Chương 1006: Nguy hiểm (1)


Đúng là giữa đường xuất hiện một tên chuyên phá đám.

Vốn dĩ Ngột Lương Hãn và quân Tấn đang đấu sống đấu chết với nhau, nhưng do 8chiêu
bắt ba ba trong hũ
nên màn chém giết đẫm máu không xảy ra, giờ đây Bắc Địch tham dự vào khiến chiến tranh thăng cấp. Quân Ngột L3ương Hãn đang thoái lui bị quân Bắc Địch chặn đường tấn công, thế trận bỗng rơi vào cảnh hỗn loạn.

Kiểu lính nào dễ đánh nhất tr9ên đời? Đó chính là lính đang rút lui.

Ngươi đánh ta làm gì, ngươi bị điên à?

Hạ Sơ Thất vừa nói xong thì một mũi tên bay sượt qua vành tai nàng khiến trái tim nàng đập thình thịch.
Mẹ nó, chỉ suýt chút nữa thôi, nếu Đông Phương Thanh Huyền không đánh thì nàng chết là cái chắc.

Bây giờ phải làm sao?

Ba Căn cười lạnh,
Y đến thì đã sao? Cũng chẳng có cách xoay chuyển tình thế.

Gã nói xong thì trầm mặc vài giây, sau đó hướng ánh mắt về phía Hạ Sơ Thất, nheo mắt lại,
Nhìn thấy người phụ nữ đó không?

Người của đội đặc nhiệm Gai Đỏ len lỏi giữa đám đông vì muốn tiếp cận Hạ Sơ Thất. Những người bên phía Ngột Lương Hãn đã qua cầu trơ mắt đứng nhìn huynh đệ nhà mình bị người Bắc Địch bao vây chém giết, nhưng lại không thể lùi lại giúp đỡ, tiếng hô to và gào thét phẫn nộ trộn lẫn vào nhau. Mục tiêu của người Bắc Địch rất rõ ràng, họ xông thẳng về phía Đông Phương Thanh Huyền.
Đông Phương Thanh Huyền sớm đã giết đến đỏ mắt.
Nhưng đối phương người đông thế mạnh, binh sĩ bên cạnh hắn ta lại càng lúc càng vơi dần đi.
Mệnh lệnh của hắn ta trộn lẫn với tiếng kêu thê thảm của gã lính Bắc Địch kia, não và máu của gã đó bắn ra mang theo sắc đỏ và trắng, bay qua trước mặt Hạ Sơ Thất, trông vô cùng kinh khủng. Cho dù nàng đã quen với khung cảnh thê thảm nhưng dạ dày vẫn sôi trào, nàng
ọe
một tiếng.

Giết!


Bảo vệ đại hãn!

Ba nhóm người ngựa chém giết nhau. Người bên phía Gai Đỏ vốn chỉ đánh mai phục, nào ngờ người phía Bắc Định lại nhúng chân vào, cho dù họ có năng lực tác chiến đơn lẻ giỏi và vũ khí tiên tiến, nhưng như những gì Ba Căn nói, họ e ngại việc Hạ Sơ Thất đang ở trong đám đông nên không dám làm gì quá manh động.
Tiếng hô chém giết liên miên không sứt.
Đầu cầu Thông Thiên nhỏ hẹp giờ đây vô cùng hỗn loạn.

Ta yêu nàng như thế, sao có thể bỏ mặc nàng chứ?

Hắn ta nói xong liền đập đao lên sống lưng nàng.
Hạ Sơ Thất bị đau, nghiêng đầu gào lên.

Người phụ nữ đó thì sao?


Giết chết!
Ba Căn cười âm hiểm,
Giết chết ả, cho dù là Triệu Tôn hay A Mộc Cổ Lang… đều sẽ tính sổ món nợ này lên đầu Bắc Địch, lên đầu Cáp Tát Nhĩ… Cộng thêm chuyện lần này, e rằng y không thể ngồi vững trên chiếc ghế thái tử của mình rồi…


Tuân lệnh!


Đông Phương Thanh Huyền, ngươi còn khó bảo vệ được mình, không cần phải lo cho ta. Ngươi buông tay ra, để ta tự sinh tự diệt.

Nàng nói thì rất nghĩa khí, nhưng trên thực tế, nàng cảm thấy khả năng thành công khi chạy trốn một mình có vẻ cao hơn… Nàng không muốn chết, càng không muốn chết theo hắn ta.
Đông Phương Thanh Huyền cười đùa.
Hạ Sơ Thất nhìn tất cả chuyện này mà thấy khiếp vía, nàng cắn môi, đôi mắt sáng rực quan sát xung quanh, muốn tìm một cơ hội chạy trốn. Nhưng chỗ nào cũng toàn người là người, không hề có cơ hội chạy trốn.

Lục hoàng tử, thái tử điện hạ đang đến đây.

Có một người đến gần Ba Căn, nhỏ giọng xin chỉ thị.
Một con chim ưng vừa kêu vừa bay ngang qua bầu trời.
Cung tiễn trên tay gã cũng nhắm thẳng về phía Hạ Sơ Thất.
Hạ Sơ Thất không phát hiện ra nguy hiểm, nàng nhìn kẻ địch nhào tới, bèn nức nở cảm thán cho số mệnh bi thảm của mình, một tay siết chặt vì căng thẳng, tay còn lại thì kéo tay áo của Đông Phương Thanh Huyền, xoay người theo hắn ta.
Bắc Địch đã có chuẩn bị từ trước, tiếng hô giết vừa lên, sĩ khí trong quân dâng trào, họ 6xông lên vừa đuổi vừa đánh. Còn về phía nhân mã Ngột Lương Hãn, một bộ phận đã qua cầu, một bộ phận khác đang chen nhau trên cầu, và một5 bộ phận còn lại đang đứng ở phía đầu cầu bên này, nhưng do thân cầu nhỏ hẹp, đường sá không thông, người phía trước không thể trở lại tiếp viện người phía sau, bị tấn công trong lúc chen lấn, cộng thêm sức nổ của thuốc súng, lúc này họ rơi vào trong tình thế vô cùng bất lợi.
Thấy một đám người Bắc Địch xông đến, Đông Phương Thanh Huyền siết chặt eo Hạ Sơ Thất, tay phải nâng đao chém xuống, bổ đôi đầu của một tên lính Bắc Địch gần nhất.

Người trên cầu, lùi lại…


Hộ giá... Hộ giá…


Các huynh đệ, vương phi đang ở tay tên khốn kia, mọi người cẩn thận một chút…


Mau qua đó, cứu vương phi!

Không dám tưởng tượng đầu mình sẽ nở hoa thế nào, nàng căng thẳng đến mức túa mồ hôi lạnh, sau đó quan sát động tĩnh xung quanh, định có cơ hội là cong chân lên chạy.

Nhưng tình hình lúc này thật sự quá gay go.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.