Chương 194: Trao đổi hình ảnh



Tiểu Nghệ cuồng bạc hà: Phụt... Rất dễ thương! @Không quên tình đầu



Thỏ Alice: Rất dễ thương +1 @Không quên tình đầu



T8iểu mờ mịt: Ha ha ha [Cười khóc] @Không quên tình đầu


Bạch Ngọc Kinh trên trời: Nhận video củ6a Niệm Niệm nhà chúng tôi, còn không mau đăng ảnh lên? [Cười liếc mắt]

Vì vậy...
Hứa Dật Trình, đã đăng ảnh lên rồi.
5
Tấm hình này là mới được chụp, hắn có vẻ hơi ngượng ngùng nhìn vào ống kính, nhưng ý cười nơi mắt cùng khóe miệng cũng rất rõ ràng, có thể thấy tâm trạng rất tốt.
Trong nhóm im lặng trong một giây đồng hồ, Tiểu mờ mịt cùng Thỏ Alice hú lên đầu tiên, gửi một biển
Áu áu áu
cùng
Liếm màn hình
, lại thi nhau tag bạn học Bạch Niệm Niệm đang nằm vùng vào.
Bạch Niệm Niệm lưu tấm hình đó xuống trước, sau đó mới mở hình ảnh ra, giống như là sợ hắn thu hồi lại vậy.
Hứa Dật Trình giống như đúc trong tưởng tượng của cô. Mái tóc trái táo hơi có vẻ mất trật tự giống như trong trò chơi, đôi mắt hoa đào hẹp dài giống trong trò chơi, cùng môi mỏng, sóng mũi cao giống trong trò chơi... Ánh đèn màu vàng ấm áp tựa như một mặt trời nhỏ đặt ánh sáng dịu nhẹ vào trong con ngươi dịu dàng của hắn, lóng lánh trong suốt tựa như đá quý vậy.

Ta là ông nội Triệu của ngươi: Sao nào, khà khà khà!

Tên trong nhóm của Triệu Tiểu Dã đã đổi thành ID trò chơi, nhưng nickname QQ vẫn là
Ta là ông nội Triệu của ngươi
.

Nhớ mãi không quên: Hừ!

Ở thành phố J, thậm chí là cả nước Trung Quốc có rất nhiều lời đồn đãi liên quan đến ông cụ Hứa, nhưng chỉ lưu truyền trong một phạm vi nhỏ thôi, vả lại cũng không ai biết đó là thật hay giả. Triệu Tiểu Dã chỉ có thể chắc chắn rằng vị
Lãnh đạo cũ
trong truyền thuyết này có bản lĩnh rất lớn, mà tính tình còn lớn hơn nữa, không ai có thể cãi lời ông ấy cả.
Bạch Niệm Niệm không biết những chuyện này, cô chỉ biết là, Hứa Dật Trình không đi ăn cùng, đột nhiên chuyện
ăn liên hoan
đó lại trở nên không còn ý nghĩa nữa rồi.
Cô cũng biết ý nghĩ này của mình rất
trọng sắc khinh bạn
, cũng không nói gì trong nhóm cả, nhưng lại gửi một câu trò chuyện riêng qua cho hắn.

Nhớ mãi không quên: Vậy anh cũng phải chú ý sức khỏe đó. Ừm... Chúc ông nội mau khỏe lại.

Hứa Dật Trình trả lời cô một cái icon
ôm ôm
, lại gửi một tin nhắn qua:

Không quên tình đầu: Yên tâm đi, chẳng bao lâu là khỏe rồi.

Hứa Dật Sênh cùng Hàn Tiểu Nhã đều bị Bạch Niệm Niệm tự động xem nhẹ, chỉ lo nhìn từng hành động cử chỉ của Hứa Dật Trình trong video ngắn đó.
Cô thật sự càng ngày càng muốn gặp hắn rồi.
Hai người kết thúc trò chuyện riêng, trở lại nói chuyện phiếm trong nhóm, bởi vì mọi người đang bàn chuyện đi ăn liên hoan, dù sao thì qua thêm mấy ngày, sau khi tựu trường thì sẽ bất tiện lắm. Bạch Niệm Niệm cũng rất hăng hái tham dự trong đó, nhưng Hứa Dật Trình lại tạt cho cô một gáo nước lạnh.
Trò chuyện đến bây giờ, hắn không hề hỏi Bạch Niệm Niệm muốn lấy quyển trục đó đi làm cái gì, sự tin tưởng này khiến Bạch Niệm Niệm vừa cảm động lại vừa chột dạ. Cô đang định nhân lúc hắn rảnh rỗi, nắm chặt thời gian trò chuyện với hắn nhiều thêm mấy câu, nhưng màn hình lại biến đổi, Hứa Dật Trình gửi một tấm hình tới - lần này, là gửi riêng cho cô.
Vẫn là phông nền ban nãy, vẫn là ngọn đèn bàn ban nãy, vẫn là bộ quần áo ở nhà màu xám nhạt ban nãy, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn thẳng vào ống kính. Dường như màn ảnh đã biến mất rồi, ánh mắt dịu dàng kia giống như là đang ở gần ngay trước mắt, nhìn thẳng vào đáy lòng Bạch Niệm Niệm.
Bạch Niệm Niệm đỏ mặt, chọn qua chọn lại trong mục chia sẻ hình ảnh trên điện thoại, khó khăn lắm mới lựa ra được một tấm ảnh, gửi đi.
Bạch Niệm Niệm khiếp sợ!
Triệu Tiểu Dã kể lại ngọn nguồn của hai đoạn video ngắn đó cho Bạch Niệm Niệm nghe. Bạch Niệm Niệm thật sự không biết nên nói cái gì mới được, chỉ tập trung nhìn Hứa Dật Trình trong video.
Đầu bếp nhà mình đẹp trai quá!

