Chương 78: Thiếu chút nữa



5


Bạch Niệm Niệm mang một đống chuột nhảy về phía người chơi nam có vóc dáng cao lớn đó, gã hoảng sợ tránh về phía sau - mặc dù Bạch Ni8ệm Niệm không biết gã có phải là người truyền lại lời hay không, nhưng tự bản thân gã biết, cho nên, dù cho không có một đống chuột lúc nhúc kia 3thì chỉ bằng hai chữ
chột dạ
thôi cũng đã đủ khiến cho gã không dám đối mặt với Bạch Niệm Niệm rồi.
Vả lại, tiếng động mới vừa rồi cũng không giống âm thanh dè dặt của con chuột, mà tối thiểu phải là các động vật lớn như mèo, chó, cáo...
Bạch Niệm Niệm muốn đứng lên. Bởi lẽ động vật ở khu dã ngoại sẽ cắn người, cô cũng không muốn sau khi bị cắn chết sẽ mang theo bộ dạng lộn xộn này để trở về thành sống lại.
Bạch Niệm Niệm muốn nghỉ ngơi một lúc rồi mới lại di chuyển từ từ xuống núi. Cô tựa vào vách đá ở cửa phó bản mà ngồi dậy, nhắm hai mắt lại, trong lòng suy nghĩ phải tính sổ món nợ này như thế nào. Bỗng nhiên, lỗ tai cô khẽ giật giật, mở mắt ra, thấy hình như trong một bụi cây ở đằng kia có động vật gì đó.
Ở nơi đồng không mông quạnh này, đừng nói là dã thú đó nha?
Nhưng mà, cô thấy nét mặt của Bái kiến nữ vương bệ hạ hình như đã rất sợ hãi, ngay cả khuôn mặt cũng vì sợ mà trở nên trắng bệch luôn. Bạch Niệm Niệm nghĩ, Bái kiến nữ vương bệ hạ sợ chuột tới độ đó mà còn bắt cóc cô mang đi đút cho chuột ăn, lấy chuyện mình ghét để làm với người khác, cô gái này đúng là quá độc ác.
Nên làm cái gì bây giờ? Bạch Niệm Niệm cố gắng bò dậy, nhìn nhìn cửa phó bản không một bóng người, lại nhìn khung bình luận ở giữa không trung,
ưm ưm
mấy tiếng. Nơi này là triền núi, nếu cô bật dậy mà không cẩn thận thì sẽ lăn xuống dưới ngay, trừ cách này ra thì chỉ có thể chờ đợi, chờ các người chơi khác hoặc là chờ bạn thân nào đó phát hiện ra cô, hoặc là chờ tới trưa đói bụng sẽ bị hệ thống đá thẳng ra ngoài.

0
!

Rầm
!

2

Bạch Niệm Niệm thấy đã sắp nhào tới trên người Bái kiến nữ vương bệ hạ rồi nhưng thân hình cô lại đột ngột dừng lại, cánh tay của cô đã bị người nào đó túm lấy! Ngay tại lúc Bái kiến nữ vương bệ hạ mở mắt ra thì Bạch Niệm Niệm cũng quay đầu lại, liền thấy người chơi nam có vóc dáng cao đó, là gã đã bất chấp nguy hiểm bị con chuột
gặm
mà túm lấy mình. Lửa giận của Bạch Niệm Niệm vọt lên rồi bốc cháy, nhen nhóm sức mạnh trong tiềm thức của cô, nửa người trên cố dùng sức vặn ra, đẩy người chơi nam khiến gã hơi lảo đảo một chút.

