Chương 267: Ngôi sao thứ nhất
-
Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
- Tg: A Họa
- 1442 chữ
- 2022-02-06 11:33:01
Hứa Dật Trình nói thì thấy dễ dàng lắm, nhưng thật ra thì quá trình cũng không có đơn giản như vậy. Hắn cùng Tầm Hoan, Triệu Tiểu Dã, Tiểu Ngh8ệ cuồng bạc hà, Meo thật to thât to gần như đã đi hỏi hết toàn bộ NPC ở Eo rồi mới gom góp từng chút lấy được manh mối. Vả lại, lúc bọn họ tr3ao đổi với NPC phải cầm bản đồ kho báu đó, chứ nếu không thì không thể nào kích hoạt được cốt truyện, câu trả lời của NPC cũng sẽ không cho r9a manh mối giống như lúc bình thường.
Bản đồ kho báu chỉ có một tấm, cho nên bọn họ không thể chia nhau ra hành động, bởi vậy mà để l6ỡ mất khá nhiều thời gian. May mà, sau khi đi vòng vòng thì cuối cùng cũng tìm được thành quả trông có vẻ đơn giản như vậy.
Mọi người5 vượt qua ải thứ nhất, ngôi sao thứ nhất trên bản đồ kho báu liền sáng lên. Eo màu đen bên cạnh ngôi sao cũng bị lây màu sắc, bảy màu biến đổi liên tục, vô cùng xinh đẹp, giống như một bức tranh sơn dầu tràn đầy vẻ quyến rũ.
Ải kế tiếp là ở chỗ nào?
Bạch Niệm Niệm nghiêng đầu nhìn bản đồ kho báu trong tay Hứa Dật Trình, thứ được vẽ phía trên là một công trình kiến trúc cổ kính, trên tấm biển chính giữa cửa có viết bốn chữ phồn thể, chữ viết hơi mơ hồ, không nhìn thấy rõ.
Nói đến
Từ đường nhà họ Trần
, Bạch Niệm Niệm liền có ấn tượng.
() Nhà thờ họ hay từ đường là một ngôi nhà dành riêng cho việc thờ cúng tổ tiên của một dòng họ hay từng chi họ tính theo phụ hệ.
Mặc dù hình vẽ phía trên bản đồ kho báu là cổng Thư viện Trần thị, nhưng cũng không có nghĩa là nhiệm vụ phải thực hiện bên trong thư viện, không chừng là ở bên cạnh thư viện thì sao?
Đoàn người đi theo Hứa Dật Trình về hướng Đông, sau đó rẽ qua hướng Bắc. Trên góc Đông Bắc của từ đường Trần thị có một cây đại thụ cao vút tầng mây, tàng cây to lớn vươn ra khỏi bờ tường chìa ra ngoài, phía trên nở đầy đóa hoa màu đỏ thẫm. Nhìn từ xa, giống như là một ngọn lửa cháy bùng dữ dội, vô cùng xinh đẹp.
Tôi thì thấy rất vui mà,
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà nói,
Mặc dù chỉ mới tới đó một lần, nhưng ấn tượng rất sâu sắc. Nếu như có cơ hội thì tôi còn muốn đi xem lần nữa, bởi vì lần trước chỉ mới nhìn lướt qua thôi, chưa ngắm kỹ càng.
Vậy thì gặp dịp rồi, có thể nhân cơ hội này để tới xem lần nữa.
Bạch Niệm Niệm nói với Tiểu Nghệ cuồng bạc hà.
Hai người giỏi thật đó, không hổ đều là Thần nông.
Trên mặt Bạch Niệm Niệm tràn ngập sùng bái nhìn hai người. Mặc dù bây giờ Tiểu Nghệ cuồng bạc hà đang định cư ở nước ngoài, nhưng mọi người đều là người địa phương lớn lên ở thành phố J, vì thế mà rất hiếm khi thấy được hoa bông gòn, thậm chí đây là lần đầu tiên Bạch Niệm Niệm thấy cây hoa khiến người ta phải ngạc nhiên trước vẻ đẹp của nó này.
Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi tới phía dưới tàng cây bông gòn. Có rất nhiều đóa hoa rơi xuống đất, tựa như là trải ra một tấm thảm chạm rỗng cho người đi đường vậy. Ngẩng đầu nhìn lên, đầy trên cây đều là từng cụm lớn hoa màu đỏ, không có sự điểm xuyết của lá xanh, chỉ có cành cây màu đen, đen cùng đỏ đều đậm như vậy, mang đến hiệu quả thị giác hết sức rõ rệt.
Lần này phiền phức to rồi đây,
Meo thật to thật to nói,
Mấy NPC này cũng không biết chuyện liên quan đến bản đồ kho báu, vậy bắt tụi mình đi chỗ nào tìm ngôi sao chứ?
Hứa Dật Trình cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát rồi nói:
Tôi nhớ ở gần đây có một phố thức ăn ngon, có lẽ chúng ta có thể qua bên đó hỏi thử.