Không quên tình đầu: Đã lưu, chân thành cảm ơn bang chủ. [Chắp tay]

<3br>Bạch Niệm Niệm:


Sẽ không dìm mình? Cái ý nghĩ này của mình đúng là vừa nói câu trước thì câu sau đã bán đứng câu trước rồi!9
Cô vừa định tìm Triệu Tiểu Dã tính sổ thì đã thấy cô ấy gửi tin nhắn trong nhóm.

Không quên tình đầu: Xin lỗi mọi người nha, tôi thật sự bận quá cho nên không thể đi ăn liên hoan với mọi người được rồi.

Thì ra nguyên nhân sau khi giải thi đấu kết thúc hắn không lên trò chơi, cũng không trò chuyện QQ là vì ông nội hắn bị bệnh, hắn đang phải chăm sóc ông cụ.
Người khác không biết gia thế của Hứa Dật Trình, nhưng Triệu Tiểu Dã thì biết. Ông cụ Hứa bị bệnh, nhất định sẽ có bác sĩ và điều dưỡng chăm sóc cho ông ấy, nhưng Hứa Dật Trình lại có thể bận rộn thành như vậy, chỉ có một nguyên nhân - hắn bị ông cụ Hứa cố tình gọi tới.

Nhớ mãi không quên: Xét trên chuyện cậu giúp tớ có được hình của anh ấy, tớ sẽ không truy cứu chuyện video tóc rối bời đó nữa.

Không ngờ Triệu Tiểu Dã lại gửi cho cô hai đoạn video qua nữa.

Ta là ông nội Triệu của ngươi: Cho cậu xem video động này.

Thật ra, ngay từ lúc cô mới kết bạn với Hứa Dật Trình thì đã động tí là tự sướng rồi, cho tới hôm nay, trong điện thoại đã lưu rất nhiều tấm ảnh tự chụp, còn là sau khi đã xóa bớt một ít rồi đấy. Nhưng không ngờ là mãi tới hôm nay mới được dùng tới.

Hứa Dật Trình nhìn cô gái lấy bàn tay nhỏ bé làm thành hình dáng
móng mèo
tỏ vẻ dễ thương trên điện thoại, đôi mắt bất giác cong lên, sau đó cài đặt nó thành hình nền điện thoại. Vừa chuyển mắt đã phát hiện không biết ông cụ Hứa đã tỉnh từ lúc nào, đang không nói lời nào mà nhìn mình.

Hứa Dật Trình hoảng hốt đặt điện thoại sang một bên, nói với ông cụ Hứa:
Ông nội, ông tỉnh rồi, cháu có nấu cháo, ông có muốn nếm thử không?


Ông cụ Hứa gật đầu. Hứa Dật Trình nâng giường bệnh lên, đẩy bàn ăn nhỏ ra, đi vào trong phòng bếp nhỏ bưng cháo trắng ra. Lúc đi ra tí nữa đã không chú ý làm đổ chén cháo rồi - ông nội của hắn đang cầm điện thoại của hắn, dùng một tư thế đặc biệt của người lão thị, nhìn thật kỹ cô gái đáng yêu trên màn hình khóa.

Ý nghĩ đầu tiên của Hứa Dật Trình lại là may quá hắn đã khóa điện thoại rồi, chứ nếu không chắc là ông nội sẽ thấy được bức hình Bạch Niệm Niệm phiên bản cô bé hồ lô được cài đặt làm hình nền đó...

Mặc dù tấm hình đó rất đáng yêu, nhưng hắn không chắc ông cụ có thể chấp nhận hiệu ứng hài hước đó hay không nữa.


Đây là... Khụ,
Ông cụ Hứa đã lâu rồi không nói chuyện, giọng nói đã hơi khàn cũng hơi nhỏ, nhờ vậy mà làm cho ông ấy có vẻ như hiền hòa hơn bình thường rất nhiều,
Đây là bạn gái cháu?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.