Chương 280: Chế biến thịt gà



Vậy thì, đầu bếp, hay là anh làm đi? Đủ thời gian không?
Bạch Niệm Niệm ngắt ngứ tiếp tục
nhiệm vụ
.


Đủ.
Hứa8 Dật Trình nói xong liền gọi quầy bếp riêng của mình ra, lại mua nguyên liệu nấu ăn từ Cửa tiệm sành ăn. Bạch Niệm Niệm 3thì lại dè dặt hỏi han A Ảnh:
Ừm, cảm ơn anh đã nhắc bọn tôi sạp nhỏ đó không còn bán nữa, nếu không thì bọn tôi đã đi 9một chuyến công cốc rồi. Đúng rồi, để cảm ơn, anh có muốn nếm thử tay nghề của đầu bếp nhà bọn tôi hay không?


B6ạch Niệm Niệm cứ tưởng là dù có đồng ý thì A Ảnh cũng sẽ rất miễn cưỡng nhưng lại không ngờ là anh ta lại chỉ do dự mấy 5giây, liền nói thẳng:
Xin lỗi, cho hỏi, tôi có thể đặt làm nửa con gà không?

Nói xong anh ta liền nhìn xung quanh, hình như là đang tìm siêu thị hoặc là chợ đồ ăn.
Bạch Niệm Niếm sửng sốt, lá dứa? A Tinh không nói tới thứ này... Từ từ, thứ mà A Tinh nói là vị A Ảnh thích ăn. Chẳng lẽ bây giờ thứ A Ảnh muốn là vị mà A Tinh thích sao?
Đúng rồi, có lẽ anh ta sẽ còn chụp nó lại, để cho A Tinh ở trong
Thế giới máy ảnh
ăn! Vừa nghĩ như thế, trong lòng Bạch Niệm Niệm liền thấy vô cùng cảm động.
Hứa Dật Trình cũng không ngẩng đầu lên, chẳng thèm đếm xỉa tới mà nói:
Hả? Vị gì? Không biết tôi có gia vị phù hợp hay không.

Bạch Niệm Niệm sắp bật cười ra rồi. Lần đầu cô phát hiện kỹ năng diễn xuất của Hứa Dật Trình lại cao như vậy. Gia vị gì đó, Cửa tiệm sành ăn đều có đủ mọi thứ mà, không phải là anh đang ăn hiếp NPC đó chứ?
Ánh mắt của tiên sinh NPC A Ảnh sáng lên, rồi nói:
Ừm... Là vị lá dứa! Có không? Nếu không có thì tôi sẽ đi mua ngay bây giờ.

Bạch Niệm Niệm không thể kiềm chế được liền
Phụt
bật cười.
Hứa Dật Trình đương nhiên là đồng ý rồi, dù sao thì hắn cũng không phải là lần đầu được NPC khen ngợi, đã thành thói quen rồi.
Bạch Niệm Niệm nhìn A Ảnh đang chụp hình một cách nghiêm túc, mong rằng lời nói dối mà mình thuận miệng chế ra là
Sự thật
, nếu là như vậy thì A Tinh ở một thế giới khác sẽ nhận được mấy bức ảnh toàn cảnh của quầy bếp, sau đó liền có thể ghép chúng lại với nhau giống như đang chơi trò xếp hình vậy. Đợi A Ảnh lại chụp thêm một ít nguyên liệu nấu ăn tươi mới, thì cô ấy đã có thể tự làm cơm cho chính mình rồi.
Nhưng mà, gà trắng thêm lá dứa, mùi vị sẽ ngon chứ? Thứ này khiến cô rất lấy làm tò mò.

Lá dứa...
Hứa Dật Trình giả vờ lục lọi trong túi đeo lưng, sau đó
bất ngờ
nói,
A, có thật này.

Mặc dù đang diễn trò cho NPC xem, nhưng hắn thật sự không dám bảo NPC tự đi mua, lỡ như giữa đường lại xảy ra chuyện gì khiến anh ta đổi ý thì sao đây.

Cảm ơn!
A Ảnh nói xong, lại ngắm quầy bếp của Hứa Dật Trình mấy lần. Bạch Niệm Niệm giật mình, gần như đã đoán được lời nói tiếp theo của anh ta. Quả nhiên, anh ta ngập ngừng đi mấy bước tới bên cạnh Hứa Dật Trình rồi khách sáo nói:
Có cần giúp không?


