Chương 88: Bụi bặm lắng xuống


Nhiệm vụ ấp trứng đó đã thất bại rồi cho nên tôi lại đi nhận lần nữa.
Vừa nói dứt câu, cô đã dùng định vị phù đi tới bên cạnh NPC cô gái nhỏ cùng b8à nội muốn gà vàng đó.


Ai ui, người trẻ tuổi không thận trọng,
Bà cụ đó nói, sau đó lại lấy một quả trứng ra giao cho Bạch Niệm Niệm,
L3ần này nên cẩn thận hơn, đừng làm gà bay trứng vỡ nữa nhé.
Bạch Niệm Niệm cầm trứng gà, đi bộ tới núi Bắc Uyển, dọc theo đường đi tìm tổ chim, mà 9trong lòng thì lung tung rối loạn.

Hứa Dật Trình nhìn Bạch Niệm Niệm biến mất trước mặt, trong lòng cũng thấy khó chịu.
Hàn Tiểu Nhã có vẻ như rất tủi thân:
Anh yên tâm đi, anh Dật Trình, lần này em sẽ dạy dỗ nó thật tốt.

Thật ra thì, trước đó tôi cũng không biết Bái kiến nữ vương bệ hạ chính là Tiểu Duy,
Hứa Dật Trình nói,
Bởi vì lần gặp mặt trước quá ngắn ngủi cho nên tôi không nhớ rõ mặt mũi của cô ấy, vì thể lúc cô ấy kêu đưa trứng thú cưng ra mới không bằng lòng, còn đồng ý PK với cô ấy nữa.
Mãi đến khi bài viết treo Nhớ mãi không quên xuất hiện, cô gửi tin nhắn cho tôi thì tôi mới biết thì ra Bái kiến nữ vương bệ hạ chính là Tiểu Duy.
Nếu biết từ trước thì tôi nên đưa trứng thú cưng cho cô ấy mới phải.

Anh Dật Trình đừng nói như vậy,
Hàn Tiểu Nhã nói,
Cho dù nó có phải là Tiểu Duy hay không thì anh cũng không có nghĩa vụ phải giao trứng thú cưng ra.
Em hiểu rõ tính nó lắm, mặc dù ngang bướng nhưng lại không có ý xấu.
Trong chốc lát, Hứa Dật Trình không biết phải nói cái gì nữa.
Hắn vẫn cho rằng, ý nghĩ xấu cùng hành động phá hoại của trẻ nhỏ sẽ luôn mạnh mẽ hơn người trưởng thành nhiều.
Nhưng có rất nhiều người vì quan hệ huyết thống cho nên mới không chú ý đến điểm này.
Cuối cùng Hàn Tiểu Nhã không còn lại gì để nói nữa.
Nói cho cùng thì cô ta có thể hiểu được em gái mình bao nhiêu chứ.

ùng ục
, Hứa Dật Trình nhận được một tin nhắn.
Bởi lẽ mỗi người đều cho rằng đứa trẻ nhà mình cái gì cũng tốt, chỉ là do còn nhỏ nên không hiểu chuyện mà thôi.
Hàn Tiểu Dã thấy vẻ mặt không biết làm sao của Hứa Dật Trình liền vội nói:
Dù cho nó bị người nào xúi giục, nhưng chuyện này đã xảy ra rồi, em sẽ đền bù lại thiệt hại cho bạn của anh.

Vậy cô cứ đưa thẳng cho Tầm Hoan đi.
Hứa Dật Trình nói một cách vô cùng dứt khoát, hắn còn thiệu Tầm Hoan một đồng nợ đây.
Hàn Tiểu Nhã che miệng lại:
Thì ra lần đó Tầm Hoan thu mua đồ khắp trong bang...
Anh đừng để ý tới nó, tính tình nó là vậy đó, còn nhỏ đã bị cưng chiều hư rồi.
Cá muối ngồi trên cây nghe Một khúc thơ ngâm nói như vậy, liền xem thường mà thè lưỡi: Đừng lấy tuổi còn nhỏ ra nói, tôi cũng còn nhỏ tuổi đây, sao lại không đáng ghét như cậu ta chứ? Người
nhỏ tuổi
mới không muốn gánh nỗi oan ức này.

Sau đó cô ấy sai người phá hoại khu vườn của Nhớ mãi không quên...

Về chuyện này thì em đã cảnh cáo nó rồi,
Hàn Tiểu Nhã cướp lời, vội nói,
Nó cam đoan sẽ không làm vậy nữa
Hứa Dật Trình gật đầu, nói:
Thật ra thì hoàn toàn không phải là lỗi của cô ấy.
Cô gái tâm thần phân liệt đó cũng có trách nhiệm.

Chuyện lúc trưa mà anh nói với em, em thật sự không biết,
Hàn Tiểu Nhã nói tiếp,
Nói thật, lúc đầu em cũng không dám tin dâu tây chu sa của các anh lại bị nó trộm.

Tôi nghĩ6, nguồn gốc của tất cả những chuyện này đều nằm trên người tôi, là vì mâu thuẫn giữa tôi và bang Thức ăn là trời.
Tôi muốn nhờ cô chuyển l5ời cho Tiểu Duy, đừng làm những chuyện tương tự như vậy nữa.
Cá muối đang nằm trong tổ chim quay lén vừa nghe tới chỗ này, đôi mắt đã trừng to lên: Tiểu Duy? Đừng nói là Tiểu Duy mà mình nghĩ tới đó nha? Uầy...
Nếu phải nói về chuyện la lối khóc lóc thì hình như cô bé rất giống Bái kiến nữ vương bệ hạ.
Nhưng mà nghĩ đến hôm nay bản thân đã phạm sai lầm rồi cho nên cô ta đành phải giấu những lời này xuống đáy lòng.
.

