Chương 220: Đột nhiên yên tĩnh



[Bang hội] [Thiên Mao Mao]: Thoát trò chơi mau đi, anh đi mua cho em.



[Bang hội] [Tiểu mờ mịt]: Vậy thì em muốn bốn phần!



8[Bang hội] [Thiên Mao Mao]: Em là heo à?

Thiên Mao Mao kết bạn với Bạch Niệm Niệm, sau khi truyền tống tới liền lên tiếng chào hỏi cô, mua mấy phần đồ6 ăn kho gửi đi, rồi thoát trò chơi ngay tại chỗ.
Hai thiếu nữ mặc Hán phục đã ăn xong rời đi rồi. Vì nói chuyện phiếm với bang hội cho5 nên Bạch Niệm Niệm bị trễ mất một lúc, vì thế ăn khá chậm. Nhưng mà, thiếu nữ mặc đồ thể thao càng ăn chậm hơn, đã ăn hết sạch thịt rồi, đang lề mà lề mề ăn cơm, vừa ăn, vừa lén nhìn cô nương NPC đó, ăn hai cái lại nhìn một lần, ăn hai miếng nữa lại nhìn một lần...
Người nào không biết còn tưởng rằng cô ấy nhìn trúng NPC đó ấy chứ.
Bạch Niệm Niệm lén nhìn thiếu nữ mặc đồ thể thao đó. Có lẽ cô ấy rất thích ăn thịt, một chén đầy ắp món kho đã bị cô ấy ăn sạch từ lâu rồi, nhưng chén cơm mà chủ sạp nhỏ chia ra thì vẫn còn lại hơn một nửa, đang bị cô ấy làm thành đạo cụ, lấy từng viên từng viên đếm thời gian.
Có phải cô ấy đã nhận được nhiệm vụ ẩn rồi không? Bạch Niệm Niệm nghĩ như vậy, đặt đôi đũa xuống, đi chậm tới đầu hẻm, rồi quay người lại, quẹo vào khúc quanh đi nhìn lén.
Hai giây sau, cô cảm thấy hình như có gì đó sai sai, ngẩng đầu nhìn sang đối diện…

A!

Ngay tại lúc này, đột nhiên thiếu nữ mặc Hán phục ở đối diện lại hô nhỏ một tiếng. Bạch Niệm Niệm vội xoay người lại, ngạc nhiên nhìn thấy NPC đó vậy mà ngã
ùm
xuống đất.
Thiếu nữ mặc đồ thể thao lại đánh ngã NPC, Bạch Niệm Niệm muốn giơ ngón tay cái cho cô ấy.
Chẳng lẽ, chủ sạp nhỏ Món kho Tần Ký này cũng là một NPC có cốt truyện sao?
Cuối cùng Bạch Niệm Niệm chậm hiểu đã nhận ra điều này.
Nhưng mà...
Bạch Niệm Niệm thấy hơi kỳ lạ, lơ đãng nói một câu trong bang hội
Hình như trước đây chưa từng nhìn thấy NPC này.

Đã qua không giờ, bây giờ trong bang hội chỉ còn lại cô và Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ. Lần này, Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ livestream là dùng tầm nhìn cá nhân, có người xem thấy vấn đề này của Bạch Niệm Niệm, liền nói trên kênh bình luận:
Chắc là NPC di chuyển rồi.

Sau khi Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ kể lại, Bạch Niệm Niệm mới chợt nhớ tới Dư thất nương tử. Dư thất nương tử cũng là một NPC di chuyển, trước đây để tìm được nàng mà Bạch Niệm Niệm đã phải chạy khắp cả núi Tinh Lam, mệt mỏi gần chết.

Bây giờ phải làm sao đây?
Thiếu nữ mặc Hán phục đầu tiên nghiêng đầu hỏi
Bánh Bánh
.

Không biết,

Bánh Bánh
nghiêng đầu hỏi thiếu nữ mặc đồ thể thao,
Cậu xem lá thư này chưa? Có viết nội dung kinh thế hãi tục gì không?


Chuyện này đợi lát nữa hãy nói,
Thiếu nữ mặc đồ thể thao nghiêng đầu hỏi Bạch Niệm Niệm,
Con thú cưng đó của cậu có thể thồ người không?

Bạch Niệm Niệm:
...

Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh (lần hai).

