Chương 184: Sắp xếp tụ họp


Tại sao mấy người phải nói chuyện trong kênh tổ đội...
Mà còn dùng đánh chữ, không dùng giọng nói, không phải cảnh tượng này rất quỷ d8ị sao, thật sự rất giống một đám bè đảng ngầm đang thương thảo với nhau vậy.


[Tổ đội] [Bạch Ngọc Kinh trên trời]: Không phải 3là sợ cậu xấu hổ sao, a ha ha ha ha ha...
Mới vừa gửi những lời này lên, Triệu Tiểu Dã đã thấy hệ thống nhắc nhở nói Tầm Hoan gia nhậ9p tổ đội, tức khắc liền thu nụ cười vừa rồi lại, nghiêm túc mà gõ lên bàn phím ảo.

Bạch Niệm Niệm ngồi ngay bên cạnh Triệu Tiể6u Dã, thấy hành động khác thường của cô ấy, liền rất kinh ngạc nhìn cô ấy đánh chữ xong rồi gửi vào kênh tổ đội.
Bạch Niệm Niệm nhìn dáng vẻ vội vã đó của cô ấy mà cũng ngượng ngùng.
Phải biết là ban nãy, trong âm cuối lúc cô ấy nói chuyện vẫn mang theo một chữ
mẹo
, mà bây giờ vừa cuống lên đểu đã quên luôn chữ đó rồi.
Cô đỏ mặt, xua tay nói:
Không...
Hứa Dật Trình đành chịu mà nói:
Vậy chúng ta uống một chút ở trong trò chơi đi.
Con người của Triệu Tiểu Dã xoay chuyển, nhân lúc Hứa Dật Trình không chú ý, liền nháy mắt với Tầm Hoan, lại hắng giọng một cái, rồi nói:
Uống gì mà uống hả.
Đầu bếp nói đúng, người chưa thành niên không được uống rượu, trong trò chơi cũng không được.
Tầm Hoan cân nhắc ánh mắt đó của cô ấy, ngay tức khắc không biết phải làm sao để tiếp lời, chỉ đành phải nhắm mắt lại rồi nói:
Nói lời không giữ lời...
Nói xong, cậu ta đi tới bên kia hành lang, ngồi xuống ghế đã trống mà nhìn Hứa Dật Trình bàn bạc chuyện đi ăn lẩu Haidilao với mấy người Bạch Niệm Niệm.
Cậu ta nhìn một vòng, chợt phát hiện một gương mặt xa lạ.
Ngay trước khi hắn đi tới thì Tiểu Nghệ cuồng bạc hà đã chuyển chỗ ngồi xuống hàng phía sau rồi.
Hứa Dật Trình gật đầu với cô ta xem như là cảm ơn, sau đó đi tới bên cạnh Bạch Niệm Niệm.

Bạch Ngọc Kinh trên trời! Cô nói, đi đầu uống, khi nào? Hôm nay, tôi liền liều mình bồi quân tử!
Tầm Hoan đứng trên bậc thang phía dưới, mạnh miệng nói.
Hứa Dật Trình đồng ý lời mời tổ đội mà Tiểu tham ăn tham ăn đã gửi tới từ trước, đi về phía khán đài, nửa đường gặp được Tầm Hoan truyền tống tới.

Anh! Sao anh có thể như vậy chứ!
Tầm Hoan vừa đi tới đã cho Hứa Dật Trình một cú đấm, còn cãi nhau lớn tiếng với hắn nữa,
Anh, anh có biết hôm nay em khó chịu nhiều lắm không!
Hứa Dật Trình dùng một tay đẩy đầu cậu ta ra, một cái tay khác thì đẩy cậu ta xuống khỏi người mình, vô cùng tốt tính nói:
Vậy cậu muốn ăn cái gì, tôi đi làm cho cậu.

Em không muốn! Em muốn uống rượu!
Tầm Hoan giãy nảy với hắn.
Hứa Dật Trình đi thẳng tới khán đài.
Tố côn muốn mua...
Không không không, Tố côn muốn hỏi một chút, con mèo đó của cậu có bán không...
Meo...
Bạch Niệm Niệm sửng sốt, tay bất giác mà trở nên căng thẳng.

Này, cô là ai hả?
Tầm Hoan không hề khách sáo mà nói với người đó.
Mèo hoa đội mũ trùm đầu vốn cố ý đi chầm chậm, làm bộ như đi theo đoàn người đông đúc rời đi, nhưng nhân lúc mọi người không chú ý liền núp ở phía sau không đi nữa, lại không ngờ bị Tầm Hoan đang buồn chán nhìn lung tung phát hiện ra rồi.