Cô cũng có thể đi hỏi Tiểu Duy xem,
Dường như Hứa Dật Trình cũng nhìn thấu suy nghĩ của cô ta, liền nói,
Tôi cho rằng, cô ấy sẽ nói thật với cô.
Hàn Tiểu Duy đều đã nói chuyện
Hỏa Kỳ Lân
ra rồi, chứng cứ này còn chưa đủ sao? Hứa Dật Trình thật sự không muốn nói một cách thẳng thừng như vậy.

[Trò chuyện riêng] [Nhớ mãi không quên]: Tôi đang làm nhiệm vụ, sẽ không đến tìm anh.
Khi nào hai người trò chuyện xong thì gọi tôi.
Hứa Dật Trình nói với Hàn Tiểu Nhã:
Chuyện nên nói cũng đã nói xong rồi.
Nhờ cô nhắn lại với Tiểu Duy rằng chúng tôi chỉ muốn chơi trò chơi một cách vui vẻ thôi, thật sự không chào đón cô ấy.
Hàn Tiểu Nhã thầm thấy sợ hãi, ngạc nhiên ngẩng đầu lên:
Chúng tôi? Anh và cô ấy.
Đôi mắt Hứa Dật Trình nheo lại:
Ý tôi là, tôi và mỗi một người bạn của tôi.
Theo tính cách của Tiểu Duy, nếu nó có dâu tây chu sa thì hẳn là sẽ đưa cho em trước, để em lấy đó làm nguyên liệu nấu ăn đi thi mới đúng.
Em thật sự không ngờ nó lại có thể nghĩ ra những chuyện như bán cho Lương thiện đường, lợi dụng Bé cưng tham ăn để phá hoại khu vườn này, nó không có thông minh như vậy.

Hứa Dật Trình không tỏ rõ ý kiến của mình, sau khi suy nghĩ một lúc lại nói tiếp:
Có lẽ bạn bè cho cô ấy ý kiến.
Hàn Tiểu Dã kiên quyết gật đầu:
Đúng, chắc chắn là như vậy.
là vì anh đang đền bù cho bạn anh hả? Sao anh không nói thẳng với em!
Hứa Dật Trình không trả lời, Hàn Tiểu Nhã dùng ánh mắt u oán nhìn hắn:
Anh thà để Tầm Hoan giúp anh thu mua nguyên liệu cũng không muốn nói cho em biết, đúng là không xem em là bạn bè rồi...
Hứa Dật Trình thở dài, có những chuyện nên nói thì vẫn phải nói rõ ràng:
Lúc ấy tôi không biết là Tiểu Duy làm.

Cái gì?
Hàn Tiểu Nhã giật mình.

Là do hôm nay lúc bọn họ bắt cóc 'Nhớ mãi không quên, rồi chính miệng nói ra trong phó bản.
Hứa Dật Trình nói.
Hàn Tiểu Nhã nhìn hắn, rất muốn hỏi một câu, anh thấy người thật Nhớ mãi không quên rồi sao, biết cô ta sao? Vậy mà cô ta nói cái gì anh cũng tin, mà lại đối với em nghe mà xem như không thấy...
Dù tôi không có nhiều bạn, nhưng mỗi một người đối với tôi đều rất quan trọng, tôi không muốn vì tôi mà bọn họ chịu bất kỳ tổn thương gì.
Hàn Tiểu Nhã dường như nghe được sự uy hiếp từ trong lời nói của Hứa Dật Trình, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại thì không giống lắm.
Cô ta nhìn hắn với nỗi lòng nặng nề, Hứa Dật Trình nói:
Nếu như có nghi ngờ bạn của Tiểu Duy bày mưu tính kế cho cô ấy thì tôi đề nghị cô đi tra sớm chút đi.
Chuyện dâu tây chu sa lần này có thể đổ cho Lương thiện đường, nói không chừng lần sau sẽ đẩy cho Ngự trù phường.
Cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không có lợi cho sự phát triển của bang hội các cô đâu.

Vâng!
Hàn Tiểu Nhã gật đầu,
Em sẽ điều tra thật kỹ càng, cảm ơn anh, anh Dật Trình.
Đúng rồi, ông nội anh sao rồi? Em đã đến bệnh viện nhiều lần, nhưng họ đều không cho em vào...

Cảm ơn, ông nội rất khỏe,
Hứa Dật Trình nói,
Chỉ từ chối thăm hỏi thôi, tôi cũng không vào được, xin cô đừng để trong lòng.
Đã nói xong chuyện chính, Hứa Dật Trình nói tạm biệt rời đi, Hàn Tiểu Nhã run sợ một lúc rồi mới thoát khỏi trò chơi.

Phù, cuối cùng đã yên tĩnh rồi.
Cá muối nằm trong tổ chim to lớn, tay chân đều giang rộng ra,
Thật là chẳng có gì thú vị cả, tưởng rằng sẽ có tin hot gì chứ, còn làm hại mình phải ngốc nghếch quay lâu như vậy nữa.
Cô bé trở mình, đôi mắt to khẽ chuyển động:
Nhưng mà, hai Trưởng lão của Thức ăn là trời lại là chị em gái ư...
Không chừng toàn bộ bang hội đều là người nhà bọn họ ấy chứ.

Nhưng mà chuyện đó đâu có liên quan gì đến mình đâu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhà Cung Cấp Cẩu Lương.