Chương 204: Sơn trọng thủy phục


Mọi người:
...


Muốn đánh người.
Thật ra thì 9mỗi một người đều hiểu, càng về sau chắc chắn cửa ải sẽ càng khó vượt qua hơn, nhưng có hy vọng cũng tốt hơn là không ôm hy vọng, nhỡ làm đ6ược thật thì sao.
Mười người Nhà ăn đáng tin tràn ngập hy vọng đi men theo bờ hồ sóng nước dập dờn rời khỏi Hà Viên, đi tới cửa ải 5thứ ba - lầu Hối Ba rất nổi tiếng, là một trong
Ba lầu của hồ Đại Minh
.

Ô, tôi chưa nói gì hết mà cậu đã hiểu ra ngay rồi, chứng tỏ trong lòng đã có tính toán sẵn rồi mà.
Tiểu tham ăn tham ăn cười như kẻ gian.
Hứa Dật Trình đỡ trán, lắc đầu ai oán, đây đều là nhóm người gì vậy trời.

Món ăn vượt cửa ải này chắc chắn là rượu rồi!
Tầm Hoan nói chắc như đinh đóng cột,
Là cái gì mà... Đúng rồi, uống rượu trên lá sen!

Tục truyền từ ngàn năm trước, vào thời Ngụy Tấn, uống rượu trên lá sen đã có mặt ở nước Trung Quốc. Tới thời Đường Tống, nó trở nên vô cùng phổ biến. Cách uống cụ thể chính là, mọi người chọt lỗ ở giữa lá sen, để nó nối liền với khe hở của thân sen, sau đó đổ rượu ngon vào trong lá sen, qua thân sen quanh co khúc khuỷu mà hút để uống rượu.
Nghe nói, lầu Hối Ba đã từng là cửa phía Bắc của thành phố J cổ đại, vị trí địa lý vô cùng quan trọng. Trong trăm ngàn năm lịch sử đó, có lần nó đã bị hủy bởi khói lửa chiến tranh, nhưng về sau đã được phục dựng lại theo hình dáng ban đầu, nhờ vậy mới có bộ dáng như bây giờ.
Mọi người đứng dưới lầu Hối Ba ngẩng đầu nhìn lên, cả tòa lầu các to lớn, nguy nga, vô cùng khí thế, vừa mới nhìn mà dường như đã có thể nghe thấy được tiếng trống trận từ trăm ngàn năm trước vọng lại vậy.

Hâm mộ ghen tị hận!
Tiểu tham ăn tham ăn học dáng vẻ mới vừa rồi của Cá muối nắm lấy cán8h tay Hứa Dật Trình lắc lắc,
Đại thần đại thần đại thần, tôi cũng nhờ chú, phải dẫn tụi tôi tới cửa ải thứ bảy để nếm thử mùi vị được một 3xoẹt là full cấp nha!

Mọi người cười ầm lên, nhưng bước chân thẳng tiến về phía trước lại không hề ngừng lại.

Thiết Công
trong đền thờ Thiết Công là chỉ Thiết Huyễn – Binh bộ thượng thư đời Minh. Lúc Yên vương Minh Thái tổ khởi binh xuôi Nam, Thiết Huyễn dẫn quân chống cự, đánh bại Minh Thái tổ nhiều lần, nhưng sau khi Minh Thái tổ đoạt quyền xưng đế liền lên kế hoạch bắt sống Thiết Huyễn. Thiết Huyễn người ít không đánh lại số đông, thất bại bị bắt giữ, rồi bị dùng tử hình để xử tử.
Sau đó, dân chúng của thành phố J và các thành phố xung quanh liền xây dựng nhiều đền thờ để tưởng nhớ nhân vật gây xúc động lòng người này.
Lá sen rất dễ tìm, bọn họ cũng có dụng cụ để chọt lỗ lá sen - cây trâm dùng để cố định tóc của Meo thật to thật to ngay lúc này lại có tác dụng. Nhưng mà,
rượu
phải đi kiếm ở nơi nào đây? Bọn họ lật cả lầu Hối Ba lên, cũng không nhìn thấy nửa vò rượu nữa.

Đừng... Đừng nói là, bảo chúng ta tự chưng cất rượu nhé?
Bạch Niệm Niệm nói.

Nước lạnh dường đang tiếc gợn trôi
Hàng cây êm tạnh bóng im soi
Thụ âm chiếu thuỷ ái tình nhu.
Tiểu hà tài lộ tiêm tiêm giác,
Tiểu mờ mịt canh cánh trong lòng con cá chép lớn đã chạy trốn liền xung phong nhận việc đi vào trong hồ hái mấy lá sen về. Hứa Dật Trình nhìn lá sen bằng phẳng nhẵn nhụi như gương, lại thử uốn cong thân dài của lá sen, rồi trầm ngâm.
Mặc dù hắn đã tới độ tuổi được phép uống rượu từ lâu rồi, cũng đã từng nghe nói tới uống rượu lá sen này rồi, nhưng lại chưa được thưởng thức bao giờ cả. Lại nhìn mọi người đang có mặt tại đây, chắc cũng chỉ có Tiểu tham ăn tham ăn là có hiểu biết về rượu thôi.