Không cần, một mình tôi làm là được rồi, cảm ơn.
Hứa Dật Trình nói.

Vậy... Vậy,
Nói lời khách sáo xong, A Ảnh đi vào vấn đề chính,
Vậy thì tôi có thể chụp hình cho anh không? Dù sao thì, ừm... Đàn ông nghiêm túc rất là đẹp trai!

Nếu quả là như vậy thì chắc chắn là A Tinh cũng sẽ rất vui vẻ đúng không? Quầy bếp của Hứa Dật Trình cũng không phải là quầy bếp bình thường đâu nha, Bạch Niệm Niệm đắc ý nghĩ.
Quả nhiên, A Ảnh không chỉ chụp quầy bếp, mà còn chụp hết những nguyên liệu nấu ăn của Hứa Dật Trình, cũng chụp kha khá mấy cái chai chai hũ hũ. Bạch Niệm Niệm lại nghĩ, nếu như có một ngày, khoa học kỹ thuật phát triển đến mức có thể gìn giữ được ý thức của con người thì tốt rồi. Khi đó, bọn họ có thể chuyển đủ loại thức ăn ngon, cùng những thứ chơi vui tới một thế giới khác... Không, nếu như khoa học kỹ thuật đã phát triển tới mức độ đó thì không chừng
chương trình
cũng sẽ biến thành một kiểu dáng khác, không cần dựa vào chữ cái, con số, ký hiệu nữa mà là sử dụng âm thanh cùng hình ảnh trực tiếp để chuyển đi, chế tạo ra một thế giới mới giống như là thần linh vậy.
Nếu là thế thì việc mất đi người thân sẽ không còn đau thương nhiều như vậy nữa. Mọi người có thể giúp cho người thân đời trước
sống
tiếp ở một thế giới khác, cho đến khi tuổi thọ một đời người của bản thân cũng chấm dứt thì lại để người thân đời kế tiếp đưa bọn họ tới thế giới kia để đoàn tụ cùng người nhà.
Nghe thấy câu trả lời của anh ta, Bạch Niệm Niệm đã vui mừng đến suýt chút nữa không kiểm soát nổi vẻ mặt rồi. Cô vốn là định nếu như A Ảnh từ chối thì sẽ nói lại những mục chú ý mà A Tinh đã nói với ông chủ gà trắng, để Hứa Dật Trình làm theo mùi vị như vậy. Cô tin rằng cho dù là quá trình kể lại hay mùi vị quen thuộc thì cũng sẽ hấp dẫn sự chú ý của A Ảnh thôi. Nhưng kết quả là A Ảnh lại phấn chấn lên nhanh như vậy, thế mà dám thẳng thắn nói muốn
làm theo khẩu vị của mình
, đúng là nằm ngoài dự đoán của cô mà.

Đặt làm?
Hứa Dật Trình thản nhiên lặp lại lời nói của A Ảnh, nhưng dưới tay lại không hề dừng lại, nên xử lý như thế nào thì xử lý thế đó, A Ảnh thấy mà hơi sốt ruột.

Ừm... Đúng vậy,
Anh ta nói một cách gấp gáp giống như là sợ Hứa Dật Trình không đồng ý vậy,
Tôi có thể trả tiền để nhờ anh làm nửa con gà có mùi vị không giống bình thường hay không?

Nói từ một ý nghĩa khác thì đây cũng coi như là một loại
bất tử
đúng không.


Thịch thịch thịch thịch thịch thịch...
Âm thanh của tấm thớt Hứa Dật Trình xắt thức ăn vừa nhanh vừa dày, tựa như là một con chim gõ kiến thuần thục vậy. Bạch Niệm Niệm hoàn hồn lại đã thấy hắn đang băm gừng thành miếng vụn. Con gà màu vàng được hắn xử lý sạch sẽ, chặt thành hai khúc, bỏ vào trong nồi. Trên bếp có hai cái nồi sắt, trong nồi nấu, gừng lát cùng hành lá được buộc lại thành kích cỡ nhỏ bé, được ngâm trong nước đang liên tục nổi từ đáy nồi lên trên. Bên trong một cái chảo còn đặt một ít lá tươi non, bề ngoài có hơi giống như phong lan, có lẽ chính là lá dứa mà cô chưa từng thấy.

Trừ những thứ này ra, trên quầy bếp là dầu muối tương giấm rất đơn giản cùng với các gia vị bình thường, không còn thứ khác nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.