Chương 320: Hù chết con rồi


Triệu Tiểu Dã không nhịn nổi, cười xấu xa nói:
Với tớ thì hát được, cùng anh ta thì không? Với lại có chỗ nào ngây thơ đâu, tớ thấy nghe ha8y lắm mà. Mà trừ mấy bài này ra thì cậu còn biết hát bài khác sao?


Bạch Niệm Niệm lập tức bị cứng họng, liên quan tới việc
nghe n3hạc
này, cô không hẹn mà lại giống như Hứa Dật Trình: Bình thường cô không hề nghe nhạc, thứ tiêu khiển cô thích nhất chính là xem phim ho9ạt hình.

[Bánh ú tinh] [Thần thực] [Tiểu mờ mịt]: Bang chủ với chị Niệm Niệm đang hát nhạc thiếu nhi hả ha ha ha ha Cười ra nước mắt Cười ra nước mắt Cười ra nước mắt Tầm Hoan đại đại hãy quay thêm một đoạn nữa đi ha ha ha ha.


[Tôi không phải Thần thú] [Thần tượng] [Thiên Mao Mao]: Không phải em ngủ rồi sao! @[Thần thực] [Tiểu mờ mịt]


[Mỹ nhân] [Thần nông] [Tiểu Nghệ cuồng bạc hà]: Wow, thịnh soạn quá, đúng lúc tôi đang định đi ăn cơm đây.


[Tôi cũng muốn ăn thịt] [Thần thực] [Tô Kha]: Thịt! Là thịt! A a a thịt! Các cậu đang nơi đâu? Livestream ăn thịt hả? Tôi có thể đi tìm các cậu không!

Nói thì nói như vậy nhưng cuối cùng bọn họ cũng không có uống hết rượu, bởi vì chưa tới thời gian kết thúc thì Hứa Dật Trình đã muốn về rồi. Không phải là vì nhà có chuyện mà là hắn thấy Bạch Niệm Niệm gần như đã mệt rã rời, nên muốn đưa cô về nghỉ trước.

Đợi liên hoan bang hội còn sẽ đến chơi nữa, lúc đó có nhiều người sẽ càng náo nhiệt hơn.
Hứa Dật Trình nói.
Hứa Dật Trình không còn cách nào đành chìa tay về phía Cố Trừng nói:
Tôi cũng biết hát bài này, đưa micro cho tôi đi.

Hứa Dật Trình đã nói như vậy rồi cho nên cuối cùng Bạch Niệm Niệm cũng không vướng mắc nữa, ngoan ngoãn ngồi về bên cạnh hắn, cùng hắn hát.
Triệu Tiểu Dã nằm ngửa trên ghế salon, nhắm hai mắt lại thở ra một hơi, nghe thấy tiếng trái tim mình đập rất nhanh.
Hứa Dật Trình tiễn Bạch Niệm Niệm đến trước cổng nhà, khẽ dặn dò cô:
Còn nhớ mới vừa nói gì không?

Mặc dù hai người nói chuyện rất nhỏ nhưng nhìn vẻ mặt của họ thì Cố Trừng vẫn có thể đoán được hai người đang nói cái gì. 6Nhân lúc hai người không để ý, cậu ta lén lút nhảy bài, nhịp điệu vui vẻ lập tức vang lên. Cậu ta mỗi tay cầm một cái micro, tay trái đưa c5ho Bạch Niệm Niệm rồi nói:
Chị dâu, tới chị rồi.

Tiếng
chị dâu
đó truyền qua micro bên tay phải cậu ta, rất to, khiến Bạch Niệm Niệm tựa như là đã vùi vào trong kẽ hở của ghế salon luôn rồi.
Triệu Tiểu Dã thầm giật mình, hơi ngửa ra sau:
Cậu làm gì?

Cố Trừng cười híp mắt.
Hứa Dật Trình lại bảo hai người họ ở lại đây chờ một lát, hắn đưa Bạch Niệm Niệm xong rồi sẽ trở lại đưa Triệu Tiểu Dã và Cố Trừng về.
Hứa Dật Trình và Bạch Niệm Niệm mới vừa đi, Cố Trừng đã nhảy mấy bước tới gần, ngồi khoanh chân bên cạnh Triệu Tiểu Dã, nhìn chằm chằm vào cô tựa như một con chó săn nhỏ vậy.

Con kiến nho nhỏ ở cửa hang nhìn thấy một hạt đậu...


Cố lắm mà không thể nào chuyển đi được, sốt ruột đến nỗi lắc đầu nguầy nguậy...

Triệu Tiểu Dã nhíu mày lại, bày ra một vẻ mặt còn hung dữ hơn cậu ta:
Làm cái gì đó?!


Tôi...
Cố Trừng lắp bắp, ánh mắt chợt lóe lên, phút chốc không còn hung dữ như vừa rồi nữa,
Tôi muốn...

Cố Trừng: …?

Không phải, tôi không muốn ói...
Cố Trừng tủi thân bĩu môi, bỗng nhiên vẻ mặt thay đổi, ném con Husky đi nơi khác, xiêu xiêu vẹo vẹo chạy ra ngoài - Vốn dĩ không muốn ói nhưng lại bị Triệu Tiểu Dã đẩy ra như vậy khiến cậu ta hình như muốn ói thật...

