Chương 80: Chẳng phân biệt đúng sai


Cách màn hình điện thoại, Hứa Dật Trình dường như cũng thấy được một gương mặt luôn luôn mỉm cười của Một khúc thơ ngâm một c8hén phiền, không hiểu sao trong lòng lại thấy bực bội, tốc độ đánh chữ cũng tăng nhanh.


Không quên tình đầu: Tiểu D3uy bắt cóc Nhớ mãi không quên, kéo vào phó bản Tạm biệt năm cũ chào đón năm mới đút chuột, tôi nhờ cô nhắn lại với Tiểu Duy,9 bảo cô ấy nói xin lỗi với Nhớ mãi không quên.

Bên kia đầu dây gà bay chó sủa một hồi, cuối cùng sau một tiếng đóng cửa cái
Rầm
mà kết thúc. Lúc giọng nói của Hàn Tiểu Nhã vang lên lần nữa, còn mang theo tiếng thở dốc dồn dập.

Xin lỗi... Anh Dật Trình... Tiểu Duy... khóa cửa lại rồi.
Cô ta thở hổn hển mấy tiếng, cuối cùng giọng nói đã trở lại bình thường,
Lát nữa em sẽ đi qua tìm nó. Anh Dật Trình có thể nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Hàn Tiểu Nhã nói:
Anh Dật Trình, em nói nhưng anh đừng giận nhé. Không phải em đang thiên vị Tiểu Duy đâu, mà có thể trong chuyện này có hiểu lầm gì đó? Bởi vì từ nhỏ Tiểu Duy đã rất sợ chuột, hẳn là sẽ không làm...

Sắc mặt vốn đã không kiên nhẫn của Hứa Dật Trình lập tức lạnh xuống, nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh không nghe ra được là vui hay giận:
Vậy cô xác nhận trước đi.

Sau đó Hàn Tiểu Nhã đi trở lại phòng mình, mặc trang bị trò chơi vào, online.

[Bang hội] [Một khúc thơ ngâm một chén phiền]: Hôm nay, ai chơi chung với Bái kiến nữ vương bệ hạ, trò chuyện riêng với tôi.


A!!!

Tiếng thét của Hàn Tiểu Duy không dứt ở bên tai, Hàn Tiểu Nhã liền dùng hai tay bịt kín lỗ tai mình lại, bực bội nhìn chằm chằm cánh cửa gỗ, cuối cùng thì hai giây sau mới không chịu nổi nữa:
Hàn Tiểu Duy! Em có bản lĩnh thì đừng mở cửa nữa! Đóng cửa tự suy nghĩ sai lầm của mình đi!


Không quên tình đầu: Còn mấy người giúp đỡ kia, mong bọn họ cũng nó6i xin lỗi.

Chuyện này lẽ ra nên tìm thẳng người trong cuộc, nhưng Hứa Dật Trình không có phương thức liên lạc của B5ái kiến nữ vương bệ hạ. Vả lại, hắn thật sự cảm thấy nữ sinh đó rất phiền. Nếu phải tìm người trong cuộc không thể nói lý thì hắn thà rằng chọn liên lạc với Một khúc thơ ngâm một chén phiền.
Còn chuyện người chơi kia đã thông báo trước khi Bạch Niệm Niệm phản kháng hay là sau khi bị Bạch Niệm Niệm nhận ra rồi biết thời biết thế mà vội đi bán một ân huệ, hắn cũng không biết nữa.

Tại sao lại hỏi như vậy?
Hứa Dật Trình không trả lời câu hỏi của Hàn Tiểu Nhã.

Nhức đầu thì mở cửa uống thuốc, không thì đi bệnh viện đi!
Hàn Tiểu Nhã nhíu mày lại, cảm thấy Hàn Tiểu Duy lại càn quấy.
Lần này, Hàn Tiểu Duy không nói láo, bởi vì cô ta đang nhức đầu thật, nhưng lại không dám nằm lên giường nghỉ ngơi, bởi vì vừa nhắm mắt là cô ta đã có thể
nhìn thấy
hình ảnh Nhớ mãi không quên dẫn theo một binh đoàn chuột nhào tới. Bên trong miếng vải trùm đầu màu đen bị thủng một lỗ kia lộ ra con mắt của Nhớ mãi không quên, phản chiếu ánh sáng của cửa ra phó bản, nó lớn như vậy, sáng như vậy... kinh khủng như vậy.

Một khúc thơ ngâm một chén phiền: ... Cái gì? Thật sao?!


Một khúc thơ ngâm một chén phiền: Xin lỗi, em không biết chuyện này, em sẽ đi hỏi nó ngay.