Là hoa bông gòn.
Meo thật to thật to và Tiểu Nghệ cuồng bạc hà đồng thanh, rồi nhìn nhau, đều bày ra một nụ cười dịu dàng.
Là Thư viện Trần thị.
Hứa Dật Trình nói.
Bạch Niệm Niệm cảm thấy hơi quen quen, còn đang suy nghĩ cụ thể đó là nơi nào, thì Tầm Hoan đã kêu lên:
A, từ đường () nhà họ Trần? Tôi đã từng đi rồi, chẳng có gì vui cả.
Từ góc độ của Hứa Dật Trình nhìn sang thì đóa hoa đó giống như là được cài trên tóc mai của cô vậy, phối hợp rất hài hòa với bộ váy nhỏ màu đỏ mà cô đang mặc trên người, hoàn mỹ đến vô cùng tự nhiên. Hắn mới vừa định mở quay màn hình ra thì đã thấy Bạch Niệm Niệm đưa đóa hoa đó lại cho Meo thật to thật to, liền hối hận: Nếu như vẫn luôn mở quay hình thì tốt rồi.
Meo thật to thật to và Tiểu Nghệ cuồng bạc hà cùng nghiên cứu đóa hoa bông gòn đó, gật đầu liên tục rồi nói:
Chính là như này, vừa lớn vừa dày lại nặng, giống như hoa giả vậy. Nghe nói vào mùa này, mỗi lần người miền Nam ra phố đều phải cẩn thận, ngộ nhỡ bị hoa bông gòn rơi trúng thì có thể sẽ bị chấn động não luôn...
Á!
Meo thật to thật to còn chưa nói hết câu thì Bạch Niệm Niệm đã la
Á
một tiếng rồi ôm lấy đầu. Một đóa hoa bông gòn đúng lúc đập ngay đầu cô, sau đó rơi xuống sau lưng rồi bị Hứa Dật Trình nhanh tay lẹ mắt chụp lấy.
Phụt...
Tiểu Nghệ cuồng bạc hà che miệng lại cười, nhìn nhìn Bạch Niệm Niệm rồi lại nhìn nhìn Hứa Dật Trình, trong mắt tràn ngập ý cười tinh quái,
Còn có một truyền thuyết liên quan tới hoa bông gòn nữa, người bị nó rơi trúng sẽ gặp được tình yêu. Ngôn ngữ hoa của nó là ‘Trân trọng người bên cạnh, trân trọng hạnh phúc ngay trước mắt’...
Xào xạc
, lại một đóa hoa bông gòn rơi từ đầu cành xuống, phát ra tiếng vang rất rõ ràng. Bạch Niệm Niệm tò mò đi tới, nhặt đóa hoa lên, phát hiện nó lớn xấp xỉ bàn tay cô. Cánh hoa như nhung tơ đẹp lộng lẫy đến vô thực, cầm trên tay lại cảm thấy nặng trĩu. Bạch Niệm Niệm rất ngạc nhiên, phải biết rằng, từng chi tiết nhỏ nhất trong trò chơi Thiên đường sành ăn này đều được thiết kế vô cùng tỉ mỉ, theo lý thuyết đó thì không nên xuất hiện hình ảnh
sai sự thật
như này.
Hoa bông gòn thật sự cũng có hình dáng như này sao?
Bạch Niệm Niệm giơ đóa hoa đó lên, nghiêng đầu hỏi Meo thật to thật to cùng Tiểu Nghệ cuồng bạc hà.
Ngoài đời thực phải lái xe hoặc là chuyển xe buýt, tàu điện mới có thể đi tới Thư viện Trần thị được, nhưng trong trò chơi chỉ cần trong giây lát là tới nơi rồi. Mọi người đứng trước cổng Thư viện Trần thị cổ kính, ngẩng mặt nhìn lên một hàng pho tượng cùng hoa văn tinh tế tỉ mỉ phía trên đỉnh, vô cùng khâm phục trí tuệ cùng tài năng của bậc tổ tiên.
Có kinh nghiệm của một ải trước đó, lần này mọi người vừa tới là chạy thẳng đến chỗ NPC luôn. Nhưng Thư viện Trần thị lại không giống Eo, NPC của nó không nhiều, vả lại đa số đều chỉ là hướng dẫn viên chuyên nghiệp của Thư viện Trần thị, mà nội dung giảng giải cũng không có liên quan lắm đến
Thức ăn ngon
, bọn họ chỉ nói những chuyện xoay quanh ý nghĩa kiến trúc cùng ý nghĩa lịch sử của từ đường Trần thị mà thôi. Mấy người Bạch Niệm Niệm đã hỏi hết mấy NPC mà cũng không thể kích hoạt được nhiệm vụ.
Òa, đó là hoa gì vậy? Đẹp thật đó!
Bạch Niệm Niệm ngạc nhiên nói.
Hoa bông gòn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.