Chương 73: Giải cứu trong rừng rậm



A A A A!


Khoan đã, tiếng hét này sao nghe còn thảm thiết hơn cô nữa vậy, vả lại còn hơi quen quen nữa?
Nước mắt của B8ạch Niệm Niệm đã sắp bị dọa chảy ra tới nơi rồi, nhưng lòng hiếu kỳ vẫn chiến thắng cảm giác sợ hãi. Cô ngừng thở xoay đầu lại, lập tứ3c nhìn thấy một... con búp bê vô cùng vô cùng lộng lẫy?
Tưởng tượng thử xem, ở trong rừng sâu u ám lại đột nhiên có một giọng 9nữ cao vút vang lên, sau đó, có một con búp bê treo lơ lửng trên cây đang đưa lưng về phía bạn, dây leo quấn đầy trên người nó... Chắc6 chắn đó chính là một bộ phim kinh dị có độ phân giải thấp nhưng lại mang đến hiệu quả cao. Mặc dù Bạch Niệm Niệm thấy tò mò, nhưng cũ5ng biết đạo lý tò mò sẽ hại chết con mèo, cho nên cô liền nhấn mở bảng chọn túi đeo lưng ra, chuẩn bị tìm đại một người bạn thân truyền tống rời khỏi nơi này.

Em gái kia... cậu đừng đi mà, tớ đã từng gặp cậu rồi...
Giọng nói của cô gái vẫn đứt quãng truyền tới, khiến cho người ta rợn cả tóc gáy,
À... nói vậy có vấn đề gì không?...

Cô ấy đang nói chuyện với ai? Chẳng hiểu sao mà Bạch Niệm Niệm lại cảm thấy tình cảnh này quen quen, đột nhiên cảm giác sợ hãi trong lòng đã vơi đi phân nửa.

Ha ha ha chỉ mới ba phút, Tiểu tiên nữ ơi cô không được rồi, gửi bao lì xì cho cô mua thuốc bổ thận này.

Hai tay của Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ không thể hoạt động cho nên không thể tắt livestream được, mà chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn các người xem
tỏ bày yêu thương
đủ kiểu với mình, miệng thì liên tục oán trách những người hâm mộ
đáng yêu
này.
Hai mắt của Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ ngấn lệ, cô còn nhớ Bạch Niệm Niệm là người chơi Thần thực đã từ chối lời mời của cô, làm tổn thương trái tim nhỏ bé của cô. Nhưng đây không phải là trọng điểm, mà trọng điểm chính là...

Em gái đừng như vậy,
Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ cố nén nước mắt,
Tớ còn đang livestream đây này, cậu mau cứu tớ ra đi, nếu không tớ sẽ mất hết người hâm mộ đấy.

Trên màn ảnh nhỏ chuyên dùng để livestream mà Bạch Niệm Niệm không thể nhìn thấy, đang có từng làn từng làn đạn gào thét bay qua:

A ha ha ha ha em gái đừng tin cô ấy, bây giờ cô ấy còn ngày càng nổi tiếng nữa ấy chứ.

Mình ngốc thật mà, phải nên nghĩ tới từ sớm rồi, vừa nhìn thấy cái váy cùng mái tóc lộng lẫy như vậy thì phải nghĩ ngay tới quản lý hậu cần tương lai chứ! Vừa nghĩ tới đây, Bạch Niệm Niệm đã co cẳng chạy tới, sau đó liền thấy một hình ảnh khiến cho cô không thể nào tưởng tượng nổi.
Có vẻ như Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ bị rơi từ trên cái cây to nhất cao nhất kia xuống. Bạch Niệm Niệm không biết tại sao cô ấy lại mặc một cái váy kiểu Tây thật to rồi một mình leo lên nơi cao như vậy, thầm nghĩ, chắc là vì livestream rồi. Lại nhìn những nhánh dây leo quấn trên người cô ấy, có lẽ là vì để đề phòng chuyện chẳng may, chẳng hạn như loại tình huống đột nhiên rớt xuống cho nên mới cột lên. Có thể tìm được lời giải thích hợp lý cho những thứ này, nhưng mà khiến Bạch Niệm Niệm không thể hiểu được chính là, tại sao Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ lại có thể trói ngược hai tay mình ra sau lưng, mà còn trói rất chặt nữa?

