Chương 262: Xiềng xích dịu dàng
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1361 chữ
- 2022-02-06 11:32:39
Hắn lấy tấm bản đồ từ trong túi đeo lưng ra bày lên trên bàn nhỏ, mượn ánh sáng yếu ớt của đèn tường bí đỏ quan sát chữ viết cùng hình vẽ mờ mờ ảo ảo8 ở phía trên đó.
Bạch Niệm Niệm cũng không muốn nghiên cứu bản đồ bảo tàng gì đó, chí ít là bây giờ không muốn. Hãy nhớ, cô mới vừa đồng ý ở3 bên nhau với hắn, bọn họ đã trở thành bạn trai bạn gái chính thức, biến thành người yêu rồi thì phải? Tại sao người này vẫn bình thản như không, đừ9ng nói trong đầu hắn chỉ chứa công thức nấu ăn thôi nhé?
Tức giận.
Bạch Niệm Niệm ngạc nhiên, điều này mà cũng có thể cảm giác được sao? Trên người anh ấy có gắn ra đa hả?
Không có,
Cô mạnh miệng,
Anh, không đúng, tụi mình. Tụi mình mở được bản đồ bảo tàng, sao em lại không vui chứ?
Ngón tay Hứa Dật Trình giật giật, tựa như muốn làm động tác gì đó nhưng đến giữa chừng thì lại từ bỏ. Hắn nhìn vào mắt Bạch Niệm Niệm, đắn đo nói:
Xin lỗi, Niệm Niệm, anh... Anh lần đầu yêu đương cho nên không biết nên làm thế nào mới phải. Anh thật sự rất rất vui vẻ, bây giờ còn tưởng là mình đang nằm mơ đây, bản đồ gì đó cũng không nhìn nổi nữa, trong đầu đều là ý nghĩ muốn nói chuyện với em thôi. Có lẽ chỉ số EQ của anh hơi thấp...
Nhưng mà có lúc anh cũng sẽ tùy hứng, em sẽ ‘cãi nhau với anh’ sao?
Hứa Dật Trình hỏi.
Bạch Niệm Niệm cảm thấy câu hỏi của hắn rất kỳ lạ, một người dịu dàng như hắn cũng sẽ tùy hứng sao? Cho dù là có, với tính cách của cô thì sao có thể cãi nhau với hắn được,
Đương nhiên không...
Từ từ, nói không chừng là hắn thật sự có một mặt khác mà cô không biết thì sao? Giống như cô vậy, không phải hôm nay cũng mới phát hiện ra bản thân có cách nghĩ cùng khuynh hướng tùy hứng đó sao.
Dù sao Tầm Hoan và Triệu Tiểu Dã đã lấy giao hẹn
Một năm rưỡi
đó ra nói rồi, cho nên Bạch Niệm Niệm cũng liền kể lại chuyện xảy ra hôm cùng nhau uống rượu cho Hứa Dật Trình nghe luôn. Hứa Dật Trình vừa cười vừa bừng tỉnh hiểu ra, chẳng trách ngày đó ở Cực Bắc, Tầm Hoan lại muốn hẹn hắn ra uống rượu, còn hỏi hắn có từng uống say bao giờ chưa, thì ra bên trong còn có chuyện này nữa, đúng là khiến cho người khác phải dở khóc dở cười mà.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, Hứa Dật Trình thấy mình còn không dũng cảm bằng Tầm Hoan người ta nữa, vừa nghĩ liền cảm thấy sầu não.
Anh sẽ không ‘cãi qua cãi lại’ với em,
Bỗng nhiên, Hứa Dật Trình nói với Bạch Niệm Niệm, khiến cho cô sửng sốt,
Bây giờ sẽ không, sau này cũng sẽ không.
Nhưng mà khi đối mặt với người khác, hắn hoàn toàn có thể nói năng lưu loát, thậm chí gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, chỉ khi đối mặt với Bạch Niệm Niệm là hắn sẽ trở nên lo lắng suy nghĩ nhiều. Nếu như trên đoàn xe được nấu cơm thì tốt rồi, hắn nghĩ, bởi vì lúc hắn đang bận rộn, nhất là nấu nướng – việc mà hắn am hiểu nhất thì hắn mới có thể trở nên bình thường được. Nhưng mà, bây giờ trong toa xe không cho phép bày quầy bếp nấu ăn, hắn lại mới vừa nhận được lời tỏ tình của Bạch Niệm Niệm, cả người đã đỏ ửng tựa như con cua bị ném vào trong nồi, cuống cuồng không biết nên bò về hướng nào.
