Chương 347: Em không thích


Bạch Niệm Niệm thấp thỏm không yên đi tới, lướt qua vai hai nữ sinh sau khi hóng chuyện đã rời đi, các cô ấy đang vô cùng 8hâm mộ nói cái gì mà
Hộp quà
.

Đừng nói là hộp quà hoa tươi nhé? Trừ loại hàng hóa dễ hỏng này thì Bạch Niệm Niệ3m không còn nghĩ ra thứ gì
Không thể đưa tới vào ngày khác
. Nhưng trong lúc cô chen vào trong đám người thì lại nghe th9ấy các cô ấy nói
son môi
,
MAC
,
128
,
158
... Cô nghe mà kinh hồn bạt vía.

Bạch Niệm Niệm chen vào, phát hiệ6n
Nhân viên giao hàng
bị vây vào chính giữa đó cũng không có mặc quần áo đồng phục của công ty giao hàng nhanh, mà là m5ặc một bộ quần áo Tây được cắt may khéo léo. Anh ta rất cao, dáng người cũng rất đẹp, mặt mũi rất trắng, còn rất đẹp trai, Bạch Niệm Niệm đã biết tại sao lại có nhiều nữ sinh đến đây dòm ngó như vậy rồi.
Hai tay
Anh đẹp trai giao hàng nhanh
đang bê một cái hộp màu đen, lớn cỡ hộp của máy vi tính. Bên ngoài cái hộp cũng không được đóng gói dư thừa, cũng không có biên lai giao hàng nhanh, nếu phải nói
Giao hàng nhanh
thì không bằng nói
Bán online
sẽ đúng hơn.
Bạn cùng phòng thấy Bạch Niệm Niệm đã trở về, ánh mắt sáng lên chỉ về phía cô:
Về rồi!

Ngay tức khắc, người bị bao vây dòm ngó biến thành Bạch Niệm Niệm. Vô số ánh mắt nhìn cô, ánh mắt kiểu nào cũng có cả.
Lớn đến bây giờ mà đây vẫn là lần đầu tiên Bạch Niệm Niệm được gọi là
cô Bạch
, cô cảm thấy rất gượng gạo, vừa định cắn môi theo thói quen thì lại nhớ đến trên miệng mình đang bôi son mà Hứa Dật Trình tặng. Hôm nay cô dùng thỏi Dior có thể thay đổi màu sắc, nó có hương kem vani thoang thoảng, mặc dù sau khi đổi màu thì màu sắc sẽ rất nhạt, trắng trắng hồng hồng, nhưng cô vẫn quyết định không cắn môi.

Đúng, tôi là Bạch Niệm Niệm.
Bạch Niệm Niệm gật đầu, lại hỏi,
Cho hỏi đây là cái gì, là ai tặng? Tại sao không thể để hôm khác đưa? Với lại tôi cũng không nhận được bất kỳ tin nhắn hay là điện thoại thông báo nào cả.


Anh trai giao hàng nhanh
cười xin lỗi nói,
Xin chào, cô Bạch, tôi là nhân viên quầy chuyên doanh MAC của Wanda Plaza, cô có thể gọi tôi là Tiểu A. Đây là hộp full son môi của MAC, bên trong chứa 128 thỏi son MAC. Đây là quà của một vị khách hàng không muốn tiết lộ tên họ tặng cho cô. Không có thông báo trước với cô là trách nhiệm của chúng tôi, rất là xin lỗi, bởi vì món quà chỉ có thể do chính cô ký nhận, nhưng chúng tôi cũng không có số điện thoại của cô cho nên mới đưa thẳng tới đây. Không thể đưa vào hôm khác là vì món quà đã bị các bạn của cô nhìn thấy, nếu như hôm khác lại đưa tới thì cũng không còn ý nghĩa ‘bất ngờ’ nữa...


Niệm Niệm, Niệm Niệm,
Bạn cùng phòng bắt lấy tay Bạch Niệm Niệm, vô cùng hưng phấn nói,
Không phải tớ cố ý không nói cho cậu biết mà là tớ không muốn phá điều bất ngờ này.
Nói xong, còn chớp chớp mắt với Bạch Niệm Niệm nữa.
Bạch Niệm Niệm lấy lại bình tĩnh, nói với
Anh trai giao hàng nhanh
đó:
Xin... Xin chào?


