Chương 218: Ngoéo tay đóng dấu
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1295 chữ
- 2022-02-06 11:31:20
Nhưng mà dù cho Weibo của cô có ghi ngày sinh thì cũng không có nói bản thân là sinh năm nào.
Tầm Hoan khẽ mỉm cười,8 đáp một nẻo:
Sinh nhật của tôi là ngày x tháng x năm x, cô lớn hơn tôi một tuổi rưỡi.
À, sau đó thì sao?
Triệu3 Tiểu Dã hỏi.
Gần như trong vòng một giây là Tầm Hoan đã trả lời rồi:
... Say mèm, chẳng nhớ nổi cái gì cả.
Ngay sau đó lại gửi một câu,
Xin nhờ chị dâu, mau nói cho em biết đi.
Bạch Niệm Niệm nhìn sườn mặt Triệu Tiểu Dã đang chơi game, không biết nên trả lời thế nào. Ánh mắt Triệu Tiểu Dã thấy bộ dáng muốn nói lại thôi của cô liền biết có chuyện, mắt nhìn chằm chằm tay cầm chơi game, đột nhiên đưa tay trái ra, nhanh tay rút lấy điện thoại của Bạch Niệm Niệm.
Lén la lén lút, trò chuyện với ai... Hửm?
Ngoéo tay đóng dấu xong, cuối cùng thì Tầm Hoan cũng ngốc nghếch đi lên lầu. Triệu Tiểu Dã đứng ngẩn ra tại chỗ một hồi, cảm thấy e là tối nay mình uống nhiều quá rồi, vậy mà sẽ ngây thơ như vậy.
Hình như còn vui vẻ một chút nữa.
Từ thang máy đi trở lại trong xe chỉ là một khoảng cách ngắn ngủn, nhưng mỗi một bước chân đều giống như là đang giẫm trên bông vải vậy.
Triệu Tiểu Dã lập tức nhớ tới
Chó săn nhỏ oai phong lẫm liệt
, liền phì cười.
Nụ cười rực rỡ tựa như ánh mặt trời này làm cho Tầm Hoan hoảng hốt một hồi, cậu ta nghĩ là mình đang nằm mơ.
Đi lên mau đi.
Triệu Tiểu Dã ấn mở thang máy, Tầm Hoan đi vào như người mộng du, nhìn cửa thang máy trước mặt chậm rãi đóng lại, tựa như một cảnh trong mơ đã đi tới điểm cuối cùng.
Tối hôm nay, lần đầu tiên cậu ta biết được, thì ra trên thế giới này còn có một mùi hương dễ chịu khiến người ta cảm thấy thoải mái đến như vậy.
Bạch Ngọc Kinh trên trời,
Tầm Hoan lặp lại lần nữa, rồi nói tiếp,
Cô có thể chờ tôi một năm rưỡi không? Chờ tôi tốt nghiệp trung học rồi đến trường của cô theo đuổi cô, có được không?
Triệu Tiểu Dã:
...
Sao vậy?
Triệu Tiểu Dã căng thẳng nhìn cái tay đó.
Tầm Hoan đưa ngón út ra:
Ngoéo tay.
Triệu Tiểu Dã cố gắng lắm mới không trợn trắng mắt nhìn cậu ta, thầm nói, nếu như gặp phải một cái thang máy chất lượng kém thì cả đời này cậu cũng đừng nghĩ tới ngoéo tay nữa.
Kết quả, Tầm Hoan lại nhíu mày lại, tức giận nói:
Cho nên mới nói, cô có thể ‘chờ tôi’ một năm rưỡi không đó!
Cậu ta nói chuyện, điểm chính đặt trên
Chờ tôi
, Triệu Tiểu Dã liền hiểu ra. Thấy cậu ta bướng bỉnh lại có vẻ đáng thương như vậy, Triệu Tiểu Dã cũng không nhịn được mà cong khóe miệng lên, nhưng lại không phải là nụ cười mà cô ấy đã tưởng tượng trước đó.
Người này, sao có thể tỏ ra đáng yêu một cách đường hoàng như thế cơ chứ.
Cô cười cái gì...
Mặt Tầm Hoan đỏ rần, Triệu Tiểu Dã vội đè khóe miệng xuống, nhưng ánh mắt vẫn cong cong, con ngươi trong suốt tựa như trân châu màu đen được nuôi trong đầm nước vậy:
Nhưng mà cậu... Ừm, có hơi lùn đó.
Tầm Hoan:
...
Tim Triệu Tiểu Dã càng đập bùm bùm nhanh hơn, tiếng ồn đó vào ban đêm yên tĩnh dường như còn nghe rõ ràng rất nhiều. Cô ấy cho rằng có thể bản thân cũng uống nhiều rồi, bia rượu xộc lên đầu, mà trên mặt cũng nóng lên.
