhanh!
Trần Cảnh Nhiên hô, cậu không biết mình có thể đóng băng được nữ vương mặt quỷ trong bao lâu.
Cậu lao tới trước mặt nữ vương muỗi mặt quỷ, đâm mù mắt nó.
Cùng lúc đó, Ngưu Đại và Ngưu Nhị hợp lực kéo đứt cánh của nó.
Vừa rồi, nếu người mở cửa là cô...
Vậy thì kết cục bây giờ của Ngưu Nhị chính là kết cục của cô.
Cô nhìn Trần Cảnh Nhiên, sợ hãi hỏi:
Làm sao anh biết căn nhà này có vấn đề?
Trần Cảnh Nhiên không ngờ căn nhà này lại thật sự có vấn đề.
Vừa giẫm chết một con Lâm Âm lại nhảy lên chuyển sang mục tiêu kế tiếp, không hề dừng lại một giây nào.
Hừ, cô nặng năm mươi cân lận, muốn giảm bẹp muỗi còn dễ hơn ăn cơm.
Ngưu Lực cũng góp sức giải quyết những con muỗi mặt quỷ tuần tra còn lại, nói:
Nếu sớm biết có thể dễ dàng giết chết muỗi mặt quỷ như thế này thì thôn chúng tôi cần gì phải chịu những nỗi khổ kia...
Trong kí ức của anh ta, kể từ đời ông nội anh ta, Ngưu gia thôn đã bắt đầu nộp
cống phẩm
cho muỗi mặt quỷ.
Anh Ngưu Đại, anh Ngưu Nhị...
.
Ngưu Đại vừa nghe tiếng gọi liền nhận ra người gọi,
Là Tiểu Ngưu.
Đến khi bóng người nhỏ con đến gần, Lâm Âm nhận ra đó là cậu bé đưa thuốc bôi cho cô vào ngày hôm qua.
Tiểu Ngưu chạy tới ôm chặt bắp đùi Ngưu Đại khóc toáng lên
hu hu hu
.
Trần Cảnh Nhiên cũng có cảm giác như vậy, cậu không biết trong khoảng thời gian bọn họ rời đi, rốt cuộc Ngưu gia thôn đã gặp phải chuyện gì.
Bốn người hoang mang đứng trên mảnh đất trống như thể bị thế giới này ruồng bỏ.
Lâm Âm hỏi Ngưu Đại:
Trước lúc đi, trưởng thôn có dặn dò các anh chuyện gì không?
Ví dụ như không tin năng lực của bọn họ, sợ ảnh hưởng đến sự an toàn của thôn, nên cả thôn di chuyển đến nơi nào đó để lánh nạn? Khả năng này cũng có thể xảy ra, có điều tại sao trưởng thôn lại không nói trước một tiếng? Ngưu Đại lắc đầu,
Trước lúc đi, trưởng thôn chỉ dặn tôi và Ngưu Nhị toàn lực phối hợp với hai người, không hề đề cập tới chuyện gì khác.
Lâm Âm gãi đầu, vậy thì quá kỳ lạ rồi.
Phía bên kia, Trần Cảnh Nhiên cầm trường kiếm của mình nhằm thắng muỗi mặt quỷ tuần tra, con nào bay tới liền chém cánh con đó.
Lâm Âm theo sát phía sau, giẫm chết những con muỗi mất cánh rơi xuống.
Lá cây và cành khô trên mặt bị giẫm phát ra tiếng
xào xạc
.
Ngay sau đó, xiên cá và ống tiêm
của muỗi mặt quỷ va chạm với nhau.
Chỉ nghe thấy
răng rắc
một tiếng, cái xiên cá gãy.
Ngưu Nhị nóng nảy hỏi:
Làm sao bây giờ?
Ống tiêm
của nữ vương muỗi mặt quỷ quá dài, không có cách nào tránh thoát
ống tiêm
của nó để chém đứt cánh nó được.
Đợi đến lúc mặt trời treo cao trên mặt biển, bốn người kéo thi thể nữ vương muỗi mặt quỷ lên đường trở về Ngưu gia thôn.
Đi vào Ngưu gia thôn, tâm tư vui vẻ bỗng chốc biến thành lo lắng.
Bọn họ chiến thắng trở về nhưng lại không ai ra đón chào, đón chào họ là sự vắng lặng và ánh chiều tà phiền muộn.
Ngay cả cơn gió thổi qua cũng không mang hơi thở con người.
Lâm Âm ngẩng đầu nhìn tháp canh, bên trong không có người nào.