Anh trai giao hàng nhanh
mỉm cười gật đầu với cô rồi nói:
Xin chào, cho hỏi cô có phải là Bạch Niệm Niệm, cô Bạch không?


Rất xin lỗi, cô Bạch,
Nhân viên tự xưng là Tiểu A nói,
Chúng tôi phải bảo vệ riêng tư của khách hàng cho nên không thể tiết lộ thông tin của khách hàng. Vốn là cần số điện thoại của cô nhưng khách hàng đã yêu cầu đừng gọi điện, chỉ là vì muốn cho cô một sự bất ngờ mà thôi.

Trừ lần đầu được gọi là
cô Bạch
ra thì Bạch Niệm Niệm còn lần đầu thấy chuyện không gọi điện thoại mà đã đưa đồ tới rồi. Cảm giác bị dòm ngó không hề dễ chịu chút nào, cô cũng không cảm thấy kiểu quà tặng thần bí này có bao nhiêu
bất ngờ
cả. Nếu như anh ta không chịu nói thì cô cũng chẳng muốn lãng phí thời gian nữa.

Xin lỗi,
Bạch Niệm Niệm nghiêm mặt nói,
Tôi không biết thứ này là do ai tặng, đối với tôi nó chính là đồ vật ‘Không rõ nguồn gốc’, cho nên tôi sẽ không nhận. Chào tạm biệt.

Bạn cùng phòng của Bạch Niệm Niệm đứng bên cạnh gật đầu lia lịa, đôi mắt mở thật to, giống như đang chờ để nhìn vẻ mặt vui mừng của Bạch Niệm Niệm vậy. Tối hôm qua các cô ấy nhìn thấy mười mấy thỏi son phía dưới hộp Macaron đã kích động không chịu nổi rồi, lại không ngờ tới còn có một điều bất ngờ lớn hơn nữa!
Nhưng Bạch Niệm Niệm lại nhíu mày lại rồi nói:
Tại sao các anh lại không có số điện thoại của tôi? Đây là ai đưa? Người đó không nói cho các anh biết số điện thoại của tôi à?

Dường như cô đã đoán được người đó là ai rồi...
Cô nói xong lập tức xoay người lại, nói với nữ sinh đang hóng chuyện
Cho qua
. Mấy nữ sinh đứng gần cô đều sửng sốt, cũng bất giác nhường đường đi.


Xin chờ một chút!
Tiểu A vội đuổi theo, chắn đường đi của Bạch Niệm Niệm, đổi sang một vẻ mặt vô cùng đáng thương nói,
Người đẹp, tôi cũng không còn cách nào khác, chúng tôi thật sự không thể để lộ thông tin cá nhân của khách hàng. Với lại, tôi cũng không có phương thức liên lạc của khách hàng, chúng đều được lưu trong máy tính công ty rồi. Nếu không thì như này đi, tôi liên lạc với công ty để xem có thể để khách hàng tự liên lạc với cô hay không, cô nói xem thế có được không?


Bạch Niệm Niệm thích mềm không thích cứng, thấy anh ta như vậy cũng bất đắc dĩ gật đầu.

Tiểu A lập tức lấy điện thoại ra gửi Wechat, cũng không mất bao lâu, quả nhiên điện thoại của Bạch Niệm Niệm đã vang lên, nhưng không phải chuông điện thoại mà là điện thoại QQ. Cô cúi đầu nhìn thử rồi thở dài: Đúng là anh ta.

Cô bắt máy nhưng không chủ động mở miệng, cô mất hứng.


Niệm Niệm,
Tiếng của Vu Văn Tu truyền vào trong lỗ tai cô,
Món quà là anh tặng đó, em không thích sao?


Bạch Niệm Niệm thầm nghĩ, chắc là anh ta đã nhìn thấy Weibo mà hôm qua cô đăng, cho rằng cô thích nhãn hiệu son môi này cho nên mới làm như vậy. Xuất phát từ một khía cạnh nào đó thì anh ta chẳng thay đổi chút nào cả, luôn khiến cô vừa cảm động lại vừa lúng túng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.