Chương 259: Một chén cẩu lương



[Thế giới] [Tay heo Bạch Vân]: Muộn rồi +1



[Thế giới] [Quả đào mật Nam Hối]: Tầm Hoan, đứa nhỏ đáng yêu này, dì đ8ã thích con từ lâu rồi, tới yêu đương với dì đi.



[Thế giới] [Khoai tây bào]: Tôi Tôi Tôi... Tôi bằng lòng đợi anh3 một năm rưỡi...

Tầm Hoan liền dời mặt sang một bên, hít một hơi thật sâu. Làm sao đây, mỗi một nét biểu cảm của cô ấy, cậu ta đều cảm thấy rất là dễ thương, dễ thương đến độ khiến cậu ta không chịu nổi nữa rồi. Lần đầu tiên trong mười bảy năm qua, cậu ta tha thiết trông chờ thời gian trôi qua nhanh một chút, tốt nhất ngày mai tỉnh dậy thì đã tới một năm rưỡi sau rồi!

Bạch Niệm Niệm đứng bên cạnh điểm truyền tống thành Tuyền Thủy, thường thường liếc mắt nhìn thời gian trong góc, lại liếc nhìn túi đeo lưng. Bắt đầu từ bảy giờ, Bạch Niệm Niệm đã chờ ở chỗ này rồi, bởi vì Hứa Dật Trình nói sau bảy giờ tối nay có thời gian rảnh. Mặc dù bọn họ đã hẹn vào bảy giờ rưỡi, nhưng cô vẫn tranh thủ cơm nước xong là lên trò chơi ngay, trong lòng còn nghĩ, nếu Hứa Dật Trình tới trước giờ hẹn thì sao? Vậy thì bọn họ đã có thể ở bên nhau nhiều thêm một chút rồi.
Tầm Hoan thấy Triệu Tiểu Dã hẳn là không có tức giận, chứ nếu không lấy tính cách của cô ấy thì đã trừng mắt lên, bỏ đi rồi - mà cũng có thể đánh cậu ta một trận trước rồi mới rời đi. Nhưng mà bây giờ cô ấy chẳng làm cái gì cả, vừa không trừng mắt cũng không bỏ đi, càng không đánh cậu ta, điều này khiến trong lòng cậu ta có chút chờ mong, cũng có một dự cảm. Ngón tay cậu ta khẽ động đậy, lại đăng một câu nói khác lên.

[Thế giới] [Tầm Hoan]: Tôi nói được thì làm được, tuyệt đối không nuốt lời! Đồng ý với tôi được không? @Bạch Ngọc Kinh trên trời

Không nghĩ tới có một người chơi gọi là
Tuyệt đối không nuốt lời
cũng đang xem náo nhiệt, vì vậy...
Lúc thấy Triệu Tiểu Dã giơ tay lên, Tầm Hoan cảm thấy trái tim như cũng bị nâng lên theo, đôi mắt thật sự không biết nên nhìn tay cô ấy hay là nên nhìn bình luận trên thế giới nữa. Cuối cùng đợi tới khi thấy được dòng chữ đó, cậu ta mới có thể thở phào một hơi, tựa như vừa rồi vẫn luôn không dám hô hấp vậy.
Trên bình luận thế giới lại đang lặp đi lặp lại câu
Đạp đổ chén cẩu lương này
, nhưng hai người trong cuộc đã không rảnh để ý tới bọn họ nói cái gì nữa, vì bọn họ đã bị lời
chúc mừng
trong bang hội nhà mình nhấn chìm rồi, trong đó còn kèm theo một đống hâm mộ ganh tị hận nữa.

[Bang hội] [Mèo hoa đội mũ trùm đầu]: Ganh... Ganh tị khiến cho người ta trở nên xấu xí... Meo.


[Thế giới] [Tôm hùm nhỏ, chúng ta đi]: Đợi cái gì mà đợi, bây giờ ở bên nhau luôn đi! Hôm nay là9 một ngày tốt nè!


[Thế giới] [Tham ăn không sợ mập]: Ở bên nhau, ở bên nhau!

Bình luận cứ vậy mà lao soà6n soạt qua, gần như bao phủ khắp cả bầu trời, lại không có cái nào đến từ Triệu Tiểu Dã cả. Cô ấy đứng đối diện Tầm Hoan, k5hông động đậy dù chỉ là một đầu ngón tay.

[Bang hội] [Bánh ngàn tầng]: Chúc mừng chúc mừng! Tôi lại tin tưởng tình yêu rồi... @Không phải anh không được


[Bang hội] [Không phải anh không được]: Òa, chén cẩu lương này tôi làm!

Tầm Hoan cảm thấy hình như mặt đất dưới chân bỗng nhiên tan chảy, trở nên mềm mại hơn, cảm thấy hết thảy mọi chuyện đều như là đang nằm mơ vậy. Rõ ràng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng lại không biết nói từ đâu, cả buổi sau, cậu ta mới nghẹn ra được một câu:
Tôi, tôi học rất giỏi.


[Thế giới] [Tuyệt đối không nuốt lời]: Xấu xí từ chối.