Có thể trong thôn lúc này không còn một ai, cô kéo nhẹ ống tay áo của Trần Cảnh Nhiên, dùng ánh mắt ra hiệu cho cậu nhìn tháp canh.
Chỉ chốc lát sau, Ngưu Lực trở về báo cáo:
Có khoảng ba mươi con.
Ngưu Lực vừa dứt lời, Ngưu Đại và Ngưu Nhị cũng quay trở lại.
Trần Cảnh Nhiên hỏi:
Có xác định được cửa hàng không?
Ngưu Đại gật đầu, đáp:
Hang của muỗi mặt quỷ chỉ có hai cửa động.
Trần Cảnh Nhiên liền ra lệnh:
Ngưu Đại và Ngưu Nhị mang theo thuốc mê và đá đánh lửa tấn công ổ muỗi mặt quỷ, Ngưu Lực theo tôi đi đối phó muỗi mặt quỷ tuần tra.
Lâm m? Không cần phải nói nhiều, tất nhiên là cô đi theo Trần Cảnh Nhiên hành động.
Sau khi phân công xong, đám người nhanh chóng thực hiện phần việc của mình.
Lâm Âm ngồi xuống, cô muốn an ủi cậu bé nhưng lại không biết nên nói gì cho phải.
Ngưu Đại trực tiếp hỏi:
Tiểu Ngưu, tại sao lại chỉ có một mình em ở đây vậy?
Tiểu Ngưu ngẩng đầu nhìn Ngưu Đại, nước mắt theo gò má chảy xuống, vừa hít nước mũi vừa nói:
Mẹ bảo em trốn trong ngăn tủ không được ra ngoài, nói...
nói em đợi các anh trở về...
Là nữ vương muỗi mặt quỷ!
Ngưu Đại hoảng sợ hét lên.
Ngưu Lực vừa mới chết không biết rằng vào đời của ông nội anh ta, bọn họ cũng đã từng cố gắng phản kháng.
Có điều, những dũng sĩ can đảm đứng ra cuối cùng đều trở thành thức ăn cho nữ vương muỗi mặt quỷ.
Cơ thể của nữ vương muỗi mặt quỷ cao xấp xỉ người trưởng thành.
Gió từ cánh nó vỗ ra có thể thổi đổ cây cỏ xung quanh.
Để tôi thử.
Ngưu Đại cầm que xiên cá phóng tới.
Trần Cảnh Nhiên nhìn thoáng qua, nói:
Chết rồi.
Lâm Âm vẫn còn chưa rõ chuyện gì vừa xảy ra.
Cô thò đầu ra nhìn thấy dáng vẻ chết thê thảm của Ngưu Nhị thì không khỏi rùng mình một cái.
Chân của Ngưu Nhị vẫn nằm ngoài cửa, còn những bộ phận khác của cơ thể ở bên trong ngưỡng cửa đã tách ra thành từng mảnh.
Ngưu Đại bèn hét toáng lên,
Có ai không?
Tiếng nói của anh ta đủ cho toàn thôn đều nghe được, thế nhưng không có ai đáp lại.
Lúc mọi người không biết làm thế nào thì từ xa xuất hiện một vóc dáng nho nhỏ.
Về sau này dần dần hình thành thói quen, không ai dám phản kháng nữa.
Trần Cảnh Nhiên dò xét xung quanh một lượt, nói:
Đã diệt sạch muỗi mặt quỷ tuần tra bên ngoài.
Ngưu Lực đi tới bên cạnh Ngưu Đại, hỏi:
Chắc là muỗi mặt quỷ ở bên trong cũng chết ngập hết rồi nhỉ?
Ngưu Đại lắc đầu,
Không biết.
Ngưu Lực đi tới xốc rơm rạ che phủ của động lên,
Để tôi mở ra xem xem...
Đừng...
.
Trần Cảnh Nhiên còn chưa nói hết
Đừng mở ra
thì đã thấy một cái vòi khổng lồ đâm xuyên vào lồng ngực Ngưu Lực.
Đây là muỗi mặt quỷ tuần tra.
Trần Cảnh Nhiên quan sát muỗi mặt quỷ bay ở cách đó không xa, thấp giọng nói.
Hiện tại nhiệt độ thấp, sương sớm nhiều, nên ngoại trừ muỗi mặt quỷ tuần tra thì không thấy các muỗi mặt quỷ khác, có lẽ vẫn 5còn đang ngủ trong hang ổ.
Lâm Âm nhìn về phía xa, thấy từng gương mặt quỷ đang bay bay liền hít vào một hơi, cảm giác này thật là kinh khủng.