Cần... Cần tôi giúp một tay không?
Bạch Niệm Niệm kéo ra một nụ cười.
Thiếu nữ mặc đồ thể thao:
Được... Được thôi…

Bốn người chơi nữ đứng trước quầy hàng Món kho Tần Ký, trong mùi hương món kho nồng nặc, nhìn NPC ngã xuống đất, sau một lúc lâu cũng không nói chuyện.
Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh (lần ba).
Nhiệm vụ ẩn không phải nói có là có, hai thiếu nữ mặc Hán phục không hề do dự liền đồng ý, bước ra khỏi bức từng quẹo vào trong ngõ hẻm, còn lén nhìn qua phía Bạch Niệm Niệm, chắc là đang do dự có muốn gọi cô cùng đi hay không.
Bạch Niệm Niệm cũng hơi do dự, vừa muốn làm, vừa ngại mở miệng, sau khi ăn no còn cảm thấy buồn ngủ nữa. Mắt thấy ba thiếu nữ đã đi vào ngõ hẻm rồi, nhưng thiếu nữ mặc đồ thể thao lại đi ngược trở lại, lần này là nhìn về phía Bạch Niệm Niệm, vẻ mặt từ nghi ngờ tức khắc chuyển sang khiếp sợ.
Thiếu nữ mặc đồ thể thao:
!!!

Hai thiếu nữ mặc Hán phục đó không có đi, cũng đang dùng tư thế giống cô, quẹo vào khúc quanh ở vách tường đối diện nhìn vào trong...
Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh.

Xùy, xùy!
Người chơi nữ gọi là
Bánh Bánh
ra hiệu cho Bạch Niệm Niệm, một người khác lại đang mở to mắt nhìn về phía Món kho Tần Ký.
Bạch Niệm Niệm vội nghiêng đầu nhìn vào trong, phát hiện quả nhiên thiếu nữ mặc đồ thể thao đó đứng lên, hạ giọng xuống nói mấy câu với cô nương NPC. Cô nương NPC dường như không tin tưởng cô ấy lắm, cho đến khi cô ấy móc một bức thư từ trong lồng ngực ra, cô nương NPC liền bắt đầu dọn dẹp quầy.

Lại là nhiệm vụ đưa thư?
Bạch Niệm Niệm nghĩ,
Đừng nói người viết thư đó cũng là một tên đàn ông cặn bã nữa nhá.

Loại nhiệm vụ này chỉ có thể làm cá nhân, nhiều nhất là tổ đội với bạn bè. Mấy cô không quen nhau, cho nên Bạch Niệm Niệm xem nữa cũng không ý nghĩa, liền định rời đi rồi.
Nhưng dường như thiếu nữ mặc đồ thể thao cũng không ngờ tới chuyện sẽ phát triển như vậy, sửng sốt xong liền nhào tới, lắc lắc NPC đó:
Tần Hàn Thư! Tần Hàn Thư! Sao cô lại chết rồi! Này, cô đứng dậy đi!


Lại
chết là cái quỷ gì... Bạch Niệm Niệm trố mắt nhìn nhau với hai thiếu nữ mặc Hán phục, cuối cùng đang định đi rồi lại nghe thấy tiếng bước chân trong ngõ hẻm.
Bạch Niệm Niệm vội trốn ra sau tường, thiếu nữ mặc đồ thể thao đó lao như gió ra khỏi ngõ hẻm, nghiêng đầu thấy hai thiếu nữ mặc Hán phục, rồi nói:
Tôi biết ngay là các cô đang nhìn trộm mà! Thôi đi, dù sao cũng bị phát hiện rồi, tôi nói cho các cô biết vậy, tôi đang làm một nhiệm vụ ẩn, hay là hai cô giúp tôi một tay?


[Bang hội] [Tiểu mờ mịt]: Anh mới là heo, em đưa cho Thỏ Alice, hòn đá nhỏ cùng Cá muối, mỗ3i người một phần đó.


[Bang hội] [Thiên Mao Mao]: ... Biết rồi. Đi ngủ mau đi!

Có anh trai thật là tốt, đột nhiên Bạch Niệm 9Niệm thấy nhớ Bạch Hiểu.
Sáu ánh mắt đồng loạt tập trung trên mặt Bạch Niệm Niệm, Bạch Niệm Niệm:
...


Mấy người đang làm
Cùng nhìn về bên phải
sao...


Tớ chưa từng thử, hình như là không thể.
Bạch Niệm Niệm nhìn Hỏa Kỳ Lân không lớn hơn Husky bao nhiêu, cô vẫn chưa dạy nó nói chuyện, cũng không cách nào hỏi nó có thể thồ người hay không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.