[Bánh ú tinh] [Thần thực] [Tiểu mờ mịt]: Suỵt suỵt...

Người phục vụ gõ cửa bưng rượu, trái cây, đồ ăn nhẹ tới, bày đầy trên một cái bàn uống trà nhỏ.
Cố Trừng cũng đăng hình chụp lúc nướng thịt vào trong nhóm.

[Thịt!] [Thần thú] [Tiểu tham ăn tham ăn]: Quá đáng! Tuyệt giao!


[Khổ qua đậu que] [Thần thực] [Lăng Hạ Lạc]: Í í? Sao chức vụ của em lại biến thành cái này?! Cầu chủ nhóm đổi đi! Khổ qua với đậu que là thứ mà em ghét ăn nhất đó, chứ không phải thích ăn nhất! Cười ra nước mắt @[Thần tượng] [Bạch Ngọc Kinh trên trời]


[Mỹ nhân] [Thần nông] [Tiểu Nghệ cuồng bạc hà]: Nhắc mới thấy, tới giờ tôi mới để ý tới chức vụ của mình đó Lau mồ hôi

Mặc dù bản thân cũng uống rượu nhưng Triệu Tiểu Dã không thích người khác nói chuyện với mình mà mang theo mùi rượu, nhất là khi Cố Trừng cách cô ấy gần như vậy thì mùi rượu lập tức phả tới mắt cùng trong mũi cô ấy luôn. Hơn nữa trạng thái bây giờ của Cố Trừng cũng không thích hợp lắm... Cô ấy túm túm lấy bên cạnh, cuối cùng túm được một thứ có lông, là con chó Husky mà cô ấy đã gắp được trong Thần nướng giá lâm.

Muốn em gái cậu!
Triệu Tiểu Dã đẩy con Husky đến trước mặt Cố Trừng, rồi dùng sức đẩy cậu ta ra, còn cố ý nói:
Muốn ói thì đi tới phòng vệ sinh đi! Dám ói ở đây coi chừng tôi đánh cậu đó.

Hứa Dật Trình mỉm cười, đưa một tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Ấm áp, rất thoải mái, bỗng nhiên cơn buồn ngủ lập tức kéo tới, tựa như là bị hắn thôi miên vậy.
Triệu Tiểu Dã nhìn Cố Trừng đang hát rất hăng say, hơi do dự một chút rồi nói:
Đầu bếp, anh đưa Niệm Niệm về trước đi, lát nữa tôi đưa Cố Trừng về.

Cố Trừng cười vật lên ghế salon, lấy điện thoại quay lại một đoạn gửi vào trong nhóm chat.

[Thịt!] [Thần thú] [Tiểu tham ăn tham ăn]: Ẳng ẳng ẳng??? Ca hát cũng không gọi tôi, có còn là anh em nữa không vậy?


Cười cái gì mà cười giống như thằng ngốc vậy.
Triệu Tiểu Dã ghét bỏ nhích về sau một chút nhưng không ngờ Cố Trừng lại đột ngột thay đổi tư thế từ ngồi sang quỳ, sau đó duỗi hai cánh tay ra làm động tác
ghế salon
với cô! Chuyện xảy ra bất ngờ khiến cho Triệu Tiểu Dã phải trừng to hai mắt, ngẩng đầu nhìn
chó săn nhỏ
. Nhìn từ góc độ này, nét mặt Cố Trừng dường như có hơi
hung dữ
.

Triệu Tiểu Dã.
Cố Trừng vừa mở miệng, mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mặt cô ấy.
Bạch Niệm Niệm cảm thấy bản thân không phải buồn ngủ mà chỉ hơi choáng váng thôi, có lẽ là do uống rượu. Hôm nay rất vui vẻ cho nên cô đã không kiềm chế được mà uống nhiều một chút. Cô nhìn nửa bên mặt của Hứa Dật Trình được hình ảnh trong MV chiếu rọi, ma xui quỷ khiến nói:
Náo nhiệt hay không cũng không có gì, chỉ cần có anh là được rồi...

Dù chỉ có hai người bọn họ ca hát thì cô cũng sẽ rất vui vẻ.

Nhiều vậy?
Bạch Niệm Niệm ngạc nhiên.

Không nhiều,
Triệu Tiểu Dã ngồi đối diện Bạch Niệm Niệm,
Chỉ có chai là nhiều thôi, chứ mỗi chai có xíu à, uống hai hớp là xong ấy mà.


[Tôi cũng muốn ăn thịt] [Thần thực] [Tô Kha]: À, được rồi, mới vừa thấy video phía trên, xem ra là bỏ lỡ mất rồi khóc mếu Cảm giác bắt hụt một trăm triệu


[Khổ qua đậu que] [Thần thực] [Lăng Hạ Lạc]: Cẩu độc thân cảm thấy bị mười ngàn điểm tổn thương Tòa báo ban đêm lại thêm mười ngàn điểm


Con kiến nho nhỏ suy nghĩ một chút, đã nghĩ ra cách rồi...


Về hang gọi bạn tốt tới cùng mình khiêng...

Bạch Niệm Niệm bật cười, cũng nhỏ giọng trả lời lại:
Nhớ rồi, là ‘Triệu Tiểu Dã’ đưa em về, cậu ấy không xuống xe, đã về nhà luôn rồi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.