Chương 181: Thịnh thế như ý
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1591 chữ
- 2022-02-04 07:46:31
Nhưng càng làm cậu ta tức giận hơn là, mặc dù bọn họ đã đoán sai nguyên nhân rồi, nhưng lại đoán được kết quả.
Bang hội Thức ăn 8là trời ở trong mắt người chơi biết rõ tình hình đã sớm không phải chỗ gì tốt rồi, cho nên bọn họ mặc kệ là Tầm Hoan có trở lại trong b3ang hội thật hay không, vẫn quyết giữ ý nghĩ đây là âm mưu của Thức ăn là trời, khiến cho người của bang hội Thức ăn là trời rất tức gi9ận, nhao nhao tranh cãi với bọn họ trên thế giới.
Tầm Hoan nhìn quầy bếp của Lập quyết, chỉ cách cậu ta có mấy bước.
Triệu Tiểu Dã liền không hiểu nổi.
Bản thân Triệu Tiểu Dã mới vừa trải qua một hồi đau đớn
cắt đứt quan hệ
, đó là vì cô ấy thừa nhận khả năng của bang hội Ngự trù phường.
Không riêng gì cô ấy, lúc trước khi say khướt Trường An xuất hiện thì đa số người chơi cũng thừa nhận năng lực của bang hội này, cho dù là Lương thiện đường cùng Thức ăn là trời không thừa nhận thì cũng buộc phải chấp nhận thực lực của nó.
Một phút xúc động, không nhà để về.
Trong đầu Tầm Hoan đột nhiên xuất hiện tám chữ to này, một giây tiếp theo lại nghĩ tới Triệu Tiểu Dã.
Cậu ta nghĩ, nếu như cô ấy biết cậu ta nghĩ như vậy thì chắc chắn lại sẽ khịt mũi khinh bỉ, nói cậu ta mắc bệnh trung nhị thời kỳ cuối chăng.
Nhưng mà Thức ăn là trời thì tính là cái gì chứ? Nó dựa vào cái gì, nó có chỗ nào đáng giá khiển Tầm Hoan phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục? Không phải cậu ta một lòng một dạ muốn làm một thiếu niên hiệp nghĩa trung nhị sao? Chẳng lẽ xắt thức ăn cho bang chủ bang hội bọn họ thích đến vậy sao? Hay là bang hội bọn họ có thứ gì đáng giá để cậu ta lưu luyến? Triệu Tiểu Dã nâng cằm, vô cùng hăng hái nhìn đứa trẻ ủ rũ cúi đầu ở phía đối diện.
Tầm Hoan không có ngẩng đầu, ngược lại là Mặc gia cự tử khuyên tôi khuyên lui mà chẳng có một tiếng đáp lại, nhàm chán nhìn xung quanh liền phát hiện ra Triệu Tiểu Dã, hai mặt tức khắc phát sáng mà vẫy tay với cô ấy.
...
Trong lòng Triệu Tiểu Dã thầm
trời ơi
, một tay để trán, điểm chú ý lại quay trở về trên sân thi đấu.
Cuối cùng bái kiến nữ vương bệ hạ đã nói lời như vậy ra, mà cậu ta, cũng không biết nên nói cái gì cả.
Mặc dù tổ hành động đặc biệt của bọn họ cũng không có chức vụ
Thức ăn là trời - Bang chúng
đó, nhưng mà ở trong lòng cậu ta, cậu ta chưa bao giờ rời đi nơi đó một ngày nào.
Mà bây giờ, lời tuyên bố của Bái kiến nữ vương bệ hạ vừa xuất hiện, giống như là một con dao, chặt đứt hoàn toàn mối liên kết không nhìn thấy của cậu ta cùng bang hội Thức ăn là trời.
Nhưng Mặc gia cự tử lại hưng phấn líu ra líu ríu với Tầm Hoan, nói sư phụ của hắn ta mới vừa nhìn thấy hắn ta, khiến cho Tầm Hoan lại phiền lòng, ngay sau đó lại kinh ngạc: Cô ấy nhìn thấy rồi? Đương nhiên là cô ấy nhìn thấy rồi, còn thấy được từ đầu tới đuôi nữa! Vừa nghĩ tới đây, Tầm Hoan liền bị một tâm trạng phức tạp xen lẫn giữa xấu hổ, tức giận cùng hối hận nhấn chìm, không thể đợi thêm nữa, liền hóa thành ánh mở ngay tại chỗ, thoát khỏi trò chơi.
Đợi tới khi trong lúc vô tình Triệu Tiểu Dã nhìn về phía bên đó, mới phát hiện không biết chỗ ngồi kia đã trống không bao lâu rồi.
Quả nhiên.
Cô ấy nghĩ tới hai chữ này.
Người chủ trì cùng các giám khảo đều đang hòa giải, còn nói một ít chuyện cười để trêu đùa.
Giải đấu lần này có thể so với đêm xuân, vân vân, làm cho bầu không khí ngột ngạt dần tản đi, thậm chí có người chơi còn nói xin lỗi với bang hội Thức ăn là trời cùng Tầm Hoan trên bình luận thế giới nữa.
Nhưng mà Tầm Hoan lại không lên tinh thần nổi.
Triệu Tiểu Dã thấy một loạt biểu hiện của cậu ta, liền ngạc nhiên mà nhíu chân mày lại.