Triệu Tiểu Dã xùy một tiếng liền bật cười, trên thế giới cũng xuất hiện một biển
Ha ha ha ha ha

ha ha ha ha

A ha ha ha

trâu trâu trâu
.
Trong một biển bình luận mênh mông này, còn kèm theo một chữ
Được
ngắn ngủi. Cho dù chỉ có một chữ nhưng vẫn bị quần chúng ăn dưa lanh mắt phát hiện ra, thi nhau
highlight
, làm như sợ người khác không nhìn thấy câu đáp lại đó vậy.
Bên trong túi đeo lưng của cô có một hộp quà hình trái tim màu trắng, phía trên hộp quà được thắt dây ruy băng màu hồng, đây là chocolate có tên gọi là
Lời đáp lại ngọt ngào
- món đồ mà cô đã dùng tiền chocolate để đổi ở chỗ NPC Bà mai trong ngày Lễ tình nhân đó - nó đã nằm trong túi đeo lưng của cô gần một tháng rồi.
Ngày đó, Hứa Dật Trình tỏ tình với cô, mà cô xấu hổ cho nên không trả lời hắn, Hứa Dật Trình liền vội vàng tìm lý do thay cô, cho cô thời gian suy nghĩ, quả thực là không muốn cô phải chịu dù là một chút uất ức nào. Bây giờ cuối cùng Lễ tình nhân trắng đã đến, các nữ sinh được tỏ tình đã có thể đường đường chính chính trả lời lại người kia. Tuy nhiên, cho dù đã chuẩn bị từ sớm nhưng tới giờ phút này thì Bạch Niệm Niệm vẫn cảm thấy hồi hộp.
Loại chuyện này, không hồi hộp là không được, bởi vì Hứa Dật Trình là mối tình đầu của cô mà.
Triệu Tiểu Dã:
Vậy à, không thấy.

Tầm Hoan bất thình lình bị châm chọc một câu, liền nhanh miệng phun ra một câu:
Là thật! Cô không tin hả? Cô... Cô chờ đó cho tôi.

Triệu Tiểu Dã nhịn cười,
khinh thường
mà bĩu môi:
Chờ thì chờ.


[Bang hội] [Tô Kha]: Ôi chao cái mùi chua khó ngửi của tình yêu này! Tôi vào bang hội này không phải là để ăn cẩu lương, là để ăn thịt đó, ăn thịt! [Cười ra nước mắt]


[Bang hội] [Vi sinh bạch]: Cẩu lương đã tới, thịt sẽ còn xa nữa sao.


[Bang hội] [Lăng Hạ Lạc]: Ha ha, dơ quá! Nhưng vẫn chúc mừng ạ...

Trong trò chơi không gian ba chiều này gần như đã không còn tồn tại khái niệm
Yêu qua mạng
nữa rồi, bởi vì trừ mập, gầy, cùng màu da là không kiểm soát được ra, thì không người nào có thể buff hình tượng trong trò chơi của mình trở nên xinh đẹp hơn được. Cho nên, nếu để nguyên kiểu tóc, mà quần áo cũng thiết lập thành kiểu dáng ở ngoài đời thực thì gần như chẳng có gì khác với lúc thấy người thật cả. Bạch Niệm Niệm và Hứa Dật Trình lại sống trong cùng một thành phố, chỉ cần muốn gặp mặt thì có thể nhanh chóng gặp được, cho nên đối với hai người bọn họ thì cái gọi là
Yêu qua mạng
cùng
Hẹn hò trực tuyến
đều không hề tồn tại.

Bạch Niệm Niệm vốn định mua vé xe lửa trước nhưng lại không biết khi nào Hứa Dật Trình sẽ tới, cũng quên hỏi hắn có thích ngồi xe lửa hay không. Cho dù hắn không thích thì cô vẫn muốn tặng chocolate cho hắn trên đoàn xe chạy nhanh như bay này. Lúc nhận ra được điểm này, tâm trạng cô cũng trở nên phức tạp, hai người còn chưa bắt đầu yêu đương chính thức mà cô đã muốn làm theo ý mình, không quan tâm đến hắn rồi, vậy thì sau này cô có thể trở nên rất ngang bướng hay không?

Điểm truyền tống người qua lại nườm nượp, nhìn quần áo của bọn họ, đa số là người chơi mới vào trò chơi. Bởi vì, chỉ có người chơi ở thời kỳ ‘tay mới’ thì mới sử dụng
Quyển trục truyền tống
nhiều lần, đợi tới khi cấp bậc bọn họ thăng cao hơn, tiền vàng tích lũy nhiều, đa số đều sẽ sử dụng
Định vị phù
truyền tống đến vị trí mình muốn đến.

Đối với những người chơi này mà nói, một người chơi mặc váy nhỏ hiếm thấy như Bạch Niệm Niệm chính là một
Đại lão
, cho nên trong một thời gian ngắn ngủi đã có mấy người tới bắt chuyện với cô rồi.

Người mới Giáp:
Đại thần cầu kéo theo.


Bạch Niệm Niệm:
Không không không, tôi không phải đại thần.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.