Triệu Tiểu Dã cho rằng bản thân sẽ bật cười, sao lại không cười chứ, lớn vậy rồi mà cho tới bây giờ chưa có người nào dám nói với cô ấy rằng, cô chờ tôi, chờ tôi làm xong sẽ theo đuổi cô ngay.
Lại nói tiếp, một năm rưỡi, sẽ gặp bao nhiêu nam sinh có cảm giác, cậu ta nghĩ tới chưa?
Triệu Tiểu Dã nhướng mày lên, Bạch Niệm Niệm cảm thấy chuyện không hay rồi, mắt thấy Triệu Tiểu Dã dùng điện thoại của cô trả lời một câu, sau đó liền nghiêm túc chơi trò chơi.
Bạch Niệm Niệm cầm điện thoại, chỉ thấy phía trên hiển thị là...
Nhớ mãi không quên: Cậu học chó sủa cả đêm.
Ừ, cho nên sao?
Triệu Tiểu5 Dã nghi cậu ta có phải say lắm rồi hay không. Mặc dù nói rõ ràng hơn ban nãy chút xíu, nhưng vẫn có hơi ngọng.
Bạch Ngọc Kinh trên trời.
Tầm Hoan tiến lên một bước, vẫn đứng thẳng lưng, giống như là đang trong tư thế nghiêm vậy. Tròng mắt cậu ta nhìn vào mắt Triệu Tiểu Dã, lại ngửi thấy hương thơm trên người cô lần nữa.
Uống nhiều rồi uống nhiều rồi, mẹ kiếp, mình vậy mà cũng uống nhiều rồi.
Triệu Tiểu Dã xoa xoa huyệt Thái Dương.
Triệu Tiểu Dã cùng Bạch Niệm Niệm về đến nhà, ngủ thẳng giấc đến giữa trưa ngày hôm sau. Sau khi tỉnh táo lại, Bạch Niệm Niệm cầm điện thoại xem giờ, lại thấy được tin nhắn riêng của Tầm Hoan.
Tầm Hoan: Chị đâu… có phải tối qua em đã uống nhiều rồi không?
Cậu ta đúng là cái gì cũng dám nói ra mà.
Nếu như trong một năm rưỡi này, tôi gặp người khác thì sao?
Khi nói ra những lời này, Triệu Tiểu Dã cảm thấy hơi hối hận.
Ngộ nhỡ cậu bạn nhỏ này sẽ vì vậy mà đau lòng thì sao đây?
Cô vươn ngón út ra quặp lấy ngón tay Tầm Hoan đang đung đưa:
Được chưa? Về ngủ mau đi!
Nói xong, cô định rút tay về, nhưng lại bị Tầm Hoan ngoéo chặt lấy ngón út, lại giơ ngón cái của mình lên, nói:
Đóng dấu.
Triệu Tiểu Dã:
...
Tầm Hoan: Có phải say rượu phát điên không?
Tầm Hoan: [Lúng túng]
Bạch Niệm Niệm tò mò trả lời một câu:
Cậu không nhớ hả?
Còn có một năm rưỡi, là tôi có thể đuổi kịp cô rồi.
Tầm Hoan nói.
Triệu Tiểu Dã: ... Cậu có9 thể lớn lên, còn tôi thì không thể sao? Cậu tưởng là tôi tuổi xuân vĩnh viễn dài lâu sao.
Còn một năm rưỡi, tôi đ6ã tốt nghiệp rồi.
Tầm Hoan nói rất chậm,
Đến lúc đó, tôi cũng đủ mười tám tuổi rồi.
Ngay tại lúc cửa thang máy sắp đóng lại, Tầm Hoan chợt vươn tay đẩy nó ngược trở lại, chân dài bước ra, lại đi tới trước mặt Triệu Tiểu Dã.
Triệu Tiểu Dã: !!!
Cậu cho rằng mình đang đóng phim hả?! Đặt nút bấm không bấm, đẩy cái gì mà đẩy! Có phải cậu không cần đầu ngón tay của mình nữa rồi không!
Triệu Tiểu Dã vô cùng hung dữ nói, Tầm Hoan tựa như không nghe thấy mà cứ ngẩn ra nhìn chằm chằm cô, sau đó nâng tay phải lên.
Tôi đang cao lên,
Cậu ta gằn từng chữ mà nói,
Thật đó, có đôi khi, tối ngủ, chân còn thấy đau nữa.
Vậy…
Triệu Tiểu Dã khoác tay ra sau lưng, cười híp mắt nói,
Cậu ráng cao lên, ráng thi đậu trường đại học của tôi trước đã.
Tầm Hoan cố chấp nói:
Tôi chắc chắn có thể làm được! Cho nên, hứa rồi, một năm rưỡi, ai đổi ý, người đó là con chó nhỏ!
Bạch Niệm Niệm: ...
Hồi lâu sau, bên Tầm Hoan trả lại một chuỗi
...
, liền không có lời tiếp theo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.