Tôi...
Không sao đâu...

Không ngờ Mèo hoa đội mũ trùm đầu lại nói tiếp:
Ừm...
Thật ra thì...

[Tổ đội] [Không quên tình đầu]: Cậu ấy còn vị thành niên, không thể uống rượu.
Tầm Hoan một cước đá bay một hòn đá, hận không thể theo lời nói của Hứa Dật Trình mà nhào tới trước mặt hắn PK một trận.
Đợi tới lúc kịp phản ứng lại thì cậu ta đã thông qua truyền tống bạn tốt chạy tới bên cạnh hắn rồi.
Thì ra giải thi đấu đã chính thức kết thúc, người chủ trì cùng các giám khảo đã rời đi, các khán giả cũng đang lục tục rời khỏi nơi thi đấu rồi.

[Tổ đội] [Bạ5ch Ngọc Kinh trên trời]: Hai cậu bạn nhỏ, cùng ra ngoài uống rượu không?
Tầm Hoan đang ở xa trên một bản đồ không biết tên liền nhíu mày lại, bà cô này lại giở trò quỷ gì.
Nhưng mà...
Uống rượu? Còn đi ra ngoài uống rượu? Đối với Tầm Hoan vị thành niên đang sầu não mà nói, đây thật sự là một lời đề nghị hay...
Không ai cả, meo...
Mèo hoa đội mũ trùm đầu ngượng ngùng nói khẽ.

Phụt, không ai cả, cũng không phải người, ha ha ha!
Tầm Hoan cười to.
Mèo hoa đội mũ trùm đầu bày ra bộ mặt nạ, quai hàm nhỏ căng phồng lên, chĩa cằm vào ánh mắt mọi người:
Tôi...
Tôi chính là fan hâm mộ của Không quên tình đầu! Chỉ muốn đợi anh ấy đi ra rồi ký tên...
Không không không, mua một món ăn mà thôi!
.
Mèo hoa đội mũ trùm đầu thấy Bạch Niệm Niệm cũng đang nhìn mình, vội giải thích với cô:
Nhớ mãi không quên, cậu yên tâm, tớ thật sự chỉ muốn mua đồ ăn thôi, tớ muốn mua món cá chép kho đó! Tớ tuyệt đối không có ý khác với Không quên tình đầu!

Hứa Dật Trinh nãy giờ vẫn đang quan sát vẻ mặt của cô, liền cúi đầu cười một tiếng, lại ngẩng đầu lên nói với Mèo hoa đội mũ trùm đầu:
Con mèo không thể bản, đó là quà tôi tặng cô ấy.
Hắn đang ngồi bên cạnh Bạch Niệm Niệm, những lời này dường như là đang nói bên tai vậy, khiến cả lỗ tai của Bạch Niệm Niệm cũng bị ngứa theo, trong lòng giống như hóa thành một mặt biển, mà hắn lại cầm một mảnh lông chim trắng tinh quét nhẹ qua mặt biển vậy.

Mèo hoa đội mũ trùm đầu dở khóc dở cười:
Rốt cuộc thì hôm nay, tôi đã cảm nhận được cái gì gọi là
Bất ngờ không kịp đề phòng một miệng cẩu lương' rồi, meo.
Những người xung quanh cũng thi nhau người nào lắc đầu thì lắc đầu, đỡ trán thì đỡ trán, ôm tim thì ôm tim, than thở thì than thở, dùng động tác tay chân ngã trái ngã phải để bày tỏ sự bất mãn với phần cẩu lương này.

Hứa Dật Trình lấy một phần cá chép kho dùng hộp giữ nhiệt đựng ra, đôi mắt màu vàng của Mèo hoa đội mũ trùm đầu tách một tiếng liền phát sáng, cô ấy vội vã chạy tới, cầm lấy phần cá chép kho đó, tham lam mà hít một hơi, sau đó mới hỏi hắn:
Bao nhiêu tiền?
Hứa Dật Trình lắc đầu, rồi nói:
Không cần, tặng cô đó.
Mèo hoa đội mũ trùm đầu không hề khách sáo mà vui vẻ như sắp bay lên trời rồi - sự thật là, cô ấy còn nhảy một phát cao ba thước, dường như còn định ôm Hứa Dật Trình một cái nữa.

Nhưng đương nhiên là cô ấy sẽ không làm như vậy, mà cố gắng chuyển một phương hướng, nhét cá chép kho vào trong túi, sau đó ôm lấy Bạch Niệm Niệm:
Cảm ơn đầu bếp Không quên tình đầu! Cảm ơn Nhớ mãi không quên! Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, cùng nhau già đi! Hẹn gặp lại!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.