Mau lên!
Giọng nói nghiêm nghị của Hàn Tiểu Nhã - Một khúc thơ ngâm một chén phiền truyền tới,
Mau nói xin lỗi anh Dật Trình!


Em không nói! Dựa vào cái gì! Là do nó cướp Hỏa Kỳ Lân của em mà!

Điện thoại vang lên, màn hình cuộc gọi tới hiển thị ba chữ
Hàn Tiểu Nhã
.

A lô.
Hứa Dật Trình nhận cuộc gọi, liền nghe thấy tiếng hỗn loạn từ bên kia.
Cho dù là lời văn, ngón tay của cô ta để gõ ra cũng khác với những người khác, nó mang theo tiếng rít gào cùng sự ác độc trời sinh.

Rầm rầm rầm
, Hàn Tiểu Nhã gõ cửa.
Hứa Dật Trình kể sơ lại những chuyện đã xảy ra. Trong giọng nói của Hàn Tiểu Nhã dường như mang theo chút do dự:
Thật sự xin lỗi, anh Dật Trình, nhưng mà, em muốn hỏi một chuyện...


Cô nói.
Hứa Dật Trình cố nén cơn giận.
Nếu như Hàn Tiểu Duy cắn chết không chịu thừa nhận, hoặc là đổ oan cho ba người chơi kia chịu thay thì Hứa Dật Trình cũng không thể làm gì cô ta cả, bởi vì hắn không có chứng cứ.
Bên kia, Bái kiến nữ vương bệ hạ - Hàn Tiểu Duy đã khóa trái cửa phòng, dùng đôi mắt nhìn chằm chằm máy vi tính, hai tay gõ đùng đùng lên bàn phím:
Đăng! Lấy acc nhỏ đăng! Dùng IP giả lập đăng! Bây giờ! Ngay bây giờ!!!


Anh Dật Trình... Sao anh lại biết chuyện này? Ý của em là ai đã nói cho anh Dật Trình...
Hàn Tiểu Nhã muốn nói lại thôi.
Hứa Dật Trình im lặng trong hai giây. Đương nhiên chuyện này không phải do người trong cuộc nói thẳng với hắn rồi, mà là trong ba thành viên kia có một người có qua lại thân thiết với Tầm Hoan, cho nên đã
bất chấp nguy hiểm bị đá ra khỏi bang
thông báo cho Tầm Hoan. Rồi Tầm Hoan mới gọi điện thoại ngay cho Hứa Dật Trình, hắn mới vội vào trò chơi.
Hứa Dật Trình trở về trang chủ QQ, nhìn chằm chằm rất lâu vào
bạn mới
của ô người liên lạc mà cũng không chờ được
(1)
màu đỏ. Hắn ném điện thoại sang một bên, hai tay mười ngón tay cắm vào tóc, vuốt từ trước ra sau.
Nhớ mãi không quên vẫn không online lại, không thấy lời nhắn hắn để lại sao? Hay là thấy được nhưng không muốn thêm hắn? Hứa Dật Trình suy đoán hai khả năng này rồi cảm thấy căng thẳng.

Tiểu Duy, bây giờ chỉ có hai người chúng ta, em nói thật cho chị biết đã xảy ra chuyện gì, thì chị mới có thể nghĩ biện pháp ứng phó. Đừng khiến mọi chuyện khó giải quyết giống như lần trước.


A!!!
Hàn Tiểu Duy thét chói tai trong phòng, hét xong lại nhào lên trên giường, ôm đầu la lớn:
Chị đi ra đi! Em không muốn nói! Em nhức đầu! A a a…!!!

Hứa Dật Trình đầu tiên là cau mày dời điện thoại ra xa một chút, nhưng vừa nghe đến ba chữ
Hỏa Kỳ Lân
, động tác của hắn liền khựng lại, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, giọng nói của Hàn Tiểu Nhã lại truyền tới:

Hỏa Kỳ Lân? Hỏa Kỳ Lân gì? Này, em chạy cái gì! Hàn Tiểu Duy, em quay lại đây nói rõ ràng cho chị!

Chẳng bao lâu sau, ba người chơi trò chuyện riêng với Hàn Tiểu Nhã, xác nhận lời Hứa Dật Trình nói, nhưng không có ai nhắc tới chuyện mật báo cả.

Ngay lúc này, Hàn Tiểu Nhã cảm thấy hối hận vì đã nói như vậy với Hứa Dật Trình, cô ta đã quá khinh thường em gái mình rồi. Mặc dù trước giờ vẫn biết Hàn Tiểu Duy làm việc rất tùy hứng, nhưng thật sự cô ta không ngờ rằng vì dạy dỗ người ta mà em mình có thể đi vào phó bản có loài động vật mà nó sợ nhất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.