Tầm Hoan hôm nay, xử sự vượt ra ngoài dự đoán của cô ấy.
Triệu Tiểu Dã vẫn cho rằng cậu ta chính là một đứa con nít, nhất là mới vừa rồi, đổi lại là cô ấy thì cô ấy đã thoát trò chơi luôn rồi, nhưng Tầm Hoan vẫn có thể
nhẫn nhục chịu đựng
, sau khi xuống đài lại đi trở về chỗ Thức ăn là trời.
Triệu Tiểu Dã là người biết rõ tình hình, biết sự mờ ám giữa Tầm Hoan và bang hội Thức ăn là trời.
Nói trắng ra là, hôm nay bang hội Thức ăn là trời chính là bỏ quân xe để bảo vệ tướng, vì danh dự của bản thân mà hy sinh một thành viên của tổ hành động đặc biệt.
Tầm Hoan lại không phải người ngốc, không thể nào không hiểu được, nhưng hành động trở lại chỗ ngồi của cậu ta chắc chắn là xác nhận lời nói của Bái kiến nữ vương bệ hạ, giữ gìn mặt mũi cho bang hội Thức ăn là trời.
Cậ6u ta nhắm chặt mắt lại, cho rằng bản thân đúng là đầu óc mê muội, cậu ta không nên lội vào bãi nước đục này.
Cậu ta khẽ cắn răn5g, chuẩn bị nhịn cơn tức này, bảo các giám khảo bốc lại lần nữa là coi như xong rồi.
Mấy người đã xong hay chưa!
Nghe thấy tiếng nói quen thuộc này, Tầm Hoan có một dự cảm chẳng lành.
Cậu ta thấy Bái kiến nữ vương bệ hạ bất chấp sự can ngăn của Một khúc thơ ngâm, chạy đùng đùng lên trên sân thi đấu, trợn trừng mắt nhìn các khán giả dưới đài:
Có phải tất cả các người đều mù mắt hết rồi không, không thấy lời bọn tôi nói trên thế giới sao?! Tầm Hoan đã rời khỏi bang hội Thức ăn là trời từ lâu rồi! Anh ta ngồi ở khu A của chúng tôi thì sao? Sau khi rời đi thì trở thành kẻ thù sao? Lại không thể ngồi cùng nhau xem thi đấu sao? Vé vào cổng của bang Thức ăn là trời chúng tôi muốn đưa cho ai thì sẽ đưa cho người đó, dựa vào cái gì không thể tặng cho anh ta một vé? Anh ta là bạn của chúng tôi mà!
Tầm Hoan nghe thấy Bái kiến nữ vương bệ hạ nói như vậy, hơi thở phào nhẹ nhõm.
Còn may còn may, cô ta không vì tức giận mà không giữ miệng nói ra lời nói không thể thu lại, xem ra đã hiểu chuyện hơn trước đây nhiều rồi.
Nhưng mà một giây kế tiếp, cậu ta liền biết bản thân vẫn đánh giá cao Bái kiến nữ vương bệ hạ.
Cũng không thể nói là buồn bã, chỉ là cảm thấy cụt hứng thôi.
Cậu ta thay Vậy làm thế nào ăn vội một miếng, nhìn
quan sát
,
vị giác
,
chất lượng
,
dinh dưỡng
,
mục cộng điểm
trên phiếu chấm điểm điện tử, liền ngoáy vài nét bút tùy ý, rồi rời khỏi nơi thị phi này.
Vốn cậu ta định rời khỏi sân thi đấu luôn, nhưng lại như có gì đó thôi thúc mà đi trở về chỗ ngồi của mình, mặc dù chỗ ngồi này đã không còn thuộc về cậu ta nữa rồi.
Với tư cách là Trưởng lão của bang hội Thức ăn là trời, hôm nay tôi liền đặt lời ở chỗ này!
Bái kiến nữ vương bệ hạ ngẩng cao đầu, giống như một công chúa nhỏ chỉ huy thiên quân vạn mã vậy,
Bang hội Thức ăn là trời vĩnh viễn sẽ không thêm Tầm Hoan lại, nếu không...
sẽ giải tán ngay tại chỗ!
Tiểu công chúa hùng dũng oai phong, hiên ngang mà rời khỏi sân thi đấu giống như lúc tới vậy, khán đài yên tĩnh trong một giây, làn đạn bình luận chạy liên tục cũng xuất hiện đứt đoạn.
Còn Tầm Hoan đang sợ ngây người.
Không biết tại sao, bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng trở nên tốt hơn, nhìn bóng lưng Hứa Dật Trình trên sân thi đấu mà ngẫm nghĩ, mau kết thúc giải đấu đi, mọi người cùng nhau ăn ăn uống uống, không say không về, vậy thì thật là vui vẻ.
Rốt cuộc các giám khảo đã đi tới trước mặt người chơi dự thi số tám - Vũ Văn Tu.
Bạch Niệm Niệm không cần quay đầu lại cũng có thể cảm giác được ánh mắt của một nhóm người Tiểu tham ăn tham ăn, Cá muối đều đang tập trung trên ót cô.
Triệu Tiểu Dã không hố là bạn tốt của cô, vào thời điểm này liên quay đầu lại lia nhanh qua bọn họ, mọi người nháy mắt với nhau, hiếuý mà dời ánh mắt đi, cũng chưa nói lời nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.