4

Từ trong kẽ hở của ngư9ời chơi nam có vóc dáng cao, Bạch Niệm Niệm tránh thoát ra nhảy về phía trước, hai người chơi nam còn lại vội chạy tới, chắn giữa cô cùng Bái kiế6n nữ vương bệ hạ.
Bạch Niệm Niệm tấn công hụt, ngẩng đầu lên thì cô đã bị truyền tống ra khỏi phó bản rồi.
Người chơi nam bị cô kéo ngã cùng hai người chơi có vóc dáng thấp lùn khác cũng bị truyền tống ra ngoài, người nào offline thì offline, người nào về thành thì về thành, ở cửa phó bản chỉ còn mình cô nằm trên mặt đất.
Bỗng nhiên, Bái kiến nữ vương bệ hạ tỉnh táo lại từ trong cơn sợ hãi, phát hiện bản thân chỉ lo sợ hãi cùng chạy trốn mà đã quên mất chuyện
thoát ra
này! Cô ta cắn răng, chỉ trong nháy mắt mà cô ta đã hận cái trò chơi Thiên đường sành ăn này muốn chết rồi. Tính chân thật của nó khiến cho người ta hoàn toàn chìm đắm vào trong thực tế ảo, đến mức xem nó thành sự thật, chuyện này… quả thật rất mất mặt!
Nhưng bây giờ cô ta hoàn toàn không có thời gian để hối hận, chỉ có thể vươn ngón tay đang run rẩy ra bấm
Thoát khỏi trò chơi
, Bạch Niệm Niệm vừa sốt ruột vừa tức giận, trong cổ họng phát ra một
tiếng gào to
không giống loài người, lại kéo người chơi nam có vóc dáng cao đó cùng nhau nhào về phía Bái kiến nữ vương bệ hạ.
Bạch Niệm Niệm tò mò nhìn về phía bên đó, kêu
ưm ưm
mấy tiếng, vậy mà con
thỏ
kia không bị dọa sợ chạy mất, lá gan còn rất lớn, không lẽ là...
Bạch Niệm Niệm vừa mới nghĩ tới đây thì bên cạnh cái cây lại có nửa củ cà rốt chìa ra. Dựa theo khoảng cách giữa củ cà rốt và cái đuôi, Bạch Niệm Niệm đã chứng thực được suy đoán của bản thân: Đó không phải là con thỏ, mà đó là một con người - là một người chơi mặc quần áo con thỏ.

3

Sắp không còn thời gian rồi, Bạch Niệm Niệm đánh cược hai người chơi này sẽ không dám đối mặt với nhiều ch5uột như vậy, cô liền nhắm mắt lại, tiếp tục nhảy vào giữa bọn họ. Cô thắng cược, quả nhiên là hai người chơi nam kia bị dọa sợ, tách ra hai bên, để lộ ra khuôn mặt đang gào thét của Bái kiến nữ vương bệ hạ.

Ưm ưm...

Bạch Niệm Niệm chán nản nhắm mắt lại, hai tay bị trói ở sau lưng siết chặt thành nắm đấm. Thiếu chút xíu nữa, chỉ thiếu chút xíu nữa thôi! Thiếu chút xíu nữa là cô đã mang một đội quân chuột nhào thẳng tới trên người Bái kiến nữ vương bệ hạ rồi.
Phía sau một cây đại thụ, có một cục tròn nhỏ lông lông màu trắng lộ ra.
Hả? Đuôi thỏ?
Tiếp theo, cái lỗ tai thật dài không biết đã bị cái gì gặm mất một đoạn cũng lộ ra ngoài. Sau đó là một bộ móng vuốt lông mềm, rồi là một đôi mắt thật to...
Một người chơi nữ hóa trang thành con thỏ, không biết đã ẩn núp sau gốc đại thụ kia bao lâu rồi.

Loạt xoạt
...

Rì rào
...

Thoát ra mau!
Người chơi nam hô lên với Bái kiến nữ vương bệ hạ, Bạch Niệm Niệm tức khắc nhận ra được giọng nói của gã, gã chính là người nãy giờ vẫn luôn nói chuyện.

1

Vậy thì đúng là quá xui xẻo rồi!
Bạch Niệm Niệm ngửi mùi phô mai còn lưu lại trên người, trái tim đập dồn dập. Phải biết rằng, [Tạm biệt năm cũ chào đón năm mới] cũng được xem là một phó bản phúc lợi, chuột bên trong đó thuộc về quái phúc lợi, sẽ không cắn người, nhưng cái này cũng không chứng tỏ rằng tất cả chuột trong trò chơi đều không cắn người.

Ưm ưm ưm!
Bạch Niệm Niệm vô cùng kích động
chào hỏi
cô gái, nhảy nhảy tại chỗ, sau đó xoay người cho cô nhìn thấy hai tay đang bị trói của mình.

Người chơi nữ đó hình như hơi nhát gan, vẫn ôm củ cà rốt không dám đi tới.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.