Em gái thật là thông suốt, Tiểu tiên nữ đúng là dùng cả mạng sống để livestream đấy ha ha ha ha...


Số của Tiểu tiên nữ cũng hên quá, chỗ xa như vậy mà cũng có người tới cứu nữa. Tôi còn đang chạy tới máy bay ở thành Tuyền Thủy đây này.


Em gái... ID của tớ là... Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ...

Bạch Niệm Niệm: !!!

Cừ thật, nhà giàu phía trước đang ở đâu trong chủ thành vậy, có muốn tài trợ cho Tiểu tiên nữ nhà chúng tôi một chiếc máy bay không, bay đến tận bên đấy livestream luôn.


Tôi nhớ em gái này, lần trước chủ kênh muốn cua cô ấy rồi nhẫn tâm đóng kênh lại mà không thèm để ý tới lời khuyên của chúng ta. Kết quả như thế nào? Ba phút sau đã trở về, mở kênh livestream ra khóc hu hu nói bé cưng khổ tâm.


Nữ chủ kênh đang hướng tới mười triệu người theo dõi mà lại không có người hâm mộ, ha ha ha ha ha.


Em gái dừng tay mau! Bọn tôi đợi một màn này lâu lắm rồi!


Cứu mạng... Cứu mạng...

Thôi xong, thôi xong, phim kinh dị bắt đầu trình diễn rồi. Ngón tay của Bạch Niệm Niệm hơi run run lên, trước nay cô vẫn luôn online quá sớm, cho nên chỉ có vài người bạn thân thôi nhưng tên đều là một màu xám tro. Nhìn bình luận thế giới bay tới bay lui, cô nghĩ, hay là tạm thêm một người bạn, sau đó bay nhanh đi rồi tính sau.
Hèn chi mới phải gọi người tới cứu mạng. Với bộ dáng này của cô ấy thì trừ phi ở ngoài đời bị đói bụng, mệt nhọc, bị thương, có người tới lắc lắc, sau đó bị hệ thống chủ động đá ra ngoài, chứ nếu không thì đúng là không có cách nào để tự mình thoát ra được.

Cậu đúng là... dùng cả tính mạng của mình để livestream luôn đó.
Bạch Niệm Niệm nói.
Cô ta bị dây leo treo lên, mặc dù chỉ cách mặt đất một khoảng ngắn, nhưng mà Bạch Niệm Niệm lại không với tới được. Đừng nói Bạch Niệm Niệm chỉ cao một mét sáu, cho dù Không quên tình đầu tới cũng chẳng giải quyết được vấn đề. Thế nên, Bạch Niệm Niệm chỉ đành phải leo lên cây chém đứt đám dây leo. Cô dùng răng cắn hai đuôi ngựa vướng bận, rồi dùng cả tay lẫn chân để leo lên, may mà trên cái cây to này có đầy dây leo được bện lại, cho nên cũng không tốn bao nhiêu sức lực để leo lên cả, thậm chí cô còn rảnh tay chộp lấy một bó lớn nấm mèo nhét vào trong túi nữa.

Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ không có đứng song song với mặt đất, cũng rất may mắn là không có bị đầu hướng xuống dưới giơ chân lên trời, mà là trong tư thế nửa người trên hơi nghiêng về phía trước. Có điều, cho dù là vậy thì tư thế lúc cô ta ngửa đầu nhìn Bạch Niệm Niệm cũng khá là trầy trật, cho nên cô ta chỉ nhìn một lúc rồi cúi đầu xuống nghỉ ngơi, oán giận với bình luận trên kênh livestream, sau đó sẽ lại ngẩng đầu lên nhìn một lúc... kết quả lại nhìn thấy một màn Bạch Niệm Niệm chộp lấy nấm mèo kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.