Chương 76: Đầu sỏ


() Ngốc bạch ngọt: ngây thơ hiền lành, vẻ ngoài thanh tú trắng trẻo và rất thích cười.

Nghe thấy ba chữ
muốn nổi tiếng
8, Bạch Niệm Niệm lập tức nhớ tới mấy người bình luận móc mỉa trên kênh thế giới nói cô và Hãy gọi tôi là tiểu tiên nữ
muốn nổi 3tiếng phát điên rồi cho nên mới hợp tác với nhau diễn trò
.

Giọng nam đó ngừng lại một lúc, sau đó lại nói tiếp:
Nhớ mã9i không quên, tao cũng không hiểu nổi vì sao da mặt của mày lại dày như vậy, sao mỗi ngày đều ưỡn mặt đi theo sau lưng Không quê6n tình đầu, mày biết anh ấy là ai không? Biết nhà họ làm nghề gì không?

Bạch Niệm Niệm không trả lời, người vừa nãy đá 5cô lại cho cô thêm một cú nữa, cô không thể nhịn được nữa liền hô lên kêu đau, nghểnh thẳng cổ, không lắc đầu cũng không gật đầu, hạ quyết tâm không để ý tới bọn họ, không muốn bị những người đó dắt mũi kéo đi.

Hừ, mày không nói thì tao cũng biết là mày không biết gì cả. Cái gì mày cũng không biết mà còn muốn cóc ghẻ ăn thịt thiên nga? Tỉnh lại đi, đừng có nằm mơ nữa!
Giọng nam đó nói.
Thật ra thì Bạch Niệm Niệm nghe lọt tai những lời này, cô thật sự không biết Không quên tình đầu, cô cũng không phải là bạch phú mỹ () gì đó, nhưng cho dù những điều này đều là thật thì đó cũng là chuyện giữa cô và Không quên tình đầu, liên quan gì đến những người này chứ!
Trừ lúc bị đá là giọng nói không được hài hòa ra thì ở giữa mỗi hai câu lại đột ngột ngắt nhịp rất kỳ lạ, suy nghĩ kỹ chút, giọng của anh ta cũng không được tự nhiên, giống như là... một diễn viên lồng tiếng kỹ thuật không chuyên nghiệp vậy.
Vừa nghĩ tới đây, Bạch Niệm Niệm bừng tỉnh hiểu ra: Cái người nói chuyện này chỉ là một kẻ phụ họa theo thôi, anh ta đang truyền đạt lại ý của người khác, nguyên nhân là người kia không muốn giọng nói của mình bị bại lộ!
Vậy thì, anh ta/cô ta thật sự sợ bị quay lại, hay là sợ bị Bạch Niệm Niệm nghe thấy được?
() Bạch phú mỹ: người dẹp da dẻ trắng mịn, tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh tốt.

Nói thật cho mày biết,
Người nọ lại nói,
Khu vườn của tụi mày... là do tao sai người tới phá hoại đó.