Phụt… ha ha ha, 'nhỏ', 'non', 'hình chữ S', Không quên tình đầu, sở thích của chú em có hơi chịu không nổi nha.
Tiểu tham ăn tham ăn òa lên một tràng cười, liếc mắt vỗ lên bả vai Hứa Dật Trình.
Tầm Hoan vừa nghe thấy cũng bày ra một vẻ mặt một lời khó nói hết, nhìn Hứa Dật Trình từ trên xuống dưới, sau đó lắc đầu, trong miệng còn chậc chậc thành tiếng nữa.
Nguyên văn:

Tuyền nhãn vô thanh tích tế lưu,
Nhìn quá trình vượt ải thứ nhất thì chưa chắc là không có khả năng này.

Vậy thì phiền phức rồi,
Tiểu tham ăn tham ăn nhún nhún vai,
Lúa mạch, lúa mì, cao lương, hết thảy chúng ta đều không có, mà nho cùng mía cũng không, không có bột làm sao gột nên hồ đây. Trái lại thì gạo vẫn còn, nhưng chuyện chưng cất rượu này, còn phải có 'men' nữa, đi đâu lấy bây giờ.

Hứa Dật Trình:
... Tôi nói tam quan của hai người có thể bình thường hay không?

Ba người nói chuyện rất nhỏ, vì trừ họ ra thì còn lại đều là nữ, còn có vị thành niên ở đây nữa. Mặc dù Tiểu tham ăn tham ăn nói đùa, nhưng ngộ nhỡ các cô ấy nghe thấy thì lúng túng lắm.
Rượu ngon ngọt ngào mát rượi, thân sen thơm thoang thoảng, mùi vị trong đó tuyệt vời không nói nên lời.
Từ xưa tới nay, người trí thức Trung Quốc chỉ thích leo lên lầu cao nhìn ra xa, uống rượu ngâm thơ, lầu Hối Ba không chỉ có phong cảnh đẹp đẽ, mà còn là cổng thành quan trọng, tới nay trong lầu các còn lưu giữ rất nhiều áng thơ hùng tráng của các nhân vật lịch sử có thật. Cho nên, Tầm Hoan nói món ăn để vượt qua cửa ải này là uống rượu trên lá sen, không cần phải tranh cãi liền được tán thành.
Lá sen mới nhú như sừng nhọn
Có chú chuồn chuồn đến đậu chơi.

Trên đường đi, Bạch Niệm Niệm đều đang suy nghĩ món ăn kiểu gì mới phù hợp với một ngôi đền thờ trang nghiêm như này. Cá chép chua ngọt có ngụ ý là cá chép vượt long môn (), Gà rau cải hồ thì ý nói được mùa cát lợi, hình như đều chẳng có liên quan gì tới câu chuyện của đền thờ này cả. Còn loại thức ăn nhẹ trong veo như canh hạt sen đường phèn thì càng không phù hợp với quan niệm này hơn.
() Ý nghĩ của tích
Cá chép vượt long môn
: Tất cả cá chép đều có thể hóa rồng nhưng không phải con nào cũng sẽ vượt qua Vũ môn được. Tương tự như thế, thành công dành cho tất cả mọi người. Thành công không phải là một đặc quyền và đặc lợi của riêng bất kỳ một ai. Tất cả chúng ta đều có thể thành công, nhưng không phải tất cả mọi người đều sẽ thành công, vì chỉ có những người thật sự nỗ lực và biết cách đầu tư vào bản thân mình mới có thể thật sự
hóa rồng
.
Hứa Dật Trình suy tư trong chốc lát rồi nói:
Như này đi, chúng ta đi tới mấy ải khác nhìn thử trước, nói không chừng phần thưởng của một ải nào đó chính là rượu đó. Cho dù không có thưởng luôn chai rượu thì cũng có thể thưởng nguyên liệu làm rượu.

Mọi người không còn cách nào cho nên đành phải xuống lầu, đi thẳng tới đền thờ Thiết Công ở phía Tây.

Ý anh nói là 'Lá sen mới nhú như sừng nhọn' () hả?
Tiểu mờ mịt nói,
Có á. Thì ra cửa ải này cần dùng lá sen non à?

() Câu này được trích từ bài thơ
Ao nhỏ
của Dương Vạn Lý.
Tảo hữu tinh đình lập thượng đầu.

Dịch thơ:

Đúng, cần lá sen tươi non,
Hứa Dật Trình huơ tay ra dấu một hình dáng rồi nói,
Nếu như lá sen cong cong như này thì tốt hơn.

Tiểu mờ mịt gật đầu:
Ừm, nhỏ nè, non nè, hình chữ S nè, em biết rồi!
Nói xong, cô bé lại chạy
đăng đăng đăng
xuống lầu, rồi chui ngay vào trong hồ nước rộng lớn.

Đầu bếp, anh sao vậy, là em hái lá sen không đúng sao?
Bánh ú lớn Tiểu mờ mịt vẫn còn dính đầy nước trên mặt đất, tóc cùng mắt đều ướt nhẹp,
Em đã chọn lâu lắm mới hái được mấy lá này đó. Đây là lá sen lớn nhất, tròn nhất, đầy đặn nhất trong hồ.

Hứa Dật Trình nói:
Có loại lá sen non... chỉ mới nổi lên trên mặt nước, chứ vẫn chưa bung nở hoàn toàn không?

Trừ bỏ những thứ phía sau thì chỉ còn lại một món súp sữa thôi, nhưng Bạch Niệm Niệm suy đi nghĩ lại vẫn thấy có gì đó không đúng lắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.