Nhưng với tư cách là người trong cuộc, Bạch Niệm Niệm lại hoàn toàn không có cảm nhận này, hoặc là nói, chính là bởi vì
Chỉ số EQ thấp
của Hứa Dật Trình mà hắn vô thức nói ra rất nhiều lời chọc ghẹo khiến người khác mặt mày đỏ rần, còn hắn thì vẫn không tự biết được. Gì mà
Không nhìn nổi bản đồ
, gì mà
Trong đầu đều là em
, người bình thường sẽ nói như vậy sao? Quá buồn nôn...
Được rồi, anh đừng nói nữa,
Bạch Niệm Niệm không chịu nổi, mang theo gương mặt hồng hồng nói,
Anh cứ giống như bình thường là được rồi, giống như Tiểu Dã cùng Tầm Hoan ấy, bình thường cãi qua cãi lại, rồi sau khi tỏ, tỏ tình thì vẫn cãi qua cãi lại như thường...
Hứa Dật Trình:
Tỏ tình? Tầm Hoan tỏ tình rồi?
Bạch Niệm Niệm: ... Này, này, có phải điểm chú ý của anh bị lệch rồi hay không!
Ừm, chuyện hồi xế chiều hôm nay.
Mắng thì mắng nhưng Bạch Niệm Niệm vẫn kể lại chuyện hồi xế chiều cho Hứa Dật Trình nghe. Mặc dù buổi chiều hắn không có bận, nhưng vì ở trong phòng ông nội cho nên ôm điện thoại trò chuyện cũng không hay lắm, mà mọi người trong nhóm cũng đều biết hắn bận cho nên có chuyện gì cũng đều tag Trưởng lão, chứ không có tag Bang chủ là hắn đây, vậy nên mãi đến tận bây giờ, hắn cũng không để ý tới tin tức trong nhóm.
Bạch Niệm Niệm cảm thấy hình như hắn đã giấu một viên kẹo ngọt vào đáy lòng của mình, lúc này bị ánh đèn ấm áp hòa tan, vị ngọt theo dòng máu tràn ra, dường như cả bầu không khí đều trở nên ngọt ngào.
Nhưng mà...
Hứa Dật Trình kéo dài âm, khiến lòng Bạch Niệm Niệm ngứa ngáy, liền hỏi hắn:
Nhưng mà cái gì hả?
Bạch Niệm Niệm nghi ngờ nhìn Hứa Dật Trình rồi nói:
'Tùy hứng' mà anh nói là chỉ cái gì? Í, đừng nói là anh có sở thích đáng sợ gì đó nhé...
Mỗi ngày em đều đang suy nghĩ gì đấy,
Hứa Dật Trình bị chọc cười, lại vươn tay xoa xoa đỉnh đầu Bạch Niệm Niệm rồi nói:
Sau này sẽ biết.
Xúc cảm này thật thoải mái, thật muốn nhanh chóng gặp được người thật, Hứa Dật Trình nghĩ.
Bạch Niệm Niệm không nói gì cả, ngồi một bên xem hắn nghiên cứu. 6Hứa Dật Trình nhìn chằm chằm bản đồ bảo tàng, nhưng ánh mắt lại đờ đẫn không tập trung. Một hồi lâu sau, hắn liền cuốn bản đồ bảo tàng lại, bỏ vào t5rong túi đeo lưng, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Bạch Niệm Niệm.
Bạch Niệm Niệm:
Sao vậy? Sao không nghiên cứu nữa?
Hứa Dật Trình:
Có phải em không vui không?
Có lúc nằm mơ, hắn sẽ mơ thấy chuyện lúc còn bé. Khi đó hắn còn có thể nhõng nhẽo với mẹ, nhưng lại không dám nhõng nhẽo với ba, chứ nói chi là ông nội luôn nghiêm túc. Tuổi tác càng ngày càng lớn, hắn gần như đã quên
nhõng nhẽo
là gì, cảm giác như thế nào rồi, cả người tựa như là bị nhét vào trong một cái khuôn thẳng tắp, giơ tay nhấc chân đều phải phù hợp với quy củ.
Nhưng mà vào giờ phút này, khi đối mặt với Bạch Niệm Niệm mềm mại, bỗng nhiên hắn muốn tháo xiềng xích đó xuống ném sang một bên, nhặt hỉ nộ ái ố của mình về lần nữa, sống một cách vừa sinh động, vừa vui vẻ như Tầm Hoan vậy.
Lúc hai người đến thành phố G, sắc trời đã tối lắm rồi. Bầu trời trong trò chơi lúc nào cũng sáng lấp lánh như vậy, giống như là sự phản xạ của đèn đuốc trăm nhà, mà e rằng tương ứng với dãy ngân hà quanh co chạy dài tít tắp chính là kiến trúc mang tính biểu tượng của thành phố G –
Eo
() rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.