Theo kế hoạch của Trần Cảnh Nhiên, cậu và Lâm Âm sẽ đứng tại chỗ chờ, còn Ngưu Đại, Ngưu Nhị và Ngưu Lực sẽ nhanh chóng tản ra tiến vào trong thám thính.
Ngưu Nhị đề nghị:
Hay là chúng ta đến nhà trưởng thôn xem thử, biết đâu tìm được gì đó.
Lâm Âm quen của quen nẻo nhanh chóng tìm tới nhà trưởng thôn.
Nhà trưởng thôn đóng kín cửa, Lâm Âm đang định đẩy cửa vào thì bị Trần Cảnh Nhiên nắm cổ tay giữ lại.
Sau đó cậu nhìn Ngưu Nhị, nói:
Anh vào trước.
Ngưu Nhị nở nụ cười,
Cần gì phải phân trước phân sau, không phải chỉ là mở cánh cửa thôi sao?
Trần Cảnh Nhiên đột nhiên đi vòng ra phía sau Ngưu Nhị đẩy anh ta lên, nói:
Vậy thì anh vào trước đi.
Ngưu Đại và Ngưu Nhị làm việc nhanh nhẹn, nhanh chóng tìm đến cửa động ném đồ đã chuẩn bị vào.
Sau đó che kín của động rồi châm lửa đốt.
Đánh thuốc mê muỗi hút máu trước, rồi mới đốt lửa, như vậy thì sẽ không một con nào chạy thoát được.
Ngưu Nhị không kịp đề phòng, ngã nhào về phía trước, đấy cửa ra.
Trong khoảnh khắc chớp nhoáng này, Trần Cảnh Nhiên kéo Lâm Âm lui về sau.
Cửa mở, Ngưu Nhị hét thảm một tiếng, rồi không có sau đó nữa.
Chân tướng chỉ có một, hung thủ chính là ma giáo!
Ma giáo.
Trần Cảnh Nhiên và Lâm Âm cùng có kết luận giống nhau.
Lâm Âm nhìn Ngưu Đại và Ngưu Nhị, không hề che giấu hỏi thẳng:
Các anh biết được bao nhiêu?
Ngưu Đại nói:
Tôi chưa từng nghe tới ma giáo.
Lâm Âm đổi một cách hỏi khác:
Hàng hải sản của các anh bán cho ai?
Chuyện này Ngưu Đại biết và hiện tại cũng không tiện giấu giếm nên nói thẳng:
Bán cho thương nhân.
Các anh liên lạc với thương nhân như thế nào?
Trần Cảnh Nhiên chen miệng hỏi.
Ngưu Đại và Ngưu Nhị cùng lắc đầu, Ngưu Đại nói:
Bình thường chuyện này đều do trưởng thôn phụ trách, ông ấy không nói cho những người khác biết.
Manh mối bị chặt đứt khiển Lâm Âm cảm thấy rất buồn bực.
Bốn người tách ra chạy, thay phiên thu hút sự chú ý của nữ vương muỗi mặt quỷ, như vậy sẽ không đến mức bị để ý riêng.
May là vì cơ thể của nữ vương muỗi mặt quỷ quá to lớn cho nên tốc độ bay cũng không nhanh cho lắm.
Chạy không được bao lâu, Lâm Ấm đã nhìn thấy biển.
Ngưu Lực giãy giụa được vài cái, cơ thể rắn chắc của anh ta nháy mắt khô quắt lại.
Những người còn lại thấy vậy đều lùi về sau một bước.
Cánh cửa động chậm rãi mở ra, một con muỗi mặt quỷ khổng lồ bay ra.
Cô nói với Trần Cảnh Nhiên:
Gia tăng thương tổn!
Nói xong, Lâm Âm liền lấy bùa chú ra, điều khiển nước biển bắn lên cánh nữ vương muỗi mặt quỷ.
Ngay sau đó, Trần Cảnh Nhiên đóng bằng những chỗ mà Lâm Âm điều khiển nước bắn tới.
Nữ vương muỗi mặt quỷ mất đi đôi cánh, rơi xuống đất.
Cậu nói:
Lúc nhìn thấy em chuẩn bị mở cửa, Ngưu Nhị bỗng nở nụ cười, anh cảm thấy hơi lạ...
nên...
Ngưu Đại và Tiểu Ngưu bị dọa đến ngây người.
Lâm Âm và Trần Cảnh Nhiên bắt đầu phán đoán nguyên nhân cái chết của Ngưu Nhị.
Cuối cùng kết luận là trên cửa dán một loại bùa chú có tác dụng một lần.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.