Cái gì?!
Bạch Niệm Niệm rất hối hận, hối hận đã cất Hỏa Kỳ Lân đi, hối hận không tăng độ trung thành cho Hỏa Kỳ Lân lên sớm một chút, càng hối hận không mở chế độ quay phim ra. Cho dù trong tầm mắt trừ dòng chữ ra thì chỉ là bóng tối, nhưng ít nhất có thể thu giọng nói của đám người này lại. Nếu như có âm thanh thì sẽ dễ tìm được thân phận của bọn họ hơn rồi, nhiều nhất cũng dùng được mấy tiếng đồng hồ...
Khoan đã, tiếng động?!
Đôi mắt của Bạch Niệm Niệm vòng tới vòng lui trong không gian tối om của bao bố, cô có thể nghĩ đến chuyện quay màn hình thì nhất định là đối phương cũng sẽ nghĩ tới được, vả lại còn chuẩn bị cả các biện pháp đối đáp sau này luôn rồi? Từ trong lời nói của người này là có thể biết được anh ta rất ghét cô, nhưng tại sao chỉ nói miệng thôi, bản thân thì đang mắng người lại để cho người khác tới đá cô?
Bạch Niệm Niệm kinh ngạc nhìn chỗ phát ra giọng nói, nhưng chỉ là một mảng đen kịt không thể nhìn thấy được gì cả. Sau đó, cô lại nghe thấy một tiếng cười khẽ phát ra từ cái người bên cạnh đã đá cô.
Khi thị giác của một người bị che kín thì thính giác sẽ trở nên nhạy bén hơn mức bình thường. Bạch Niệm Niệm cảm thấy không chỉ là thính giác, hình như ngay cả khứu giác của cô cũng trở nên nhạy bén hơn rồi. Tiếng cười của người đá cô rất thấp, kéo dài không lâu, nhưng cô ta vô cùng cảnh giác, sau khi cười xong đã xoay người cách xa Bạch Niệm Niệm ngay lập tức.
Sở dĩ gọi là
cô ta
là vì ngay tại lúc cô ta xoay người đi thì Bạch Niệm Niệm đã ngửi thấy một loại hương thơm thuộc về phái nữ - ở trong trò chơi 3D có đủ sắc hương vị này thì
nước hoa
cũng là một loại sản phẩm bán chạy.
Những người đó không cho Bạch Niệm Niệm có quá nhiều thời gian để suy nghĩ cẩn thận, lại nói tiếp:
Không chỉ khu vườn là tao làm ra, mà dâu tây của tụi mày cũng do tao lấy đi, không phải tụi mày muốn bắt tao sao, vậy thì tới bắt đi ha? Đã lâu vậy rồi mà còn chưa điều tra ra được, tao hỏi mày, con heo đã chết như thế nào, hửm? Chính là ngu nên mới chết như mày vậy đó! Con heo này, mày trả Hỏa Kỳ Lân lại cho tao!

Đôi mắt của Bạch Niệm Niệm trợn tròn, ngực phập phồng kịch liệt: Đúng là quá đáng! Tốt nhất là mấy người mãi mãi đừng để tôi thấy mặt các người, mãi mãi đừng để tôi biết các người là ai, nếu không thì... tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho các người đâu!
Cho dù lúc trước bọn họ hù dọa cô, nhục mạ cô hay thậm chí là đánh cô thì chỉ cần không liên quan đến người nhà và bạn bè của cô thì Bạch Niệm Niệm vẫn có thể buộc bản thân bình tĩnh để nghĩ biện pháp. Nhưng mà bây giờ, bọn họ lại chủ động thừa nhận bọn họ chính là đầu sỏ đã phá hoại khu vườn, trộm dâu tây, thì sao mà Bạch Niệm Niệm có thể không tức giận cho được? Cô đau khổ phẫn nộ mà liều mạng giãy dụa.

Ha ha ha ha ha, tư thế ngọ nguậy của mày xấu chết được, giống y hệt con sâu buồn nôn ấy!


Sao còn chưa làm phô mai xong nữa, mau dụ đám chuột ra, cắn chết nó đi! Cắn không chết thì cũng khiến nó ghê tởm chết đi!


Chuẩn bị quay phim đàng hoàng, quay nhiều thêm vài phần nữa!

Ngay tức khắc lại có hai bóng người xuất hiện ở trong đầu Bạch Niệm Niệm, một người là Bái kiến nữ vương bệ hạ, một người khác là
Cá muối
mà Tiểu tham ăn tham ăn đã nói, nhưng mà Bạch Niệm Niệm lại nghiêng về người trước hơn. Ngày đó ăn lẩu, lúc Cá muối đối mặt với Không quên tình đầu cũng không có tỏ ra điều gì bất thường cả, mà ngược lại, hình như sau lưng những chuyện có liên quan đến Không quên tình đầu đều có bóng dáng của Bái kiến nữ vương bệ hạ.

Trong lúc
kẻ bắt cóc

kẻ truyền lời
đang hành hạ Bạch Niệm Niệm thì ở một nơi Bạch Niệm Niệm không nhìn thấy được có hai người chơi đầu đầy mồ hôi đang cắt cỏ, cho bò ăn, vắt sữa, làm phô mai, cuối cùng trước khi thời gian của phó bản kết thúc đã chuẩn bị xong xuôi hết mọi việc.


Chậm chạp, chỉ còn lại có năm phút à!
Giọng nam đó lại nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.